Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 888 - Ba Ba Ba.



Chương 888 - Ba Ba Ba.



Chương 888: Ba Ba Ba."Vậy là ai à?" Diệp Thư chưa từng thấy qua Hứa Khiết, có chút tò mò mà hỏi thăm."Hứa Khiết, con gái của Hứa Tri Đức, một người rất thích diễn sâu, từng theo đuổi anh cả mà bị cự tuyệt." Hoa Chiêu nói ra."Oa, có thể bị em gọi là người rất biết diễn sâu đấy, khẳng định rất lợi hại, chị ở trong miệng em cũng không xứng được gọi là người biết diễn sâu đây này!" Diệp Thư nhỏ giọng nói ra.Cô ấy nhìn Hứa Khiết: "Rất xinh đẹp đấy. . . Kỳ thật làm diễn viên cũng không tệ ah, anh cả tìm một diễn viên cũng không phải không được, chỉ cần có thể cùng anh ấy sống chung thật tốt là được chứ sao."Hoa Chiêu liếc cô ấy, định về nhà cùng cô ấy giải thích một chút, cô đi qua nói chuyện với Hứa Tri Minh.Cô đối với Hứa Tri Minh ấn tượng vẫn khá tốt đấy, vì ông ấy đã phối hợp thu thập người Triệu gia.Tinh thần Hứa Tri Minh hôm nay vô cùng phấn chấn, nhưng thấy Hoa Chiêu đến lại khẩn trương.Ông biết mình cùng Trương Quế Lan có thể thành hay không, vẫn phải là xem ý kiến của Hoa Chiêu."Cháu gái tới rồi, nhanh ngồi!" Nói chuyện lại không phải Hứa Tri Minh, mà là Tôn Hiểu Quyên.Bà ta đã thay đổi bộ mặt của người đàn bà chanh chua trước kia, lần này nhìn thấy Hoa Chiêu, cười đến như mẹ ruột vậy, giống như chuyện trước kia căn bản chưa từng phát sinh qua.Hoa Chiêu rốt cuộc biết những hành động của Hứa Khiết là học của ai rồi, lần trước thật đúng là không nhìn ra.Không đợi Hoa Chiêu cùng bà ta chào hỏi, Tôn Hiểu Quyên lại nhìn về phía Diệp Thư."Đây là Diệp Thư a? Ai nha, thật là xinh đẹp! Trách không được có thể gả cho Hoa kiều, xuất ngoại hưởng phúc! Nghe nói ở nước ngoài rất tốt, mỗi người đều có tiền, có phải thật vậy hay không?"Tôn Hiểu Quyên treo khuôn mặt tươi cười, ánh mắt đều dừng ở trên người Diệp Thư, không dám nhìn lệch sang Hoa Chiêu một phân.Ngàn vạn lần đừng nói gì với bà ta! Bà ta sợ hãi!Bởi vì chuyện lần trước, những ngày này, mỗi ngày bà ta đều bị đánh.Lần này tới Hứa Tri Đức đã nói, hôm nay nếu bà ta lại gây chuyện, sẽ đánh cho bà ta không thể xuống được giường!"Nước ngoài nào có tốt như vậy, ăn mày đặc biệt nhiều."Diệp Thư đã nghe Hoa Chiêu đã từng nói qua Tôn Hiểu Quyên này, đối với bà ta cũng không có khuôn mặt tươi cười, bất quá cũng không quá lạnh nhạt, có hỏi tất đáp.Nhưng những lời này vượt ra khỏi nhận thức của những người đang ngồi.Hứa Thải Nguyệt hoảng sợ nói: "Nước ngoài còn có ăn mày? Còn rất nhiều?""Nơi nào đông người thì có người ăn mày. Ở một số nơi, một con phố chật cứng người ăn mày, buổi tối cũng không dám ra cửa." Diệp Thư nói."Làm sao có thể!" Hứa Thải Nguyệt vẻ mặt không tin, hoài nghi Diệp Thư cố ý lừa gạt cô ta.Lý tưởng của cô ta chính là ra nước ngoài học, sau đó ở lại thiên đường giàu có đó.Trong thiên đường làm sao có thể có người xin cơm!"Tôi cũng không biết tại sao lại như vậy, nhưng những gì tôi thấy chính là như vậy." Diệp Thư nhìn cô ta một cái nói ra.Vì sao có nhiều kẻ lang thanh như vậy, sau khi tìm hiểu về địa lý nhân văn ở đó, cô ấy đã biết, nhưng chẳng muốn nói."Ăn cơm ăn cơm." Hứa Tri Đức vui đùa nói: "Chúng ta sống tốt cuộc sống của mình là được rồi, quan tâm gì người khác có cơm ăn hay không. Mang thức ăn lên. . . Ồ? Sao bà còn ngồi ở chỗ này? Còn không đi giúp mẹ cùng đồng chí Trương!""Tôi đây không phải là đến đưa nước sao." Tôn Hiểu Quyên rót một chén nước cho mọi người, sau đó liền đi phòng bếp.Đồ ăn rất nhanh sẽ lên đây.Trương Quế Lan trước đó thật ra là muốn tránh ra ngoài, mới đến phòng bếp bận việc.Nghe xong Hoa Chiêu nói..., bà đã không muốn tự mình nấu ăn cho người Hứa gia rồi.Bà phải lợi hại hơn một chút, không thể quá ân cần!Nhưng không nghĩ tới bà Hứa cùng Tôn Hiểu Quyên vậy mà đuổi tới phòng bếp.Người ta cho bà khuôn mặt tươi cười, dùng cách làm người của bà, cũng sẽ không thò tay đánh mặt người ta.Cho nên trên bàn cơm coi như vẫn cười cười nói nói, đương nhiên cười đều là người Hứa gia, Trương Quế Lan nhìn Tôn Hiểu Quyên vẫn cười không nổi.Hứa Tri Đức liếc nhìn Tôn Hiểu Quyên.Tôn Hiểu Quyên cúi đầu nhìn chén rượu trước mặt mình, đứng lên, nói với Hoa Chiêu: "Cháu gái, chuyện lần trước thực sự xin lỗi, đều là thím sai, thím nhất thời hồ đồ, về sau cam đoan sẽ không bao giờ như vậy nữa! Cháu đừng cùng thím chấp nhặt."Lần trước tuy bà ta cùng Trương Quế Lan đánh nhau, nhưng mục tiêu đầu tiên của bà ta vẫn là Hoa Chiêu.Hoa Chiêu nhìn bà ta, không lên tiếng.Không khí có chút lạnh xuống.Tôn Hiểu Quyên vừa nhìn đã biết không ổn, xem nét mặt của cô, mở miệng khẳng định không có tác dụng gì!"Em gái, chị sai rồi, nếu em chưa hết giận, cứ đánh chị một trận!" Tôn Hiểu Quyên nâng chén đưa tới trước mặt Trương Quế Lan.Trương Quế Lan nhìn Tôn Hiểu Quyên, nhìn khuôn mặt tươi cười hèn mọn kia, trong lòng rất cảm khái.Nếu như là vài năm trước, bà vẫn chỉ là công nhân tạm thời trong một xí nghiệp thực phẩm nhỏ ở phía đông bắc.Có người đánh bà, sau đó lại mời rượu xin lỗi, bà nhất định sẽ nhận lấy, biến chiến tranh thành tơ lụa.Đừng nói mời rượu, chỉ cho bà khuôn mặt tươi cười, nói với bà vài câu, bà cũng có thể xem cái đánh trước đó không tồn tại.Lúc trước chính mình thật sự quá uất ức rồi.Hiện tại, bà phải giống như con gái nói, lợi hại lên.Hiện tại nếu như bà nhẹ nhõm tiếp chén rượu này, Tôn Hiểu Quyên khẳng định sẽ cho là bà dễ lừa gạt, về sau sẽ tiếp tục đánh, dù sao chỉ một chén rượu là có thể OK rồi.Trương Quế Lan cũng không nói chuyện.Diệp Danh có chút ngoài ý muốn nhìn bà, dì Trương hôm nay đột nhiên thông suốt rồi hả?Không khí thật sự rất lạnh rồi.Tôn Hiểu Quyên liếc mắt quét qua mẹ chồng cùng chồng, lập tức bị dọa đến run lên, rượu bên trong trào ra ngoài.Bà ta thừa cơ đặt chén rượu xuống, đưa tay liền đánh.Đánh chính mình.Tát cho ra tiếng BA~ BA~!Tuyệt đối hàng thật giá thật, ra tay rất mạnh, từng cái đến mặt liền đỏ lên, hai cái xuống mặt liền sưng lên."Ba ba ba!"Trong phòng đều là tiếng bạt tai của Tôn Hiểu Quyên, một cái lại một cái, không ngừng nghỉ chút nào.Trương Quế Lan sợ cháng váng, kịp phản ứng lập tức hô: "Nhanh dừng tay! Không cần như vậy."Đến cùng bà vẫn là người thiện lương.Nhưng Tôn Hiểu Quyên không dám ngừng.Bà ta thấy sắc mặt của mẹ chồng và chồng, lại tát thêm vài cái, mới dừng lại.Hôm nay tóc của bà ta vẫn giữ nguyên, bây giờ nhìn đi, khuôn mặt rõ ràng lớn hơn một vòng, dấu bàn tay có thể thấy được.Thực xuống tay độc ác.Trương Quế Lan nháy mắt mấy cái, chột dạ mà nhìn về phía Hoa Chiêu, bà vừa rồi có nên hô ngừng hay không?Bà cũng biết đây nhất định là khổ nhục kế, nhưng vừa rồi bà nhịn không được.Hoa Chiêu không có nhìn bà ấy, cô nhìn Tôn Hiểu Quyên.Trước đó không có lưu ý, hiện tại lại nhìn, bà ta nâng lên trên cổ tay, có thể trông thấy máu ứ đọng.Còn có quần áo cao cổ cũng không thể che hết vết đỏ.Ngay từ đầu cô còn tưởng rằng là "Ô mai", nhưng bây giờ nhìn ánh mắt của Hứa Tri Đức cùng bà Hứa, sợ là không phải như cô nghĩ.Tay của cô đặt ở trên bàn, nhanh chóng kiểm tra trên người Tôn Hiểu Quyên.Quả nhiên, vết thương chồng chất.Nếu như Trương Quế Lan vừa rồi không hô ngừng, đoán chừng bà ta có thể đánh cho chính mình bất tỉnh cũng không dám ngừng."Thành ý" của Hứa gia rất lớn mà!Hoa Chiêu đột nhiên quay đầu nhìn về phía Hứa Tri Minh: "Chú có thói quen đánh vợ không?"



Bạn cần đăng nhập để bình luận