Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 366 - Có Nhiều Thứ.



Chương 366 - Có Nhiều Thứ.



Chương 366: Có Nhiều Thứ."Việc này thực sự đi tìm Hạ Kiến Ninh?" Chu Lệ Hoa đi rồi, Diệp Thư hỏi Hoa Chiêu.Cô ấy đi đến bên trong phòng nhìn thoáng qua, không biết em trai có biết chuyện Hoa Chiêu lại bán nhân sâm cho Hạ Kiến Ninh hay không, lúc ấy hắn làm nhiệm vụ, có lẽ không biết."Trước không tìm hắn." Hoa Chiêu nói ra.Nói cho cùng đây cũng là chuyện nhà mình, kết quả lại không giải quyết được, còn phải nhờ Hạ Kiến Ninh hỗ trợ? Có chút mất mặt."Trước cứ nhờ anh cả đã, xem anh ấy có biện pháp nào không." Hoa Chiêu nói với Diệp Thư: "Việc này còn phải làm phiền chị rồi, ngày mai đi nói với anh cả một tiếng."Chuyện này vẫn là hỏi Diệp Danh trước thì tốt hơn, hơn nữa chuyện Chu Lệ Hoa đến tìm cô, cũng phải cho mọi người biết rõ, cô mới không thiệt thòi.Diệp Thư cười: "Chị thực sự thành bảo mẫu của nhà em rồi, vừa canh cổng lại làm chân chạy, thỉnh thoảng còn phải mua thức ăn cho bọn nhỏ!" Bất quá cô một chút cũng không ngần ngại, đây là không khí gia đình, vui vẻ hòa thuận, so với cuộc sống của cô mấy năm qua còn tốt hơn nhiều."Dạ dạ là bảo mẫu đại nhân, nhưng là em sẽ không trả lương cho chị đâu, chờ lúc nào chị không làm nữa, em đưa chị một căn nhà nhỏ như thế nào?" Hoa Chiêu vui đùa nói.Diệp Thư chỉ cho là cô đang nói giỡn: "Tốt, chị đây có thể chờ căn phòng lớn em cho rồi, nếu nhỏ hơn cái viện này chị không đồng ý đâu."Nói xong lại ngáp một cái rồi đi, ngày mai cô còn phải dậy sớm mua thức ăn, sau đó làm chân chạy, đợi mấy đứa Đại Vĩ đến rồi, cô còn phải cho bọn hắn đi học, rút chút thời giờ còn phải giúp Trương Quế Lan đảo bắp rang…Ngày hôm nay đấy, mệt mỏi quá ah!Hoa Chiêu trở về phòng ngủ, Diệp Thâm nằm nghiêng trên giường, thấy cô tiến đến, cánh tay dài bao quát: "Đến đây, nói cho anh biết một chút về Hạ Kiến Ninh, em làm như thế nào mà chắc chắn như vậy?"Anh không ở nhà mấy tháng này, đã xảy ra chuyện gì mà anh không biết?Hoa Chiêu rất thích giọng điệu ghen tuông này của anh, bất quá cũng không có cố ý trêu chọc anh, nói cho anh biết chuyện Hạ Kiến Ninh tự mình đi đến thôn Kháo Sơn, rồi lại cho anh nhìn một túi lớn nhân sâm trong tủ.Cái này không chỉ là mấy cây nhân sâm ông nội đào được, mà còn thêm nhiều thật nhiều.Dù sao nhân sâm vạn năm cũng đã đi ra…Lấy ra luôn một lần, tránh khỏi phải giải thích hai lần.Đợi lúc nào rảnh, cô sẽ nói chuyện thật tốt với ông nội.Diệp Thâm trên mặt vẫn có chút thối thối đấy, nhưng cũng không nói gì thêm: "Về sau nếu cần giao dịch, tốt nhất là có anh hoặc là anh cả ở đây, em coi chừng bị hắn lừa."Hoa Chiêu ngoan ngoãn gật đầu, cô cũng không muốn một mình liên hệ với Hạ Kiến Ninh, thời điểm năm 1970 quan hệ nam nữ vẫn còn rất nghiêm trọng đấy, vợ chồng đi trên đường cái còn phải cách nhau một khoảng nhất định, cùng người đàn ông khác ở trong phòng, cửa chính phải được mở rộng để cho người khác có thể xem mới có thể biểu thị trong sạch....Ngày hôm sau, Diệp Thư đến đơn vị tìm Diệp Danh, nói cho anh cả biết chuyện đêm qua Chu Lệ Hoa đi tìm Hoa Chiêu cãi nhau.Diệp Danh tức giận đến bật cười: "Bà ta thật đúng là…" Anh cũng không biết nói cái gì cho phải.Diệp Thư rất hiểu cảm xúc của anh cả lúc này, bởi vì cô cũng rất đồng cảm: "Thím ba sao có thể biến thành như vậy? Khi còn bé, rõ ràng là người rất tốt."Khi đó thím ba, vừa nhiệt tình vừa hào phóng, đối với mấy đứa trẻ bọn họ cũng đối xử như nhau, rất tình cảm, cùng mấy chị em dâu ở một chỗ, mỗi ngày đều nói chuyện cười đùa vui vẻ đấy, trong lòng bà nội, bà ta so với mẹ của cô còn được sủng ái hơn, là người đứng đầu trong số các cô con dâu."Cũng bởi vì lúc ấy bà ta là người đứng đầu, cho nên bà ta mới có thể hào phóng nhiệt tình, nhưng là sau 20 năm, tình huống không giống với lúc trước, trong lòng bà ta liền thấy không công bằng rồi." Diệp Danh nói ra.Mà ngay cả thím hai trước kia bà ta không coi trọng nhất, cũng âm thầm so với bà ta còn mạnh hơn, sự chênh lệch kia, người bình thường không tiếp thụ được.Diệp Thư thở dài: "Đúng rồi, chuyện Hạ Kiến Ninh làm sao bây giờ? Tìm hắn sao?""Không tìm." Diệp Danh hừ lạnh một tiếng: "Trong tay chúng ta có nhiều thứ, trước kia không có lấy ra, là muốn nhìn một chút đến cùng thím ba có nên cứu hay không, hiện tại đã nhìn ra, cũng đến lúc cầm đi ra rồi."Tiễn Diệp Thư, anh liền gọi điện thoại cùng ông nội nói chuyện tối ngày hôm qua.Cách làm của Chu Lệ Hoa cũng làm cho Diệp Chấn Quốc triệt để thất vọng rồi."Ông nội, đem những vật kia lấy ra đi." Diệp Danh nói ra."Ông đã biết." Diệp Chấn Quốc trầm thấp kiên định nói.Diệp Danh yên lòng cúp điện thoại.



Bạn cần đăng nhập để bình luận