Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 198 - Đánh Bài.



Chương 198 - Đánh Bài.



Chương 198: Đánh Bài.Một lúc sau, hơn 10 người đàn ông đi tới.Một số người trong số họ đang ở lại trực ban, và một số được gọi từ nhà."Thủ trước, có chuyện gì à?" Hơn nửa đêm đấy, đột nhiên gọi tất cả bọn họ tới, bọn hắn còn tưởng rằng xảy ra chuyện lớn gì, kết quả trong phòng có thêm một cô gái trẻ tuổi, có thể có chuyện lớn gì?"Làm gì? Đánh bài!" Vương Mãnh từ trong ngăn kéo lấy ra mấy tấm bài tú-lơ-khơ ném cho bọn hắn: "Nào, gom góp 3 bàn, Đa Dư cậu bưng trà rót nước, chúng ta hôm nay đánh bài suốt đêm."Mọi người càng bối rối rồi, đánh bài cả đêm? Cũng không phải là lễ mừng năm mới ăn tết."Đem cửa lớn đều đóng lại! Một người cũng không được phép tiến vào! Còn có mấy bức màn, đều kéo lên!" Vương Mãnh biểu cảm có chút hung ác.Mọi người tuy không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng cứ làm theo thôi.Kết quả trong căn nhà nhỏ, mười mấy người đàn ông và một cô gái trẻ, đang đánh bài.Đương nhiên, Hoa Tiểu Ngư chỉ lo lắng co rúm đứng trong góc phòng mà quan sát.Vương Mãnh đột nhiên ngẩng đầu, hướng cô ta cười cười: "Buổi tối hôm nay sẽ không đưa cô trở về được, chúng tôi còn muốn đánh bài, ngày mai a, sáng sớm ngày mai, sẽ đưa cô về nhà."Khi đó, ông ta sẽ vô ý mà nói với người khác, rằng cô gái nhỏ này đã ở cùng phòng với một nhóm đàn ông qua đêm. Còn đánh bài thì không nói làm gì, nói cũng không có ai tin cả.Không phải thích vu oan cho người khác sao? Không phải thích để người ta tự đoán sao? Ông sẽ làm người khác đoán đủ mới thôi!Hoa Tiểu Ngọc đoán được ý của ông, lập tức hét to: "Tôi phải về nhà! Thả tôi về nhà!"Vương Mãnh đang xào bài tú-lơ-khơ, không sao cả nói: "Hô a, lớn tiếng chút, càng giống rồi. Còn đứng ngây đó làm gì? Tới đánh bài!""Ah, ah!" Mọi người vốn đang ngơ ngác đã có chút hiểu, cô gái này đã đắc tội thủ trưởng rồi, mặc kệ vì cái gì, bọn họ cũng không thể quay đầu khuỷu tay ra ngoài, đành phải nghe theo thôi.Mọi người ngoan ngoãn đánh bài.Hoa Tiểu Ngọc bị Vương Mãnh nói như vậy, đã không dám la hét nữa rồi, cửa sổ ở đây đều có lưới bảo vệ, cửa chính cũng đã khóa, cô ta không ra được, chỉ có thể yên lặng mà xem một nhóm đàn ông đánh bài.Cũng may, bọn họ thật sự chỉ là đánh bài, không có ai nhìn cô ta quá nhiều, Hoa Tiểu Ngoc về sau thậm chí còn ngồi xổm trong góc tường ngủ thiếp đi.Sáng sớm hôm sau, Vương Mãnh mang theo mấy người hôm qua chuẩn bị xuất phát, mỗi người đều mang theo súng.Bọn hắn cũng rốt cuộc cũng biết đã xảy ra chuyện gì, mỗi người xoa tay, thu dọn đồ đạc một chút rồi lên xe đến nhà Hoa Sơn.Thủ trưởng đứng về phía Hoa Cường, và tất nhiên họ cũng vậy.Chiếc xe tải chạy đến thẳng thôn Kháo Sơn và dừng trước cửa nhà Hoa Sơn.Người nhà Hoa Sơn hôm nay không đi làm, họ đang buồn, Hoa Diệp bỏ chạy cùng với tất cả tiền bạc, Lưu Kim Hoa bị bắt vào tù, Hoa Tiểu Ngọc vậy mà cũng bỏ chạy, bọn họ không chỉ mất người, mất tiền mà còn mất mặt!Hiện tại toàn bộ thôn đang xem chuyện của nhà bọn hắn như chuyện cười, tất cả mọi người trong nhà cũng không thể không biết xấu hổ mà đi ra ngoài.Xe tải dừng lại, bọn hắn liền phát hiện rồi, thấy mười người đàn ông đeo súng bước xuống, vẫn là những gương mặt quen thuộc, Hoa Sơn có cảm giác không ổn, thẳng đến khi ông ta thấy người cuối cùng từ trên xe tải nhảy xuống, Hoa Tiểu Ngọc.Người một nhà Hoa Sơn lúc này mới dám đi ra ngoài."Hoa Sơn, cháu gái của ông tố cáo ông ép duyên, mua bán phụ nữ! Ông có nhận hay không!" Vương Mãnh nhìn thấy Hoa Sơn liền hô."Tôi không có!” “ Tôi không có!"Hoa Tiểu Ngọc cùng Hoa Sơn đồng thời hét lên.Vương Mãnh quay đầu lại, nhìn Hoa Tiểu Ngọc, hiền lành nói: "Đừng sợ, có chúng tôi ở đây, ông ta sẽ không dám làm gì cô cả."Giống như là cô ta sợ Hoa Sơn, không dám thừa nhận.Hoa Tiểu Ngọc tức đến phát khóc, cái người này tại sao lại xấu xa như vậy!"Hoa Sơn! Ông có nhận tội hay không!" Vương Mãnh hét lớn."Không thể nào không thể nào!" Hoa Sơn đương nhiên không nhận."Không phải vậy sao? Vậy con gái của ông Hoa Diệp thì sao? Vợ của ông Lưu Kim Hoa thì sao?" Vương Mãnh lại hỏi.Hoa Sơn không trả lời được rồi.Rất nhanh sau đó, Hoa Sơn ép duyên mua bán phụ nữ, tội danh này liền định ra rồi, sau đó bị kéo đến trong thôn "Khai mở đại hội".Mấy người con trai và con dâu nhà Hoa Sơn một người cũng không chạy được, tất cả đều đi theo.Chỉ có Hoa Tiểu Ngọc cùng một vài em trai, em gái tuổi còn nhỏ đứng bên dưới quan sát.Người một nhà Hoa Sơn nhìn Hoa Tiểu Ngọc, ánh mắt hung ác, hận không thể ăn luôn cô ta đi. Cô ta quả thực so Hoa Diệp còn có thể ác hơn rất nhiều! Hoa Diệp cầm tiền của bọn hắn bỏ trốn, cô ta lại muốn mạng của bọn hắn!Hoa Tiểu Ngọc hận đến nghiến răng nghiến lợi, hận Vương Mãnh, hận Diệp Thâm, nhưng là hiện tại ai cô ta cũng không dám nhắc tới.



Bạn cần đăng nhập để bình luận