Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 885 - Em Đã Hối Hận.



Chương 885 - Em Đã Hối Hận.



Chương 885: Em Đã Hối Hận.Diệp Thành cũng tức giận rồi.Trong sân còn có một đống người Chu gia, người già yếu ngăn ở cửa ra vào, bằng không thì vừa rồi ông ta đã sớm lao ra rồi.Mặt ông ta đen lại, lôi kéo Đường Phương Hà đang bị kinh sợ trở về bếp Trương gia.Trước khi người qua trở lại, Diệp Danh đem Hoa Chiêu cùng Diệp Thư đều đuổi trở về, chính anh cũng rời khỏi cửa ra vào, không nhìn Diệp Thành xấu hổ.Một đám cưới kết thúc khi chủ nhà và khách mời giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.Hoa Chiêu coi như đã thấy được hôn lễ lớn của thập niên 80, cho dù hôn lễ của hào phú, ngoại trừ đồ ăn tốt hơn một chút, những cái khác đều thật sự đơn sơ.Bởi vì Diệp Thành đã lớn tuổi, lại là kết hôn lần hai, nghi thức đặc biệt đơn sơ.Chỉ cần cúi lạy, trưởng bối phát biểu, là xong việc.Diệp Chấn Quốc cũng muốn tức chết, cái gì cũng không muốn nói, vội vàng ứng phó vài câu.Lúc này Diệp Thành cũng không oán trách ông ấy, ông ta cũng hi vọng hôn lễ này sớm chấm dứt một chút, sớm để mọi người rời đi, đừng cho bọn hắn nghe thấy Chu Lệ Hoa đang hét to. . . .Đời này, thể diện đều mất hết vào hôm nay!Nghi thức vừa kết thúc, Diệp Thành liền lôi kéo Đường Phương Hà rời đi rồi.Các tân khách cũng rất tự giác, dù không nỡ đồ ăn cũng đứng dậy chào tạm biệt.Hoa Chiêu thấy vẫn chưa thỏa mãn, nhưng cũng cảm thấy toàn thân sảng khoái.Người Đỗ gia coi như đã làm một chuyện tốt, đem Diệp Thành điều đi rồi, về sau cô sẽ sống thoải mái hơn một ít.Đúng rồi, Đỗ gia.Hoa Chiêu tìm được Diệp Danh đang cùng bọn nhỏ chơi đùa, hỏi anh cả: "Người Đỗ gia chỉ dùng những thủ đoạn này sao? Chúng ta cũng không tổn thương gân động cốt ah."Công tác của Diệp Thượng chỉ bị thuyên chuyển, trước mắt chưa nhìn ra như thế nào.Diệp Thành thảm hơn một chút, đi ra ngoài chịu khổ rồi.Những con cháu khác của Diệp gia, công tác vốn chỉ là một hạt vừng, vừng trắng đổi thành vừng đen, Diệp Chấn Quốc cũng lười quản.Đừng nói bọn hắn còn nhỏ, hiện tại vốn đang ở cơ sở để rèn luyện, cho dù không phải, ông ấy cũng tùy thời có thể đem hạt vừng đổi thành hạt dưa hấu. . . .Cho nên căn bản không để vào mắt."Đỗ gia chỉ nói mấy câu khó nghe?" Hoa Chiêu hỏi.Diệp Danh cười nói: "Bọn hắn cũng không muốn như vậy, nhưng tất cả mọi người đều là người thông minh, người Đỗ gia sắp phải chết rồi, kẻ địch lại là chúng ta, cái gọi là 'Nhân mạch " đương nhiên sẽ nghĩ thật kĩ."Nhưng anh tuy nói như vậy, lông mày lại không buông ra, ngược lại nhăn càng chặt.Người Đỗ gia cũng không phải tốt đẹp gì.Diệp gia đã bị đả kích, nhưng đều là bên ngoài đấy, bọn hắn hiện tại đang bí mật trù tính cái gì, vẫn nhìn không thấu.Anh còn đang trông chừng.Tuy không muốn nói ra lại doạ đến phụ nữ có thai, nhưng chắc có lẽ con bé cũng không bị sợ đến.Hơn nữa việc này cũng không thể gạt."Em gần đây tốt nhất không nên đi ra ngoài, lại càng không nên một mình ra ngoài, coi chừng người Đỗ gia chó cùng rứt giậu, trong tay bọn họ có chút thế lực không ai biết." Diệp Danh nói.Hoa Chiêu gật đầu, có chút tò mò nói: "Người Đỗ gia thật sự sẽ chết? Bệnh viện không có biện pháp nào sao?""Chỉ có Đỗ lão gia tử nguy hiểm nhất, những người khác, còn có thể chống đỡ một thời gian ngắn." Diệp Danh nói ra.Tin tức này tuy bị giữ bí mật rất chặt chẽ, nhưng anh đã biết.Nguy hiểm nhất chính là lão nhân cùng đứa nhỏ, đàn ông Đỗ gia có thể sống mấy người còn khó mà nói.Bất quá cho dù may mắn không chết, về sau cũng cần quanh năm điều dưỡng, không thể vất vả rồi.Mặc dù như vậy, còn có thể sống vài năm, cũng phải xem mệnh.Thật sự thảm, Hoa Chiêu một mặt là đồng tình, một mặt khác lại vui vẻ.Thế nhưng mà nụ cười cũng không đạt đến đáy mắt.Gần đây lòng cô luôn treo lơ lửng, đâu có thể thực sự cười được.Nhìn nhìn mấy đứa trẻ, Hoa Chiêu để cho bọn nhỏ tự mình chơi, cô gọi Diệp Danh vào thư phòng."Anh gần đây có tin tức của Diệp Thâm không?" Cô nhỏ giọng hỏi.Diệp Danh lắc đầu: "Nói đến chuyện này anh còn chưa kịp hỏi em, Diệp Thư nói với anh chuyện báo chí, đã xảy ra chuyện gì? Nó liên hệ với em rồi sao?"Diệp Thâm cùng anh có liên hệ, cũng chỉ là do công tác cần, về phần tình huống nhiệm vụ của Diệp Thâm ở bên kia, một chữ cũng không đề cập tới.Hơn nữa ngoại trừ Diệp Thâm chủ động liên hệ anh, anh không liên lạc được với Diệp Thâm.Hoa Chiêu nghĩ nghĩ nói ra: "Chuyện trên báo đều là hiểu lầm, em đã gặp anh ấy rồi.""Sau đó thì sao? Vì sao hiện tại vẻ mặt lại lo lắng như vậy?" Diệp Danh hỏi.". . . . Chúng em phát hiện kho báu, hiện tại anh ấy một mình ở bên kia đào, không biết thuận lợi hay không, em có chút lo lắng." Hoa Chiêu nói.Diệp Danh sững sờ: "Kho báu?"Nghĩ nghĩ, chuyện vũ khí, Hoa Chiêu giấu không nói chuyện, cô chỉ nói những thứ sắp sửa thuộc về cô kia: "Kho báu 'Hải tặc'! Bất quá phải đoạt từ trong tay 'Hải tặc', có chút nguy hiểm."Diệp Danh không biết nên nói gì rồi.Bọn họ nhặt còn chưa đủ, mà lại đoạt rồi hả?Hơn nữa cách xa như vậy, anh nói cái gì cũng vô dụng.Bất quá thấy biểu lộ của Hoa Chiêu thật sự lo lắng, anh quyết định tìm cho con bé một chút chuyện để làm."Đất thầu trồng rau bị hủy rồi, em định làm như thế nào?" Anh hỏi.Hoa Chiêu cố gắng ném đi bất an dưới đáy lòng, nói ra: "Đất tuy bị hủy rồi, không thể trồng rau nữa, nhưng chỗ đó vẫn là của em, sẽ không bị thu hồi chứ?""Không." Diệp Danh nói ra."Em liền an tâm." Hoa Chiêu cười nói.Tổn thất tiền đặt rau củ không sao cả. Đó không phải là vấn đề lớn."Vườn rau bị hủy rồi, tìm một cái khác là được." Hoa Chiêu hỏi: “1000 mẫu đất đồng ý với em đã phê xong chưa?"Diệp Danh gật đầu: "Hạt giống dâu tây đã thông qua nghiệm chứng, đã phê duyệt rồi, anh đang muốn hỏi em, chọn ở đâu."Diệp Danh tìm đến một cái bản đồ của thủ đô, thò tay chỉ vào mấy địa phương ở vùng phụ cận đường vành đai năm hỏi: "Em chọn ở ở đâu?"Hoa Chiêu nhìn bản đồ, quả thực hít vào một ngụm khí lạnh, nước miếng cũng muốn lưu lại."Có ý gì? 1000 mẫu đất ở những địa phương này sao? Gần như vậy?"Diệp Danh kỳ quái mà nhìn cô một cái, gần? Con bé này có phải không có cùng nhận thức với anh?Hoa Chiêu lúc này mới nhớ tới, cái vành đai năm này, chỉ là đường vành đai năm trong mắt cô.Hiện tại đường vành đai hai còn chưa có sửa chữa tốt đâu, vành đai ba mới chỉ có một nửa, Diệp Danh dù có lợi hại đến đâu cũng không nghĩ ra "vành đai năm" xa như vậy.Mà bây giờ bên ngoài đường vành đai hai đều là nông thôn! Bên ngoài vành đai ba đều là ruộng lúa đấy, vành đai năm? Ở trong mắt người thủ đô, đã không thuộc về thủ đô rồi.Diệp Danh cảm thấy mình làm việc không tốt, chưa cho Hoa Chiêu một địa điểm gần nhà hơn."Có thể, có thể rồi, cái này là được rồi, rất gần rất gần, gần đến nỗi em cũng sợ hãi." Hoa Chiêu nói.Những địa phương này tương lai tất nhiên sẽ phát triển, hơn nữa có mấy địa phương căn bản nằm ở giữa đường vành đai bốn và vành đai năm, không nói tấc đất tấc vàng, nhưng vị trí phù hợp, tới gần khu kinh doanh, tương lai cũng rất có giá trị.Cô cũng không dám ra tay.Nơi tốt như vậy lại để cô chiếm được 1000 mẫu? Sẽ làm mù mắt một số người.Đến lúc đó nếu ban bố một chính sách riêng cho cô sẽ không tốt.Nhưng để cô buông tay, lại không thể."A..., em đã hối hận. . ." Hoa Chiêu nói ra."Cái gì?" Diệp Danh tò mò hỏi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận