Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1116 - Để Cho Hoa Chiêu Bồi Mạng.



Chương 1116 - Để Cho Hoa Chiêu Bồi Mạng.



Chương 1116: Để Cho Hoa Chiêu Bồi Mạng.Miêu lão gia tử tiếp nhận cái chai, để dưới mũi, cẩn thận mà ngửi ngửi.Mùi thơm thấm đẫm.Nhưng hình như có chút không đúng."Không phải nói là rượu thuốc sao? Là rượu đặc biệt dễ uống?" Miêu lão gia tử hỏi.Cái này cũng không có mùi rượu, mà là mùi thơm của hoa quả."Chắc có lẽ không sai." Miêu Phương nhíu mày: "Chúng con nhìn thấy Hoa Chiêu đi vào lại đi ra, cầm trong tay cái túi này, Diệp Giai cũng không có điều kiện gian lận.""Có thể là do thiếu nhân sâm, bọn hắn thay đổi cách điều chế a?" Miêu Bân nói ra: "Nghe nói là nhân sâm ngàn năm ngâm rượu, cũng đã nhiều năm như vậy, dù là nhân sâm thành tinh cũng nên mất đi hiệu lực rồi.""Vậy còn dùng được không?" Miêu Anh Hoa có chút lo lắng nói.Dùng được hay không, thử xem sẽ biết.Miêu lão gia tử bưng cái chai lên, uống từng ngụm nhỏ nhâm nhi thưởng thức.Vừa vào đã cảm thấy không giống, nó khác với tất cả những gì ông ta từng uống, một dòng nước ấm chảy vào dạ dày, dạ dày nóng như lửa đốt trong nháy mắt liền thoải mái.Ánh mắt ông ta sáng ngời, nhịn không được chỉ mấy ngụm đã uống hết sạch."Thoải mái! ~" Ông ta thở phào nhẹ nhõm.Trên mặt người Miêu gia đều hiện lên sự kinh ngạc cũng vui sướng.Nhưng miệng còn chưa kéo ra hết cỡ, đã nhìn thấy Miêu lão gia tử nhướng mày, thò tay ôm lấy dạ dày.Cái cảm giác thoải mái kia chỉ có trong nháy mắt, ông ta vừa dứt lời, cảm giác kia đã biến mất, dạ dày lại bắt đầu đau lên, hơn nữa hình như so với trước kia càng đau hơn."Ai ôi!!!!" Ông ta đột nhiên kêu lên. Trong thoáng chốc, giống như có ngàn cây kim đâm vào dạ dày ông ta."Cha!""Ông nội!""Ngài làm sao vậy?"Mọi người khẩn trương mà hỏi thăm.Miêu lão gia tử là trụ cột của Miêu gia, là định hải thần châmLần này bọn hắn có thể tìm được một cơ hội để trở lại thủ đô, cũng là do Miêu lão gia tử trợ giúp.Một thuộc hạ cũ có ân huệ với ông ta nhiều năm trước đã đi lên, vào thủ đô rồi, đã ổn định rồi nên đem một nhà Miêu Phương điều trở về.Mà loại thuộc hạ cũ này, Miêu lão gia tử có rất nhiều, ai biết ngày nào đó người nào có thể đứng dậy?Cho nên ông ta phải còn sống, ông ta còn sống, những người kia có lẽ còn có thể nhớ rõ ân tình năm đó của ông ta.Nếu ông ta chết, người ta cũng không nhận những người khác của Miêu gia nữa!"Không có việc gì." Miêu lão gia tử có chút nghi hoặc mà thả tay xuống.Cái cảm giác kim đâm kia tới cũng nhanh đi cũng nhanh, hiện tại đã không còn.Chẳng lẽ là bệnh tình nghiêm trọng rồi hả?Còn đang nghi hoặc, lòng bàn tay đột nhiên lại như bị đâm, làm ông ta đau đến run lên."Làm sao vậy cha?" Miêu Phương khẩn trương mà hỏi thăm.Miêu Cương còn chưa kịp trả lời, bắp chân lại tê rần.Sau đó ông ta liền cảm giác toàn thân đều đau lên, không phải là đồng thời đau, mà là chỗ này bị kim đâm một cái, rồi chỗ kia lại bị kim đâm một cái, hơn nữa thực sự rất đau, đau như bị ong mật đốt vậy."Kết thúc rồi! Căn bệnh của ta đã di căn ra toàn thân rồi hả?" Miêu lão gia tử vẻ mặt tro tàn.Miêu Anh Hoa hỏi rõ tình huống sau đó lắc đầu: "Không có khả năng! Sao sớm không di căn muộn không di căn, vừa uống thứ này liền di căn? Nhất định là thứ này có độc!"Ông ta nhìn Miêu Phương.Miêu Phương lập tức nói: "Không thể nào. . . Theo như đồn đãi, Hoa Chiêu có lẽ không phải là người như vậy, muốn hạ độc chết Diệp Giai. Hơn nữa Diệp Giai cũng đã uống một lọ, chúng con đã hỏi qua cô ta, cô ta nói sau khi uống xong cảm giác thoải mái hơn, bụng cũng không đau, có tác dụng.""Chúng cháu đã quan sát Diệp Giai một lát rồi mới trở về đấy, cô ta xác thực không có chỗ nào đau." Miêu Bân nhanh chóng nói ra.Nếu như vấn đề thực sự ở trên người Diệp Giai, hắn cũng không sống tốt được, cha cùng ông nội sẽ giận chó đánh mèo lên hắn."Ai ôi!!!! Ai ôi!!!!" Miêu lão gia tử hiện tại chẳng thể nói chuyện được nữa, chỉ biết kêu đau."Nhất định là thứ này có vấn đề! Không phải Diệp Giai thì là Hoa Chiêu! Đi tìm bọn chúng!" Miêu Anh Hoa đứng lên liền đi.Ông ta không trực tiếp đi tìm Hoa Chiêu, ông ta không vào được khu vực kia, ông ta đến tìm Diệp Danh."Nhanh đi cứu ông ngoại cháu! Ông ấy bị Hoa Chiêu đầu độc sắp chết!" Miêu Anh Hoa đi lên liền nói với Diệp Danh.Diệp Danh nhíu mày, nhưng lại không tin: "Hoa Chiêu sẽ không làm như vậy."Hiện tại nể mặt mẹ, con bé cũng sẽ không hạ độc chết Miêu Cương.Bọn hắn cũng không phải người Miêu gia, đối với quan hệ huyết thống cũng có thể hạ tử thủ."Các người đều bị cô ta lừa! Đừng nhìn cô ta lớn lên một bộ nhu nhược nhu thuận, nhưng lòng dạ cô ta nhất định rất độc ác đấy! Bằng không độc này ai hạ? Diệp Giai sao?" Miêu Anh Hoa chất vấn."Diệp Giai?" Diệp Danh hỏi, chuyện này có liên quan gì tới Diệp Giai?Anh thời gian này rất bận, còn không biết chuyện Diệp Giai, cũng không có ai thông báo cho anh.Miêu Anh Hoa dừng một chút, nói với anh chuyện Diệp Giai bị thương nằm viện.Ánh mắt Diệp Danh lập tức thay đổi, hoá ra Miêu lão gia tử là như vậy mới trúng độc đấy.Vậy cũng có khả năng là Hoa Chiêu làm. . ."Trước đừng nói những chuyện này! Hãy cứu ông ngoại của cháu trước ah! Khi cháu còn bé, ông ngoại thích nhất là cháu ah!" Miêu Anh Hoa nói."A." Diệp Danh chỉ cười lạnh một tiếng, sự yêu thích của ông ngoại, khả năng không giống với người khác.Ông ngoại thích anh đến nỗi muốn giết ông nội cùng cha anh."Có bệnh thì đến gặp bác sĩ, tôi không phải bác sỹ, không cứu người được." Diệp Danh nói.Miêu Anh Hoa không cùng anh vòng vèo nữa, ông ta sợ không còn kịp rồi: "Cậu van cầu cháu, cháu đến chỗ Hoa Chiêu lấy giải dược! Đồ là cô ta lấy ra đấy, cô ta khẳng định có giải dược!""Các người khẳng định đã hiểu lầm, việc này tuyệt đối không liên quan gì đến Hoa Chiêu, các người đừng vu cáo lung tung." Diệp Danh nói.Mặc dù là Hoa Chiêu ra tay, anh cũng tin tưởng Hoa Chiêu có chừng mực, sẽ không lấy mạng lão gia tử, nhiều lắm cho ông ta chịu khổ một trận."Cháu! Nhưng ông ấy là ông ngoại cháu! Máu mủ tình thâm ah! Cháu vậy mà thấy chết mà không cứu?" Miêu Anh Hoa không thể tin mà nhìn anh.Ông ta cho tới bây giờ đều biết Diệp Danh thông minh, nhưng là lạnh tình, cũng không phải vô tình, tuyệt tình! Hắn đối với người nhà luôn đào tâm đào phổi!Như thế nào. . . ."Ông nói đúng, máu mủ tình thâm." Diệp Danh nói ra: "Tôi cùng cha tôi là máu mủ tình thâm, người muốn mạng ông ấy, đều là kẻ thù của tôi."Miêu Anh Hoa bỏ cuộc, ông ta rốt cuộc cũng xác định cái thân phận "Ông ngoại" này không dùng được rồi.Ông ta lập tức thay đổi biểu lộ, sự lo lắng cùng đau lòng lúc nãy hoàn toàn thu vào, mặt không biểu tình nói: "Hoa Chiêu tặng rượu thuốc cho Diệp Giai, đến trong tay lão gia tử cũng không phạm pháp, nhưng lão gia tử uống xảy ra vấn đề, chính là Hoa Chiêu đầu độc! Đây là tử tội!"Hoặc là hiện tại lấy thuốc giải ra, hoặc là để cho Hoa Chiêu bồi mạng cho lão gia tử! Cậu chọn đi!""Tôi cái gì cũng không chọn." Diệp Danh cười cười: "Cái lọ thuốc kia là Hoa Chiêu trực tiếp nhét vào tay lão gia tử, hơn nữa lại bắt ông ta uống hết sao? Không phải. Là các người lấy đi hơn nữa tự uống vào đấy, trên đường đi trải qua bao nhiêu thời gian, bao nhiêu người? Ai biết?"Các người nói cái gì thì chính là cái đó sao?" Diệp Danh nói: "Tôi còn nói độc này chính là các người dùng để vu oan cho Hoa Chiêu.""Cậu!" Miêu Anh Hoa chỉ vào anh tức giận đến nói không ra lời."Mau trở về đi thôi, có lẽ còn kịp tiễn đưa lão gia tử một đoạn đường." Diệp Danh nói.Lời này nói quá tuyệt tình.Miêu Anh Hoa chỉ anh: "Tốt tốt tốt! Không phải cậu nói độc này qua tay nhiều người sao? Vậy người đầu tiên chính là Diệp Giai! Xem tôi trở về có thu thập cô ta thật tốt không!"



Bạn cần đăng nhập để bình luận