Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 479 - Ở Riêng



Chương 479 - Ở Riêng



Chương 479: Ở Riêng.Tiếp sau đó đương nhiên còn có rất nhiều vấn đề, khi những người ở nhà khách nghe tin đám cưới bị hủy bỏ, bọn hắn phải rời đi, đều ngơ ngác rồi, nhao nhao hỏi vì cái gì.Người Khâu gia nói Diệp Hưng có bệnh, không được.Bọn hắn cũng quá hung ác rồi…Cũng nghĩ rằng người Diệp gia rộng lượng, sẽ không để ý "Việc nhỏ" này.Hơn nữa loại bệnh này, người ngoài lại không có biện pháp nghiệm chứng, bọn hắn liền có lý.Một người thím họ của Khâu Mai biểu cảm quái dị mà hỏi thăm: "Diệp Hưng không được, các người làm sao mà biết được?" Cái loại chuyện này không thử làm sao biết…Còn có, Khâu Mai đâu rồi?Người Khâu gia trở về rồi, lại không thấy Khâu Mai, trong phòng cũng không có.Khâu Mai trong đêm đã bị người nhà đưa lên xe lửa về nhà. Khuôn mặt hiện tại của cô ta, không thích hợp xuất hiện trước mặt người khác rồi, không thể giải thích.Chị dâu cả của Khâu Mai nói: "Diệp Hưng không được, là do hắn uống say lên lỡ miệng nói thật, tự mình nói đấy, còn nói sau này mình không thể có con, nói Khâu Mai hãy tha thứ cho hắn, vậy làm sao có thể? Một người phụ nữ không có con đời này không phải là sống vô dụng rồi sao? Già rồi ai chăm sóc? Bố chồng, mẹ chồng tôi đều là người thương con, vừa nghe nói việc này liền không làm nữa, Diệp gia cầu xin chúng tôi, chúng tôi cũng không làm, dù là để cho Khâu Mai chịu thanh danh từ hôn, cũng không thể khiến cho con bé khổ cả đời."Nói được rất êm tai."Như vậy ah."Miệng mọi người đều bị ngăn chặn, lý do này miễn cưỡng coi như hợp tình hợp lý, người Khâu gia trước kia cũng coi trọng Khâu Mai, chỉ là không nghĩ tới coi trọng đến loại trình độ này?Nhưng Khâu gia người ta cũng nói hôn sự không làm nữa rồi, cũng thu thập hành lý phải đi rồi, bọn hắn cũng không có lý do để lưu lại, chỉ có thể cùng đi nha.Diệp gia bên này còn tốt, lúc trước chỉ là lộ ra tiếng gió, lại không chính thức phát thiệp mời, giải thích cũng đơn giản, chỉ nói hai đứa nhỏ tính cách không hợp, trước khi kết hôn lại cãi nhau, náo chết náo sống không muốn kết hôn nữa, người lớn bọn hắn cũng không có biện pháp nào?Bất quá tin tức Diệp Hưng "Không được" vậy mà cũng truyền ra.Người Diệp gia tức giận nhưng cũng không giải thích.Việc này cuối cùng là do ánh mắt Diệp Hưng không tốt.Khâu Mai như vậy đấy, mấy người Hoa Chiêu Diệp Danh vừa đối mặt liền nhìn ra không ổn, hắn lại ở cùng 2 năm lại không phát hiện, còn xem làm bảo bối muốn lấy về nhà, lần này chín là cho hắn một bài học.Phong ba rung chuyển vài ngày, rất nhanh liền bình tĩnh, Diệp Hưng rốt cuộc là con trai của Diệp Thành, người đã rời thủ đô hơn 10 năm, mọi người không thế nào chú ý lâu.Chuyện này nếu là Diệp Danh hoặc Diệp Thâm từ hôn, đó mới là chuyện náo nhiệt đấy.Hoa Chiêu trong phòng một bên kiếm tiền lại cảm thán, Diệp Thâm nhà cô là người tốt nhất, lúc trước cô thực sự đem người ta cưỡng bức đấy, người ta cũng rộng lượng mà nhắm mắt nhắm mũi nhận lấy, cũng chưa từng cho cô một cái tát cũng không nói không cưới cô.Là một người chồng tốt, cũng không biết hiện tại như thế nào rồi? Vừa đi đã hơn một tháng, lại một chút tin tức cũng không có."Lại kiếm tiền đây này." Diệp Thư từ bên ngoài đi tới, nhìn cả bàn đầy tiền cảm thán nói.Vừa bắp rang lại thêm thịt kho đấy, Hoa Chiêu hiện tại mỗi ngày thu nhập gần 1000 đồng, hâm mộ chết cô ấy rồi."Không được, chị phải đi về làm việc." Diệp Thư rốt cuộc đưa ra quyết định."Cố gắng lên." Hoa Chiêu khích lệ nói.Nhưng cũng không thể trợ giúp gì, ví dụ như viết một bài hát cho cô ấy, viết một vở kịch, v.v., điều đó là không thể, đó là không có khả năng.Có ít người cả đời khả năng chỉ sáng tác ra một tác phẩm thành công, sau đó lại để cho cô lấy ra rồi, vậy sẽ thay đổi cuộc đời của những người đó.Còn có, cô thực sự không hiểu biết nhiều về lĩnh vực này, cũng không nhớ được một tác phẩm nguyên vẹn, cho nên vẫn là nghỉ ngơi một chút a, hết thảy phải dựa vào Diệp Thư tự mình cố gắng rồi."Đúng rồi, chị tới để gọi em đến nhà ông nội đấy, chú hai thím hai đến rồi, ông nội muốn phân nhà rồi.""Em cũng cần phải đi sao? Không cần a?" Hoa Chiêu nói ra: "Ông nội muốn phân nhà với con trai, cũng không phải cháu trai, những người cháu trai cháu gái khác cũng đi sao?""Ở thủ đô đều đi, dự thính, không ở thủ đô thì thôi." Diệp Thư nói ra.Như vậy ah, vậy Hoa Chiêu cũng chỉ có thể đi.Cô thật sự không muốn đi, cô lại không nhớ thương cái gì của ông cụ.Hơn nữa ở riêng, trong lòng ông ấy hoặc nhiều hoặc ít nhất định là có khổ sở đấy.Cô nhìn ra Diệp Chấn Quốc thích gia đình hoà thuận đến mức nào.Ai biết, hiện tại sẽ trở thành cái dạng này.Nghe nói, chú ba là đứa con trai ông ấy thích nhất.Hoa Chiêu một đường vừa đi vừa nghĩ đã đến nhà Diệp Chấn Quốc.Trong phòng mọi người đều đã ngồi ở đây.Hoa Chiêu trước tiên là nhìn Diệp Hưng.Cuộc hôn nhân bị hủy bỏ, những xáo trộn ban đầu cũng qua đi, nhưng hắn vẫn rất im lặng ngồi đó, lặng lẽ, cả người dường như bình tĩnh hơn rất nhiều.Nhưng không còn thấy nụ cười rạng rỡ trước kia rồi.Điều này có lẽ đủ để hắn sống chậm lại trong vài năm.Hoa Chiêu lại nhìn Văn Tịnh.Trên mặt cô ta, mụn bọc không giảm trái lại còn tăng, hơn nữa lúc thay đổi góc độ sẽ phát hiện, cô ta đã để tóc xõa để che nửa khuôn mặt.Thỉnh thoảng quay đầu sẽ thấy mụn nổi ở nửa khuôn mặt kia, quá đáng sợ rồi.Cô ta so với Diệp Hưng càng trầm mặc, cúi đầu ngồi ở khuất sau Diệp Danh, lúc cùng người khác nói chuyện cũng không ngẩng đầu lên.Mà Chu Lệ Hoa hôm nay hình như đặc biệt nói nhiều, chính là muốn nói với cô vài lời.Lông mày Diệp Danh như có như không nhíu lại, lộ ra tâm tình thật sự không tốt."Tiểu Hoa tới rồi?"Hoa Chiêu vừa mới tiến vào, Diệp Chấn Quốc đã chủ động chào hỏi.Hoa Chiêu nhanh chóng đáp lại."Đi làm bữa cơm a." Diệp Chấn Quốc nói ra: "Mọi người ăn bữa cơm phân nhà, ăn cái gì thật ngon, vất vả cho cháu rồi."Hoa Chiêu liền nói không khổ cực, nhanh chóng đi phòng bếp.Lưu Nguyệt Quế liếc tròng mắt cũng theo vào, bà cũng không muốn ở riêng.



Bạn cần đăng nhập để bình luận