Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1436 - Con Muốn Nữ Sinh Viên Làm Vợ!



Chương 1436 - Con Muốn Nữ Sinh Viên Làm Vợ!



Chương 1436: Con Muốn Nữ Sinh Viên Làm Vợ!Cơm nước xong, cả nhà vây lấy Đại Vĩ, Tiểu Vĩ nói chuyện về cuộc sống hằng ngày.Chỉ có hai anh em Mạnh Cường, Mạnh Tân mới thỉnh thoảng chọt vào mấy câu, tán gẫu với Đại Cần.Đại Cần cũng chỉ "ừ", "à" đồng ý, không quan tâm đến bọn hắn.Hai tên này cũng là người có tính tình, sau đó không hỏi thêm nữa.Trời chẳng mấy chốc đã tối đi, đã đến giờ nghỉ ngơi.Đại Cần, Tiểu Cần được chia ngủ chung với Mạnh Kiều và Lưu Nguyệt.Đại Vĩ, Tiểu Vĩ lại chen chúc với Mạnh Cường và Mạnh Tân.Lúc này mấy anh em mới phát hiện ra Lưu Mạnh Tiền và góa phụ Chu đã chiếm mất căn phòng của ông bà nội, còn mấy đứa con của góa phụ Chu thì chiếm mất căn phòng của cha mẹ mình.Giữa nam và nữ chia cắt bằng một tấm màn.Mà ông nội, bà nội của bọn họ, đang ở trong nơi vốn là nhà kho."Ở đó người ở được à? Mùa đông rất lạnh!" Đại Vĩ lập tức nói.Nói xong còn đến nhà kho xem thử.Bên trong trừ rác rưởi ra chỉ có một tấm ván nhỏ.Trên vách tường lấy đầu gỗ cố định mấy tấm ny lông, dùng để chắn gió.Một nửa số phòng ở Đông Bắc đều xây hai lớp gạch, mùa đông trong phòng lại đốt lò, không thấy lạnh.Nhưng nhà kho chỉ xây một nửa gạch, tường cực kỳ mỏng, không nhờ tấm vải chắn sẽ có gió lùa vào."Vậy không được đâu, thế không phải đông về sẽ chết cóng à!" Đại Vĩ la lên.Ông Lưu và bà Lưu lập tức cảm động muốn khóc.Cuối cùng cũng có người thương bọn họ rồi!"Bọn họ mùa đông ở trong nhà, chỉ có mùa hè ấm áp mới nghỉ lại đây. Họ ngại chen chúc trong nhà thôi." Góa phụ Chu trợn mắt nói dối.Tiểu Vĩ lập tức nói: "Mùa hè cũng không thể che mỗi tấm vải ny lon vậy được. Họ ngại chen chúc thì phận con cháu phải nhường chỗ cho họ chứ! Để con trai của dì đến đây đi, họ sẽ không ngại chen chúc đâu."Góa phụ Chu là một kẻ giỏi kiếm chuyện, lập tức nói: "Hừ, nhà ai không phải già đau nhỏ chứ? Cháu trai phải hiếu thuận như vậy? Thế người làm cháu lớn như cậu đi mà hiếu thuận với họ đi, xây cho bọn họ một căn nhà ngói lớn, để bọn họ ở cho thoải mái chút!"Tiểu Vĩ: ....Hắn bèn cười khẩy: "Bà thấy tôi giống đồ ngu à? Nếu mà có nhà ngói lớn bà và con trai bà cũng tới thôi."Góa phụ Chu như không có da mặt vậy, cười đáp: "Tôi là vợ của cha cậu đó, tính ra cậu chính là con tôi, cậu còn phải gọi tôi một tiếng mẹ đấy!""Bà!" Tiểu Vĩ tức giận đến mức siết chặt nắm tay.Trong trí nhớ của hắn vẫn còn ký ức Lưu Hướng Tiền và ông bà nội đến thôn Kháo Sơn ép Trương Quế Lan ly hôn.Phụ nữ ly hôn sống khổ biết bao!Tuy cha hắn cũng không phải một người cha tốt, ly hôn cũng không có gì không được, nhưng chính vì lý do này mà năm đó mẹ hắn đã bị cha hắn đánh!Đều là do bà góa phụ Chu này hại!Vốn dĩ hắn còn muốn cho bà ta chút mặt mũi bên ngoài, bây giờ thấy bà ta không biết xấu hổ như vậy, mặt mũi nể tình gì cũng bỏ hết.Góa phụ Chu cũng không muốn làm căng với bọn họ, ban nãy hoàn toàn chỉ là thăm dò xem sao, nếu không... Bà ta hoàn toàn khai hỏa thì có thể mắng hai thằng nhãi này đến mức chúng không ngóc đầu lên được!Nhưng bà ta khó mà làm vậy, bởi hiện tại bọn chúng có thể là mỏ vàng của bà ta."Ôi trời, nhìn dì kìa. Dì không nói nữa, nếu mấy đứa không muốn gọi thì không gọi, gọi một tiếng dì Chu được rồi!" Góa phụ Chu nói: "Trời tối rồi, mấy đứa cũng đã mệt mỏi cả ngày, mau đi về ngủ đi!""Mạnh Cường, Mạnh Tân, hôm nay mấy đứa vào phòng mẹ trải chiếu ra đất nằm đi, để giường cho hai anh em!" Góa phụ Chu nói.Còn bốn cô gái có ngủ như thế nào, bà ta chẳng thèm quan tâm. Con gái ấy mà, thứ hàng lỗ vốn, sớm muộn gì cũng là con người khác, vậy thì không liên quan gì đến bà ta.Chưa kể Đại Cần, Tiểu Cần suốt ngày trừng ra khuôn mặt khó chịu, làm cho ai xem vậy!Góa phụ Chu quay đầu trở về phòng, lúc đi còn kéo theo Lưu Hướng Tiền, người đang muốn nói lại thôi.Mạnh Cường, Mạnh Tân đi vào theo.Còn Mạnh Kiều và Lưu Nguyệt, căn bản không đi ra xem náo nhiệt.Vậy trong sân chỉ còn bốn anh em và ông bà Lưu.Bà Lưu kéo lấy tay Đại Vĩ, ông Lưu lại kéo tay Tiểu Vĩ."Ông nội bà nội sau này chỉ hy vọng vào các cháu thôi, các cháu thương ông nội, bà nội với!" Bà Lưu khóc ròng nói: "Ở đây thật sự không phải nơi cho người ở!""Bọn bà còn ăn không ngon uống không tốt, mỗi ngày chỉ có thể gặm màn thầu nguội ngắt, mà đôi khi còn không có cả màn thầu, chỉ có bánh cao lương..."Hai người bắt đầu nhỏ giọng kể khổ.Ban nãy, trên bàn cơm trong nhà, ngay trước mặt góa phụ Chu, bọn họ không dám nói.Lòng Đại Vĩ càng ngày càng tối sầm lại, vừa xót cho ông nội, bà nội, vừa cảm thấy bị khó xử.Hình như hắn gây ra chuyện rồi...Phải làm sao đây? Chẳng lẽ thật sự bắt hắn xây nhà, giải quyết vấn đề chỗ ở cho bọn họ sao? Nghe lời này của họ là hắn còn phải giải quyết chuyện ăn uống nữa.Đại Cần hất mái tóc, kéo Tiểu Cần vào nhà đi ngủ.Tiểu Vĩ cũng muốn đi, nhưng không đi được, chỉ đứng đó như một cây gỗ, nghe thôi mà không nói gì.Cuối cùng, tối hôm đó, Đại Vĩ và Tiểu Vĩ ngủ trong nhà kho, ông Lưu và bà Lưu lại đi vào nhà, lên ngủ trên giường.Chuyện này khiến cho hai người già rất có long tin......Trong phòng của góa phụ Chu, ba mẹ con đang ngồi chụm đầu xì xầm nơi đầu giường, chỗ gần lò sưởi.Ba người vây thành một vòng, nói năng rất nhỏ, kể cả Lưu Hướng Tiền có nhoài người về trước cũng không nghe thấy quá rõ.Chỉ nghe cái gì mà nữ sinh viên..."Mẹ, mẹ có muốn có một nữ sinh viên làm con dâu không?" Mạnh Cường nhỏ giọng hỏi.Góa phụ Chu liếc hắn, biết là thằng nhãi này có ý vậy rồi mà!Mạnh Tân lập tức nóng nảy: "Mẹ, con cũng muốn nữ sinh viên kia làm vợ!"Mạnh Cường nói: "Mày đợi thêm hai năm nữa, đứa nhỏ kia chắc sẽ lên học đại học rồi.""Đại học là nhà anh mở chắc? Anh nói thi đậu là thi đậu à? Tôi thấy cô ta ngơ ngơ ngác ngác không thích nói chuyện, quá tệ!" Mạnh Tân đáp trả."Mày không hiểu rồi, đó gọi là con mọt sách! Người như vậy mới học hành giỏi giang nhất, chắc chắn có thể thi đậu!" Mạnh Cường nói."Vậy cũng không được..."Mạnh Tân chưa nói hết đã bị Mạnh Cường khóa cổ lại."Tao là anh cả, tao quyết định! Có cưới vợ cũng là tao cưới trước, mày hãy ngoan ngoãn mà xếp hàng đi!"Gã siết mạnh tay, khuôn mặt Mạnh Tân tím hết lại, vội vã gật đầu lia lịa.Lúc này Mạnh Cường mới buông ra.Góa phụ Chu thì vẫn quan sát toàn bộ quá trình, nhưng mặc kệ không cản.Nhìn thôi, không phải chúng nó cũng giải quyết được rồi sao?Mạnh Tân đàng hoàng ngồi dậy nghe, cũng không đi.Ba kẻ tiếp tục tạo thành một vòng.Lúc này góa phụ Chu mới nói: "Nữ sinh viên nhà người ta chướng mắt mày!"Bà ta nhìn con trai, khinh thường.Thật ra không phải là bà ta khinh khi con trai mình, nhưng trong lòng ba ta biết. Thằng con này của bà ta là một tên du thủ du thực nổi tiếng ở phố, thiếu nữ rồi mấy cô vợ trẻ gì thấy nó cũng đi đường vòng.Cưới vợ? Chỉ có thể cưới một cô vợ nông thôn không rõ nguồn gốc thôi.Mà bà ta thì không ưa mấy cô vợ nông thôn, cưới rồi phải nuôi không chúng nó, cả mấy nhóc con nó nữa, giống như Lưu Hướng Tiền và Trương Quế Lan trước kia vậy.Bà ta xem thường Trương Quế Lan nhất, sao có thể để con trai cưới một cô vợ kiểu như Trương Quế Lan chứ? Bà ta phải sống lại cuộc sống trước kia của Lưu Hướng Tiền sao?Mấy nữ sinh viên kia quả thật rất tốt... tốt nghiệp rồi chính là cán bộ quốc gia, tiền lương cao, chưa kể anh chị em gì cũng đều có tiền đồ, tương lai có thể trông cậy vào được.Nhưng bà ta chắc chắn không nhìn sai, người ta đến nửa con mắt cũng không cho nó."Này có là gì, đợi con dùng tới đòn sát thủ, không phải cô ta chính là người của con rồi sao?" Mạnh Cường nói như không quan tâm."Anh, đòn sát thủ gì vậy?" Mạnh Tân hỏi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận