Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 829 - Không Chê Mất Mặt Xấu Hổ.



Chương 829 - Không Chê Mất Mặt Xấu Hổ.



Chương 829: Không Chê Mất Mặt Xấu Hổ.Đường Phương Hà không phải tới tham gia buổi tiệc gia đình này của Diệp gia đấy, bà ấy biết hôm nay Diệp Chấn Quốc sẽ xuất hiện ở chỗ này, cố ý đến cám ơn ông ấy đấy.Cám ơn Diệp gia đã trợ giúp Đường gia.Nếu như không phải Diệp gia hỗ trợ, Đường gia có lẽ bây giờ cũng chưa sửa lại được án xử sai, lật người không nổi, người một nhà còn núp ở nông thôn sống tạm đây này.Nhưng ở thủ đô có Hạ Kiến Ninh, người Đường gia sau khi sửa lại án xử sai, từ nông thôn đi ra, đều đến những thành phố khác phát triển, chỉ có Đường Phương Hà ở lại chỗ này.Hôm nay bà ấy thay mặt người Đường gia đến cám ơn Diệp lão gia tử."Diệp bá bá, ngài còn nhớ cháu không? Khi còn bé, cháu đã may mắn được cùng ngài cùng nhau ăn một bữa cơm." Đường Phương Hà cười hỏi.Diệp Chấn Quốc mỉm cười gật đầu, cùng bà ấy hàn huyên, thực tế cũng không nhớ rõ.Trước kia quan hệ của Đường gia cùng Hạ gia mới gọi là thân mật, cùng bọn họ cũng không quen biết quá sâu, chỉ biết mà thôi.Nhưng hiện tại, phong thủy luân chuyển rồi.Diệp Chấn Quốc nhìn Đường Phương Hà, xác thực là người phụ nữ rất sắc xảo, rất có thể diện, so ra mạnh hơn Chu Lệ Hoa quá nhiều.Cũng có tâm cơ.Lấy loại cớ này xuất hiện ở trước mặt tất cả mọi người Diệp gia, Diệp Thành còn một bộ trì độn cảm thấy thật trùng hợp.Vừa nhìn đã làm cho người ta rất tức giận.Diệp Chấn Quốc lại trừng mắt liếc Diệp Thành.Diệp Thành cũng ngơ ngác rồi.Đường Phương Hà sau khi nói lời cảm ơn, liền muốn rời đi, Diệp Chấn Quốc giữ người lại."Đã đến rồi, liền cùng nhau ăn một bữa cơm a."Đường Phương Hà cười từ chối: "Hôm nay là bữa tiệc gia đình của Diệp gia, cháu sẽ không tham gia náo nhiệt nữa, lần sau có cơ hội, cháu lại đến nhà, cám ơn ngài thật tốt!""Hứ, còn lần sau, hồ ly tinh, không biết xấu hổ." Trong góc có người nhỏ giọng nói.Hoa Chiêu nhìn lướt qua, là Diệp Lị.Ánh mắt Diệp Chấn Quốc đã bắn xuyên qua, Diệp Lị lập tức rụt rụt cổ, nhưng vẫn ngồi không nhúc nhích, còn đỏ mắt vành mắt."Cháu không có nói sai, bà ta đang câu dẫn cha cháu, là hồ ly tinh." Cô ta nhỏ giọng nói thầm.Cô ta cùng Diệp Chấn Quốc không cùng một bàn, nên nghe được những lời này chỉ có mấy người xung quanh cô ta.Diệp Anh Diệp Đan Lưu Nguyệt Quế.Mấy người lập tức trừng lớn mắt nhìn về phía Đường Phương Hà, còn có việc này?Đường Phương Hà vẻ mặt bình tĩnh mà đứng ở nơi đó, chuẩn bị cáo từ, làm như không nghe thấy lời của Diệp Lị nói.Diệp Thành đã hung hăng liếc qua phía Diệp Lị, nhưng đang ở trước mặt mọi người đấy, ông cũng không thể giáo huấn Diệp Lị, dưới tình thế cấp bách, ông ta liếc nhìn Hoa Chiêu."Cô giáo Đường ở lại ăn bữa cơm a, cháu vừa vặn có việc muốn phiền toái cô giáo Đường." Hoa Chiêu cười đi tới, đem Đường Phương Hà kéo đến một bàn bọn nhỏ kia."Đây là mấy đứa nhỏ nhà hai chị họ cháu, năm sau muốn đến thủ đô đi học, có trường tiểu học, trường cấp hai bào tốt?" Cô hỏi.Câu nói đầu tiên đã làm cho Đường Phương Hà quang minh chính đại mà ở lại.Diệp Anh không để ý đến ánh mắt của Diệp Lị cùng Diệp Giai nữa, ngồi xuống bên cạnh Đường Phương Hà: "Cô là giáo viên? Giáo viên ở trường học nào vậy?"Kỳ thi Đại Học khôi phục, phàm là những người lớn để bụng, đều rất coi trọng vấn đề giáo dục bọn nhỏ.Cô ấy gần đây đang lo lắng chuyện trường học, chỉ sau khi quyết định trường học rồi, cô ấy mới có thể quyết định mua nhà ở đâu.Đây đều là chuyện lớn.Về phần mấy câu Diệp Lị nói thầm kia. . . Cô ấy tin tưởng cách làm người của chú ba, cô ấy cũng tin Hoa Chiêu.Nếu như Đường Phương Hà thực sự như vậy, Hoa Chiêu làm sao có thể ôn hoà mà nói chuyện với bà ấy như vậy.Đường Phương Hà cười cùng Diệp Anh nói chuyện, đại trường học lớn nhỏ ở thủ đô, nói rất rõ ràng, có đạo lý.Diệp Anh lập tức cùng bà ấy trò chuyện rất hăng, Hoa Chiêu cũng không thể xen vào.Cô liếc nhìn một cô gái lạ khác trên bàn bên cạnh, người này có lẽ là Biên Mỹ Quyên rồi.Mười tám, mười chín tuổi, tóc tết, mắt to, mặt tròn, sống mũi cao.Một đôi môi căng mọng, không khó xem, ngược lại lộ ra có chút bất mãn.Khí chất của cả người cũng lộ ra một chút mạnh mẽ, lộ ra rất có cá tính.Không phải là loại người ngoan ngoãn phổ biến.Hoa Chiêu liếc nhìn Diệp Đào, phát hiện Diệp Đào đang liếc trộm Biên Mỹ Quyên.Không nghĩ tới hắn lại thích loại này.Biên Mỹ Quyên phát hiện ánh mắt Hoa Chiêu, lập tức quay đầu cùng cô đối mặt.Không né tránh, không mỉm cười, cứ như vậy nhìn Hoa Chiêu, không hề tỏ ra yếu thế.Hoa Chiêu hướng cô ta nở nụ cười.Biên Mỹ Quyên lúc này mới nở một nụ cười có phần dè dặt, gật đầu với cô và quay mắt đi chỗ khác.Biểu cảm trên mặt cũng lộ ra vẻ đắc ý, Hoa Chiêu chủ động lên tiếng chào hỏi.Hoa Chiêu trợn tròn mắt, thật ngây thơ ~Bất quá người này về sau sẽ trở thành chị em dâu với cô, hằng ngày. . . .Được rồi, Diệp Đào đoán chừng cũng có tư cách đưa người nhà theo quân, cô cùng người ta sẽ không cần tiếp xúc nhiều, ngày lễ ngày tết có thể gặp mặt cũng không tệ rồi.Phục vụ bắt đầu mang thức ăn lên, lập tức không có người nói chuyện, mọi người im lặng ăn cơm.Vương Kiếm ăn được mỹ thực chưa bao giờ nếm qua này, lập tức cảm thấy thủ đô thật sự là một nơi tốt, còn có, có tiền thật tốt.Làm thế nào mới có thể đả động Hoa Chiêu đây này?Hoa Chiêu lại không ăn nhiều, thỉnh thoảng lại liếc nhìn mấy bàn lớn, không khí có chút khẩn trương ah.Diệp Chấn Quốc bưng mặt, một lúc lại trừng mắt liếc Diệp Thành, một lúc lại trừng mắt liếc Diệp Thượng.Diệp Thành bị trừng, lại trừng mắt liếc Diệp Giai Diệp Lị.Diệp Giai Diệp Lị liền trừng mắt liếc Đường Phương Hà bàn bên cạnh.Hoa Chiêu thỉnh thoảng còn phải nhận lấy ánh mắt trợn trắng của Diệp Đan.Cô chỉ sợ người nào đó nhịn không được nhảy dựng lên quấy rầy bữa cơm này.Đập hư chén đĩa chén đấy, có nên đòi bọn họ bồi thường không nhỉ?Ha ha, Hoa Chiêu tự mình tìm chuyện vui, cười rộ lên.Thấy cô vui như vậy, người đầu tiên nhịn không được chính là Diệp Lị."Cấu kết với nhau làm việc xấu!" Cô ta nói xoáy.Hoa Chiêu vì cất nhắc Đường Phương Hà, đã cùng bà ấy ngồi ở bàn bọn nhỏ này.Vai kề vai, cười cười nói nói, đã làm một số người khó chịu.Hoa Chiêu quay đầu liếc nhìn cô ta một cái.Diệp Lị không chút nào khách khí mà trừng trở về.Hoa Chiêu đang suy nghĩ xem có nên cảnh cáo cô ta một chút không, Diệp Chấn Quốc lại nhịn không được."Âm dương quái khí đấy! Cô đang nói ai?" Diệp Chấn Quốc quát.Hiện tại ba đứa chắt chính là cục thịt trong lòng ông, nên địa vị của Hoa Chiêu cũng sắp xếp ở trước những người khác.Trước mặt nhiều người như vậy làm cho Hoa Chiêu khó chịu? Kiên quyết không được!Diệp Lị bị dọa đến run lên, sắc mặt đỏ bừng mà ngồi ở chỗ kia, khẩn trương lại sợ hãi.Diệp Chấn Quốc trước kia chỉ mắng cháu trai, cho tới bây giờ cũng chưa từng mắng qua cháu gái, cô ta là người đầu tiên rồi.Diệp Lị hận không thể tự mình bốc hơi tại chỗ, giảm bớt xấu hổ.Diệp Chấn Quốc cảm giác mình trước kia không dạy dỗ cháu gái là sai đấy, để bọn nhỏ cho mẹ ruột giáo dục, kết quả giáo dục thành cái dạng này!"Dạo này đọc sách thế nào rồi? Đã thi ba năm rồi, điểm càng ngày càng thấp, năm nay còn tiếp tục thi sao? Có thể thi đậu không?" Diệp Chấn Quốc hỏi.Trước mặt nhiều người như vậy, Diệp Lị cảm giác da mặt của mình cũng bốc hơi được rồi.Bên cạnh Diệp Giai cũng không tốt hơn là bao, cô ta so với Diệp Lị còn thi nhiều hơn một năm.Diệp Lị không lên tiếng, không dám lên tiếng, cô ta cảm giác năm nay cũng quá sức.“Đã không thể học được thì cũng đừng quá miễn cưỡng, nên đi ra ngoài công tác ah.” Diệp Chấn Quốc nói."Cha!" Lúc này trái lại Diệp Thành nóng nảy, ông nội làm sao có thể cản trở tương lai của cháu gái mình?Diệp Chấn Quốc đối với ông ta cũng không có sắc mặt tốt, mặt đen lên trừng ông ta: "Làm người phải tự mình hiểu lấy! Điểm trúng tuyển kỳ thi đại học càng ngày càng cao, nó lại càng thi càng ít! Đến một trường đại học nhỏ cũng thi không đậu rồi, còn tiếp tục thi? Định thi cả đời sao?"Không chê mất mặt xấu hổ!Bất quá câu cuối cùng này ông cũng không nói ra.Nhưng não tất cả mọi người đã tự mình bổ sung rồi."Ah ~" Diệp Lị đột nhiên ôm mặt, khóc lớn chạy đi.Diệp Giai giống như muốn an ủi cô ta, đuổi theo cô ta cũng chạy ra đi.Diệp Hưng đột nhiên đứng lên, yên lặng mà nhìn Hoa Chiêu vài giây, cũng quay người đi ra.Sắc mặt Diệp Chấn Quốc lần này là thực sự đen lại rồi, khó coi vô cùng.Diệp Giai Diệp Lị là con gái, ông chưa từng quản qua, không nghiêm túc giáo dục qua, làm sai, nói sai còn có thể lý giải, Diệp Hưng là chuyện gì vậy? Vậy mà cũng ghen ghét Hoa Chiêu rồi hả?Diệp Danh cũng nhíu mày, trầm mặc hai giây, đứng dậy đuổi theo.



Bạn cần đăng nhập để bình luận