Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1108 - Tiền Tiết Kiệm Bị Trộm.



Chương 1108 - Tiền Tiết Kiệm Bị Trộm.



Chương 1108: Tiền Tiết Kiệm Bị Trộm.Hứa Tri Minh ngẩn người, tuy luôn biết bà ta tận lực nịnh nọt là giả bộ đấy, nhưng không nghĩ tới dưới lớp ngụy trang, bà ta vậy mà hận ông.Bất quá cũng đúng, xác thực nên hận"Cô muốn cái gì?" Ông hỏi."Mua cho tôi một căn nhà ở vành đai hai, lại cho tôi thêm 5 vạn." Thu Tú Vân nói.Quần chúng ăn dưa vốn đang rất đồng tình với bà ta lập tức hút một hơi khí lạnh, phòng ở cùng 5 vạn, đó là một cái giá trên trời.Người phụ nữ này không giống người tốt ah!Hứa Tri Minh nhíu mày: "Tôi không có nhiều tiền như vậy, cũng không có phòng ở.""Vậy thì đem căn nhà bây giờ cho tôi!" Thu Tú Vân nói."Không được." Hứa Tri Minh nói: "Đó là đơn vị phân, không thể chuyển nhượng."Hơn nữa đem phòng ở cho bà ta, hai đứa con của ông không phải là không có nhà rồi hả?Thu Tú Vân lại nhìn Trương Quế Lan, mỉm cười: "Tôi mặc kệ, dù sao anh phải nghĩ biện pháp, tiền cùng phòng ở, đều phải cho tôi, bằng không thì tôi sẽ không từ bỏ ông đấy! Ah đúng rồi, phòng ở không thể ít hơn nhà lầu 80 mét vuông, căn phòng nhỏ tôi ở không thói quen."Nhà Thu Tú Vân trước kia đặc biệt lớn, cộng với sân rộng vài trăm mét vuông, tuy nhiên là nhà đất. . . .Bà ta cũng không nhìn Hứa Tri Minh, bà ta nhìn chằm chằm vào Trương Quế Lan.Muốn cướp người đàn ông của bà ta, phải trả giá thật nhiều!Trương Quế Lan liếc bà ta, lôi kéo Hoa Chiêu đi.Muốn để bà xuất tiền "Mua" Hứa Tri Minh, không có cửa đâu!Bà và Hoa Chiêu có cùng suy nghĩ, chuyện của hắn hắn phải tự mình giải quyết, nếu như còn để cho bà dùng tiền mua. . . Nghĩ cũng đừng nghĩ!Tiền của bà cũng không phải gió lớn thổi đến đấy, nhớ ngày đó, bà vì để dành 3 đồng tiền mà một tháng cũng không thể ăn cơm trưa!Nói về tiết kiệm, kỳ thật Trương Quế Lan tiết kiệm nhất, bà ngoại trừ dùng tiền cho con, chính bà cũng không nỡ mà dùng cho mình.Quần áo của bà đều là Hoa Chiêu mua, hoặc tự làm, tự bà chưa bao giờ mua, vừa thấy giá hơn 10 đồng, bà liền đau lòng.Hiện tại để bà cho Thu Tú Vân 5 vạn? Lại tiêu mấy vạn mua nhà? Nằm mơ!Hứa Tri Minh cũng muốn đi, Thu Tú Vân lôi kéo không cho đi."Nếu hôm nay anh không cho tôi một lời chắc chắn, tôi sẽ cùng anh đi Bằng Thành!"Hứa Tri Minh nhíu mày."Tôi thật sự không có tiền! Căn nhà kia cũng không cho sang tên, không được, bất quá tôi có thể thuê cho cô một căn, còn có thể tìm cho cô một công tác ổn định.""Tôi đã lớn tuổi như vậy rồi, công tác đến khi về hưu mới có thể kiếm được bao nhiêu tiền? Không được." Thu Tú Vân nói.Bà ta muốn tiền mặt, bà ta cũng muốn đi ra ngoài làm kinh doanh, kiếm nhiều tiền!Hoa Chiêu tiễn Trương Quế Lan lên xe lửa an bài xong liền đi ra, Thu Tú Vân cùng Hứa Tri Minh vẫn còn ở chỗ này lôi kéo.Xem ra ông ấy không thể lên được chuyến tàu này rồi."Còn chưa thoả thuận xong?" Hoa Chiêu đi qua hỏi.Hứa Tri Minh như thấy được cọng cỏ cứu mạng, nhìn cô: "Cháu mau giúp chú nghĩ biện pháp! Nếu không, cháu cho chú mượn ít tiền?"Ông bực bội mà không làm gì được, chỉ muốn thoát khỏi Thu Tú Vân, không tiếc mở miệng vay tiền Hoa Chiêu."Vậy chú sẽ là người có nợ rồi, không phải loại cổ phiếu tiềm năng rồi." Hoa Chiêu nói.Hứa Tri Minh tuy không hiểu cái gì là cổ phiếu tiềm năng, nhưng có nợ nần ông nghe hiểu rồi.Ông hiện tại nếu mượn 10 vạn, cũng phải dựa vào tiền lương sau này mà trả.Với mức tiền lương hiện tại, 10 vạn, cũng phải kiếm hơn mười năm, kiếm đến khi về hưu đấy.Vậy ông tái hôn, sẽ là người không có đóng góp tài chính cho gia đình.Tuy Trương Quế Lan có tiền, nhưng vậy không phải là ông đã thành người ăn cơm mềm dựa vào phụ nữ sao?Còn không biết xấu hổ mà nói chuyện tình yêu.Hứa Tri Minh lập tức ỉu xìu.Ông cảm thấy vấn đề này khó giải, ông cùng Trương Quế Lan không có hi vọng rồi hả?Hoa Chiêu cũng không để ý đến 10 vạn kia, cô chỉ là nhìn Thu Tú Vân không vừa mắt.Bà ta hiện tại dám chặt đẹp, nếm được ngon ngọt rồi, về sau sẽ thường xuyên mở miệng, không có tiền sẽ tới cắn một ngụm.Có khó chịu không?“Chú à, đây là bài kiểm tra cho chú, chú tự tìm cách đi.” Hoa Chiêu liếc nhìn bọn họ rồi nói với Hứa Tri Minh.Cô đương nhiên có biện pháp bắt Thu Tú Vân đi, bất kể là xuất tiền hay là ra quyền, dùng bất cứ thủ đoạn gì, cũng có thể.Nhưng cô không muốn động thủ."Nếu như làm không được, thật sự đừng tới tìm mẹ cháu nữa." Hoa Chiêu nhìn Hứa Tri Minh, nghiêm túc nói, nói xong xoay người rời đi.Hứa Tri Minh ở sau lưng cô xụ mặt xuống, lạnh lùng mà nhìn Thu Tú Vân.Thu Tú Vân co rúm lại, oán hận mà nhìn bóng lưng Hoa Chiêu, có tiền như vậy, lại vắt cổ chày ra nước! Loại người này sao lại phát tài? Quả thực không có thiên lý!...Hoa Chiêu lái xe đến nhà máy thực phẩm.Tuy Từ Mai cùng Lưu Tiền trở về rồi, nhưng cô đã lên kế hoạch cho gói quà tết nên muốn theo dõi nó từ đầu tới cuối, chờ đến ngày mười lăm, nhìn xem tổng doanh thu thế nào.Sau đó lại phải chuẩn bị gói quà cho tiết Đoan Ngọ.Cái này phải nghiên cứu sản phẩm mới, là bánh chưng.Đây là chuyện lớn, cô cũng phải cẩn thận nhìn một chút.Nói là buông tay làm chưởng quầy, nhưng cũng không thể thực sự buông tay, Lưu Tiền cùng Từ Mai cũng không phải người Diêu gia, nhiều thế hệ kinh thương, hai người bọn họ đều không có kinh nghiệm đang mò mẫm.Nếu cô thực sự buông tay rồi, không chừng ngày nào đó nhà máy "Cờ rắc..." một cái đóng cửa, cô đến cơ hội cứu giúp cũng không có.Ví dụ như, xảy ra vấn đề về an toàn thực phẩm.Nhìn "Đào ký" kia sẽ biết, nhà máy thực phẩm xảy ra vấn đề về an toàn thực phẩm là trí mạng đấy.Hoa Chiêu vào văn phòng, thấy Từ Mai đã ở đó."Chúc mừng năm mới ah, bước qua tuổi mới thế nào rồi?" Cô hỏi.Từ Mai ngẩng đầu lên, Hoa Chiêu phát hiện mắt cô ấy vừa đỏ vừa sưng, như là một ngày trước đã khóc, hơn nữa là khóc lớn một hồi mới có thể lưu lại dấu vết như vậy."Làm sao vậy? Người Lưu gia bắt nạt cô rồi?" Cô lập tức hỏi.Từ Mai che mắt, cũng không phải xấu hổ, mà là biết quá xấu."Từ ngày thứ nhất đến ngày thứ năm." Cô ấy che mắt nói."Cái gì? Cô bị đánh rồi hả?" Hoa Chiêu kinh ngạc nói: "Lưu Tiền đâu? Hắn không có ngăn cản?""Hắn ngăn cản, hắn luôn che chở cho tôi, sau đó hai người chúng tôi cùng bị đánh." Từ Mai cười nói.Nhớ tới chuyện này, cô ấy mới buông tay, cười hì hì nói.Hoa Chiêu im lặng, bị đánh còn có thể cười được, cái này chính là sức mạnh của ái tình rồi.Đã có thể cười được, cô liền không lo lắng, hỏi: "Chuyện gì xảy ra? Lấy cớ gì?""Đừng nói nữa." Nói đến chuyện này Từ Mai liền tức giận: "Tôi ngày đó sau khi rời khỏi nhà liền nói ở lại nhà xưởng, nhưng ngày hôm sau ngứa tay, tôi trở về lấy thuốc mỡ cô cho, kết quả phát hiện không còn gì!""Không biết bị ai lấy ra dùng, hơn nữa tất cả mọi người dùng qua rồi! Bốn hộp, toàn bộ dùng hết rồi! Hoặc là dùng xong, đã bị giấu đi, không trả cho tôi!"Từ Mai lắc lắc đôi tay sưng đỏ nói ra."Mọi thứ trong tủ đầu giường trong phòng tôi đều bị lấy ra, cô có nghĩ được không.” Từ Mai tức giận nói: "Tôi chỉ một ngày không trở về, trong phòng giống như gặp cướp vậy, tất cả ngăn tủ đều bị lật ra! Quần áo còn thiếu vài món, mẹ hắn nói là hai chị dâu của hắn mặc!""Đồ trang điểm của tôi cũng không ít, nhưng đều bị dùng qua rồi.""Mấu chốt là tiền của tôi! Sổ tiết kiệm của tôi cùng Lưu Tiền, còn có tiền mặt trong nhà, cũng bị mất!""Chuyện này mẹ hắn ngược lại đã thừa nhận, là cha hắn cầm đi, nói là giúp chúng ta cất! Tiền của bọn tôi, từ nay về sau bọn hắn quản! !""Mẹ nó~!" Từ Mai tức giận đến mắng chửi người: "Tiền của tôi đều ở trong tay bọn họ! Con số trên trời trong đó làm bọn hắn vui chết mất! Giống như đào được núi tiền vậy!""Hiện tại đám người kia ngược lại không nóng nảy tìm việc làm rồi, cả ngày đi ra ngoài tiệm ăn, đi ra ngoài chơi!"Hoa Chiêu nghe thấy cũng tức giận đến nhíu mày: "Bọn hắn không biết mật mã chứ?"



Bạn cần đăng nhập để bình luận