Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 358 - Trở Lại Thủ Đô.



Chương 358 - Trở Lại Thủ Đô.



Chương 358: Trở Lại Thủ Đô."Xem ra kẻ đó còn có chút lương tâm, còn biết để lại một lọ!" Hoa Chiêu đột nhiên vỗ ngực, thật sự quá nguy hiểm! Nếu như một lọ cũng không để lại… hiện tại cô cũng không thể thấy được Diệp Thâm rồi!"Em ngược lại là rộng lượng." Diệp Danh cười nhìn cô nói, nhưng là đáy mắt cũng không có bao nhiêu độ ấm.Anh không phải Trang Nguyên Vũ, cũng biết rõ cái rượu thuốc kia có công hiệu như thế nào, hơn nữa màu sắc trên cái bình của Diệp Thâm rõ ràng đậm hơn so với cái Hoa Chiêu cho bọn hắn, dược hiệu khẳng định cũng càng tốt, Diệp Thâm có thể đợi được bọn họ đến, thật sự đều dựa vào cái bình thuốc rượu kia.Đồ vật quý giá như vậy, bị người ta đánh cắp gần hết, lại lặng yên không một tiếng động, không báo mà lấy, anh cũng không rộng lượng như Hoa Chiêu được.Xem người Diệp gia bọn họ không có ai sao?Lại liên tưởng đến bọn họ lần này đến đây, ngoài sáng trong tối thậm chí còn có người ngăn trở, có người ngồi châm chọc.Theo lý, không nên xuất hiện loại tình huống này đấy.Nhiệm vụ đã chấm dứt, bọn họ lại không tham dự, chỉ là đến thăm bệnh nhân, việc nhỏ ấy, không ai lại không bán Diệp gia bọn họ chút mặt mũi này.Vậy tại sao còn muốn ngăn cản? Sợ bọn họ biết được chân tướng chuyện rượu thuốc?Diệp Thâm chết rồi, mà chết sẽ không còn đối chứng, ai có thể biết hắn nhận được bao nhiêu bình? Ai lại quan tâm mấy bình rượu thuốc làm gì?Người kia đã nếm được ngon ngọt, về sau sợ là sẽ "Nghiện" đấy…Trong nháy mắt, Diệp Danh đã nghĩ tới rất nhiều vấn đề."Đúng rồi, cái bình thuốc màu vàng kia là do trong nhà đã tốn rất nhiều công sức từ xin được từ một thần y ở ẩn đến đấy, vốn là giữ lại cho ông nội dùng phòng ngừa vạn nhất đấy." Diệp Danh nói với Diệp Thâm: "Em bây giờ chính là dính ánh sáng của ông nội đấy, trở về nên đập đầu cảm ơn cho lão nhân gia."Diệp Thâm sững sờ.Diệp Danh ánh mắt xéo qua lại quét về phía Hoa Chiêu.Hoa Chiêu lập tức cười nói: "Đúng, lần này may mắn nhờ có ông nội, đến lúc đó em cùng Diệp Thâm cùng dập đầu cho ông nội."Diệp Danh cười, thật thông minh ah.Anh lại nói với Trang Nguyên Vũ: "Cái chai rượu thuốc màu xanh lá cùng chai thuốc màu vàng kia đều cực kỳ khó có được, nhà chúng tôi cũng chỉ có một chút như vậy thôi, chuyện này còn hi vọng cậu đi ra ngoài cùng các anh em khác nói một chút, phải giữ bí mật, bằng không thì mỗi người đều đến hỏi xin, lão đại của cậu không biết có thể khôi phục được không nữa."Trang Nguyên Vũ sắc mặt liền trở nên trịnh trọng: "Tôi đã biết, không có chai rượi màu xanh lá hay chai thuốc màu vàng gì cả, lão đại có thể tỉnh lại đều là công lao của chị dâu."Diệp Danh thoả mãn gật đầu.Trang Nguyên Vũ lập tức đi ra ngoài cùng những người khác nhắn nhủ.Người muốn nhắn nhủ cũng chỉ có Triệu Dũng cùng Trần Phong, chỉ có hai người bọn họ biết chuyện đó. Cũng bởi vì Hoa Chiêu lúc ấy đã thề son sắt cam đoan đây là thần dược, uống xong có thể tốt hơn, mà lão đại xác thực đã tốt lên rồi.Bọn hắn cũng tin đó là thần dược.Bất quá bọn hắn cũng chưa có trở về đi theo người khác nói khoác.Bọn hắn gần đây cũng không muốn nói chuyện gì, người phía dưới cũng không muốn theo chân bọn họ nói chuyện. Tạo thành cục diện như hiện tại này đấy, chủ yếu đều là vì ba người bọn hắn.Những người khác là binh dưới trướng bọn hắn, đều là phục tùng mệnh lệnh mà thôi. Nhưng cục diện bây giờ, làm cho bọn hắn trong nội tâm khó tránh khỏi sẽ có oán trách. Nếu như lúc ấy bọn họ lập tức phục tùng mệnh lệnh, làm sao có thể xuất hiện loại tình huống này?Nhân tâm có chút phân tán, đội ngũ cũng khó có thể dẫn theo.Trang Nguyên Vũ đem hai người kêu ra, nhỏ giọng khai báo một phen. Hai người kia cũng biết nặng nhẹ, hứa hẹn giữ bí mật.Đừng nói những người khác, chính là bọn họ cũng động tâm với thần dược này ah, quả thực là khởi tử hồi sinh! Nếu có nhiều, bọn hắn đương nhiên cũng muốn. Nhưng nếu như chỉ còn lại có nửa bình, còn không nhất định đủ cho Diệp Thâm dùng đấy, bọn hắn liền không có ý gì khác nữa rồi, còn phải cam đoan những người khác cũng không nghĩ đến.Ai cũng không thể gây cản trở cho việc Diệp Thâm khôi phục khỏe mạnh!...Lại qua ba ngày, một đường trằn trọc, đã về đến thủ đô.Ở trong sân ga đã có rất nhiều xe cứu thương đang chờ.Bệnh viện hiện tại đã có xe cứu thương rồi, chỉ có điều chưa có khai thông 120, muốn gọi xe, phải biết được số điện thoại của bệnh viện, cái này đối với dân chúng mà nói chính là có chút khó khăn.Mọi người của Diệp gia đã đến rồi, Diệp Chấn Quốc, Diệp Mậu, Miêu Lan Chi.Bên cạnh Diệp Chấn Quốc còn có một đôi vợ chồng, Hoa Chiêu nhận ra Chu Lệ Hoa, vậy người bên cạnh này, có lẽ chính là chú ba của Diệp Thâm, Diệp Thành rồi.Lớn lên cùng Diệp Mậu có chút giống, nhưng nhìn trẻ tuổi và trắng hơn một chút, là người rất trầm ổn, chỉ là khí thế trên người cũng không bằng Diệp Mậu.Hoa Cường cùng Trương Quế Lan cũng tới.Bọn họ trông thấy Hoa Chiêu vẫn tốt, đều thở phào một hơi. Lại nhìn Diệp Thâm, tuy vẫn phải nằm, bị người khiêng xuống, nhưng là ánh mắt thanh tỉnh, tinh thần cũng không tệ lắm, cái này cũng đã rất tốt rất tốt rồi!Diệp gia thấy Diệp Thâm như vậy, cũng rất kích động.Bọn họ đã cùng bác sỹ địa phương nói chuyện qua đấy, lúc trước bệnh tình phi thường phi thường không tốt, hiện tại người có thể tỉnh, cũng không có ngốc, cũng đã thấy rất tốt rất tốt rồi.Hiện trường chỉ có một người cười đến không chân thành như vậy, chính là Chu Lệ Hoa.Bà ta thấy Diệp Thâm không sao cả, lại hung hăng nhìn chằm chằm Hoa Chiêu.Mọi người của Diệp gia buộc bà ta đem tiền trả lại cho cô ta đây này!Phi! Ai nói đó là tiền của cô ta? Dựa vào cái gì mà phải cho cô ta? !



Bạn cần đăng nhập để bình luận