Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 162 - Tên



Chương 162 - Tên



Chương 162: Tên.Những thứ bên trong chiếc lọ được lấy ra từng chút một, và cuối cùng chiếc lọ cũng được đào ra.Đường Cẩn Ninh nhìn chằm chằm vào Hạ Kiến Ninh, cười cười: "Mà ngay cả cái bình này, đều cùng năm đó giống như đúc đây này. . . Ông nội tôi đã từng nói qua, cái này là cha anh năm đó tự mình mua, đưa cho cha tôi 2 cái, nhà anh còn giữ nhiều cái."Chủ nhiệm Lỗ nhìn thoáng qua Diệp Danh, Diệp Danh gật gật đầu.Chủ nhiệm Lỗ lập tức hô: "Đi tìm!"Ngay lập tức một nửa số người ném cái xẻng trên tay lao vào trong nhà họ Hạ.Chiếc lọ này không phải là lọ cao cấp, trước đây những người giàu có thể dùng nó để đựng thức ăn và đồ chua, nhưng nhìn chung nó sẽ không được đặt trong phòng chính để làm vật trưng bày vì sẽ làm mất mặt người đó.Mười mấy người xông vào, trong sương phòng lập tức vang lên tiếng thét.Mấy người trẻ tuổi theo trong sương phòng chạy đến.Hạ gia đã từng rất hiểm hách, cũng là gian nhà mấy tiến. Nhưng vì chính sách ảnh hưởng xuống, bọn hắn cũng đem một nửa cho "Thuê", hiện tại cả nhà chỉ ở lại 2 tiến, được chia thành nhà của hai anh em, sương phòng cũng ở người rồi.Hạ Lan Lan đang ở bên trong, và cô ta chạy ra ngoài một cách vội vàng."Diệp Thâm, ngươi sao có thể như vậy!" Hạ Lan Lan chạy đến bên cạnh Diệp Thâm trừng mắt dậm chân. Thanh âm này, nói là oán trách, không bằng nói là hờn dỗi thì đúng hơn.Hoa Chiêu lập tức nhìn về phía cô ta.Lần trước không biết đây là một nửa tình địch, cũng không quan sát kỹ, bây giờ mới phát hiện người này quả nhiên có chút xinh đẹp, cũng thuộc loại xinh đẹp kiểu yếu đuối, đang mặc đồ ngủ, trước sau lồi lõm, còn có đôi chân thẳng lại dài.Hầu hết những người đàn ông trong sân đều bị cô ta thu hút ngay lập tức.Hạ Lan Lan giống như cảm thấy không đúng, lập tức hét lên một tiếng hai tay ôm ngực liền hướng trong ngực Diệp Thâm mà lao tới. Diệp Thâm nhíu mày bước sang bên cạnh một bước, Hạ Lan Lan không thể phanh lại liền lao vào trong ngực Lỗ Cường.“Ôi chao, cái này không thích hợp, cái này không thích hợp ~” Lỗ Cường giơ hai tay lên, trên mặt mang theo ý cười.Mặt Hạ Lan Lan cũng xanh mét rồi."Các ngươi, các ngươi hơi quá đáng!" Hạ Kiến Nghiệp vài bước đã chạy tới, cởi áo trên người khoác vào cho con gái phủ thêm, đối với Diệp Thâm cùng Lỗ Cường quát.Đột nhiên sau lưng vang lên tiếng hét: "Tìm được rồi!"Sau đó, một số người đàn ông bước ra mang theo hai cái lọ.Cái bình ở bên trong chứa gạo hoặc là dưa muối, rất nặng.Lỗ Cường sửa sang lại quần áo một chút, thở sâu, đi đến trước mặt Hạ Kiến Ninh nói: "Bí thư Hạ, đồ này giống hệt như đồ ngài năm đó tìm thấy ở trong sân ở Đường gia, hơn nữa tội danh cũng đồng dạng, ngài xem, ngài có phải hiện tại nên đi cùng tôi một chuyến?"Hạ Kiến Ninh chỉ là xin nghỉ bệnh, cũng không phải từ chức, cho nên mọi người vẫn xưng hô theo chức vị của hắn.Hạ Kiến Ninh không nhìn hắn, anh ta nhìn thoáng qua Đường Cẩn Ninh, lại nhìn người Diệp gia phía xa, cười cười: "Tốt, thủ đoạn tốt.""Cũng vậy mà thôi." Đường Cẩn Ninh nói ra.Hạ Kiến Ninh không nói gì, chỉ là nhếch khóe miệng, dứt khoát theo sau Lỗ Cường.Khi đi qua cổng, anh quay đầu lại cười với Hứa Chiêu, lễ phép như thể hai người chỉ ở công viên vô tình gặp được rồi gật đầu chào.Hoa Chiêu hơi kinh ngạc, kiếp trước cô chỉ thấy có mấy người có tâm lý vững vàng như vậy, mỗi người đều là những vụ án chấn động.Được rồi .... Tính chất công việc kiếp trước của cô xác định rằng cô không thể quen được người tốt nào ~Hạ Kiến Nghiệp cùng Hạ Kiến Vĩ cũng bị mang đi, Đường Cẩn Ninh đi theo phía sau, cùng bọn họ tách ra.Người xem náo nhiệt cũng đều tản.Nhưng những người mang xẻng đến cũng chưa đi, chủ nhiệm Lỗ nói, không đào giống như Diệp gia, không thể đi.Bọn hắn cũng không muốn đi.Những người này, chính là người lúc trước đào sân nhỏ Diệp gia. Tôn Tiền bị đày đi rồi, bọn hắn lại không bị.Đều là nghe lệnh làm việc thân bất do kỷ (*), Diệp gia không có làm khó bọn hắn.Mọi người đều rất biết ơn, và không phải ai cũng có thể hiểu được những khó khăn của họ. Nếu như là nhà người ta, bọn hắn sớm bị giận chó đánh mèo rồi, đi theo Tôn Tiền một nhóm đi bảo vệ môi trường rồi.Vì vậy, mọi người đều chăm chỉ đào bới, chỉ trong chốc lát sân cũng không còn chỗ để đi.Đã không cần giả chết, Hạ Quân lập tức không làm nữa, đi qua đánh nhau với người khác.Kết quả bị Diệp Danh ba đấm hai đá đánh ngã.Người nhà họ Hạ đi rồi, đánh anh ta hai cái, kẻ ngu ngốc này sẽ không trở về cáo trạng.“Đi thôi.” Diệp Danh nói với mọi người, bọn họ cũng nên rời đi.Hạ Lan Lan nhìn chằm chằm vào bóng lưng Diệp Thâm, lộ ra hận ý.Không thích cô ta coi như xong, cũng dám đem người nhà cô ta giết đến bên trong, cô ta, cô ta sẽ không bỏ qua cho hắn! Đời này cũng không có khả năng!Về đến nhà, sắc trời đã tảng sáng rồi, Hoa Chiêu ngã xuống giường liền ngủ thiếp đi.Hôm nay có chút dùng sức quá đà, phải dựa vào một thân cây rễ cây, khiến chúng nó trong thời gian ngắn phát triển thật nhanh, cô cảm giác hơi mệt.Diệp Thâm thấy sắc mặt của cô có chút tái nhợt đau lòng đến hư mất, không dám lại náo cô, để cho cô yên tĩnh mà ngủ.Giữa trưa, đợi Hoa Chiêu lúc thức dậy, Diệp Thâm đã không thấy bóng dáng rồi, lại bị Diệp Mậu gọi đi nha.Diệp Thư ngồi trong phòng khách, trông thấy cô đi xuống, lập tức hỏi: "Đêm qua tình huống như thế nào?"Cô ấy hỏi xong đột nhiên bật cười, là cháu gái của Diệp gia, cô lại phải hỏi cô em dâu mới vào cửa mấy tháng trước, thật là…em dâu của cô quá lợi hại.Hoa Chiêu không biết cô đang cười cái gì, liền kể cho cô nghe chuyện tối hôm qua.Diệp Thư nghe xong, thở dài: "Là Cẩn Ninh đến rồi ah. . . Cũng không biết Cẩn Nghiệp cùng Cẩn Vĩ ra thế nào rồi.""Ồ?" Hoa chiêu sững sờ: "Đường gia đặt tên là gì? Cẩn Nghiệp Cẩn Vĩ Cẩn Ninh? Kiến Nghiệp Kiến Vĩ Kiến Ninh?"Diệp Thư gật đầu: "Quan hệ giữa hai nhà khi đó thật sự rất tốt. Con cái nhà họ Hạ sinh trước, đặt tên trước. Nghe nói tên của các con là do hai nhà thống nhất. Những đứa con của nhà họ Đường đều giống nhau sau khi chúng được sinh ra. Đứa trẻ của gia đình này ban đầu được gọi là Thủ Nghiệp Thủ Vĩ Thủ Ninh, không biết về sau vì sao lại sửa lại."Diệp Thư sắc mặt có chút xúc động: "Chị từng nhìn thấy Đường Cẩm Ninh khi còn bé rất thích Hạ Kiến Ninh ... một mực đi theo sau mông Hạ Kiến Ninh, là một tuỳ tùng nhỏ, đuổi cũng không đi. Không nghĩ tới ngày hôm qua đến chính là hắn, chị còn tưởng rằng là Đường Cẩn Nghiệp đây này."Hoa Chiêu trợn tròn mắt, nhớ lại tiếng hét của Đường Cẩm Ninh ngày hôm qua, dường như cảm nhận được một loại đau đớn khác.Người anh cả từng tôn thờ khiến gia tộc mình tan cửa nát nhà, đau đớn kia chắc chắn còn nhân đôi.“Đừng nói chuyện nữa, mau ra ăn cơm đi.” Lưu Nguyệt Quế đi ra khỏi phòng nói với Hoa Chiêu.Bà buổi sáng đã nghe Diệp Thâm nói đơn giản chuyện tối qua rồi, chi tiết, tỉ mĩ bà cũng không hiếu kỳ, bà hiếu kỳ cũng vô dụng, đó là chuyện của đàn ông."Thím hai nấu cơm rồi hả?" Hoa Chiêu cả kinh nói.Lưu Nguyệt Quế lập tức liếc cô: "Ta tay nghề là không tốt, nhưng là cháo hoa cùng trứng gà luộc, cái này ta làm được? Cháu trước uống ngụm cháo, ăn hai cái trứng gà lót dạ một chút, đồ ăn cùng cá ta đều chuẩn bị xong, tý nữa cháu lại chính mình làm."Bà thấy Hoa Chiêu rất thích ăn cá, nên mấy ngày nay sáng nào bà cũng mua một con.Hoa Chiêu nhìn Lưu Nguyệt Quế trong lòng thở dài, cô thực không có biện pháp với thím hai, ưa thích bà a, bà ấy có đôi khi rất chân thành, chán ghét a, bà ấy có đôi khi còn thật đáng yêu.Quên đi, ăn uống mới là quan trọng!Cơm nước xong xuôi, cô vẫn còn nhiều việc phải làm.



Bạn cần đăng nhập để bình luận