Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 541 - Cô Ta Lại Quay Trở Lại Rồi Hả.



Chương 541 - Cô Ta Lại Quay Trở Lại Rồi Hả.



Chương 541: Cô Ta Lại Quay Trở Lại Rồi Hả.Sau khi một nhà Hoa Sơn biết rõ địa chỉ, liền thương lượng ai sẽ đi thủ đô.Tất nhiên là mọi người đều muốn đi, nhưng khẳng định không được, lộ phí sẽ kông đủ rồi.Từ khi mất hết của cải, người nhà Hoa Sơn chỉ có thể dựa vào kiếm công điểm, một năm cũng không được hơn mười đồng.Nhờ có mấy tháng này từ Hoa Tiểu Ngọc lấy được hơn 100 đồng, bằng không thì mấy người cũng không đi được.Cuối cùng thương lượng xong, vợ chồng Nhị Ngưu cùng vợ Tam Ngưu cùng đi thủ đô.Vợ Nhị Ngưu là mẹ của Hoa Tiểu Ngọc, có chuyện gì bà ta ra mặt nói là thích hợp nhất.Nhưng bà ta lại quá hung dữ, nếu để một mình bà ta đi qua có thể sẽ đắc tội với người ta đấy, cho nên Nhị Ngưu cũng đi cùng.Nhưng Nhị Ngưu một người đàn ông, trước kia cùng Hoa Chiêu cũng chưa nói qua mấy câu, nếu thực có chuyện gì hắn nói chuyện cũng không thích hợp, cho nên còn phải mang theo một người biết ăn nói da mặt lại dày, vợ Tam Ngưu.Người Hoa gia thương lượng tại chỗ tốt rồi, đồ đạc cũng không kịp về nhà chuẩn bị, liền muốn đi theo Trương Tiểu Ngũ.Người Lưu gia vội vàng đuổi kịp, bọn hắn cũng muốn đi!"Đi đâu mà đi!" Chu quả phụ túm lấy quần áo của Lưu Hướng Tiền, đem người kéo lại.Bà ta đứng ở phía sau hai người, nghe xong toàn bộ. Tâm tư người Lưu gia bà ta cũng cũng biết, đây là lại muốn nhai lại cỏ một lần nữa sao!Phi! Thấy bà ta dể bắt nạt lắm hay sao?"Tất nhiên là đi kiếm lợi ích rồi!" Lưu Hướng Tiền nói thẳng, bất quá quay đầu lại trông thấy biểu cảm của Chu quả phụ, hắn lập tức dỗ dành nói: "Nhưng em yên tâm, anh chính là chỉ kiếm chỗ tốt, sau đó lại trở về sống với em! Anh đã sớm chán ghét cô ta, trong lòng anh chỉ có em!""Hừ!" Chu quả phụ ăn không vào cái bộ dạng này của hắn: "Muốn lấy chỗ tốt hãy để cho Lưu thông một mình là được rồi, không cần anh, người ta cũng đã chán ghét anh rồi! Anh đi chỉ có tác dụng ngược lại!"Bà ta đã nhìn thấy rất rõ ràng.Phụ nữ hiểu rõ phụ nữ nhất, bà ta cũng đã gặp Trương Quế Lan, bà ta cũng không nhìn ra Trương Quế Lan có chỗ nào không nỡ bỏ Lưu Hướng Tiền.Hơn nữa hiện tại người ta còn có một đứa con gái ngoan, ở thủ đô sống những ngày tốt lành, tìm một người ở thủ đô không tốt sao? Lưu Hướng Tiền tính là cái đếch gì! Cũng chỉ có bà ta lúc ấy mắt mù mới vừa ý hắn rồi!Nhưng bây giờ nói gì cũng đã chậm."Tôi rốt cuộc cũng là cha ruột của mấy đứa trẻ, tôi đi còn phù hợp hơn, Lưu thông một người anh trai đi làm gì." Lưu Hướng Tiền vẫn muốn đi, thủ đô đấy, ông ta còn từng đi qua."Không được!" Chu quả phụ nắm lấy lỗ tai của Lưu Hướng Tiền, đem ông ta kéo về nhà.Từ trước đến nay người đánh vợ không nương tay như Lưu Hướng Tiền vậy mà bây giờ không dám đánh lại, bởi vì Chu quả phụ có mấy người anh em…Ông ta đã bởi vì động thủ đã trúng mấy trận đánh, bây giờ thật sự không dám.Cuối cùng Lưu Thông vô cùng cao hứng mà về nhà cầm tiền, mang theo mấy bộ y phục, mới đi ra nhà ga.Chuyến xe lửa tiếp theo đi thủ đô là vào nửa đêm, thời gian vừa kịp.Quả nhiên, Trương Tiểu Ngũ cùng mọi người Hoa gia đang ở phòng đợi chờ hắn, hắn giả vờ giả vịt mà ngồi ở cách đó không xa.Trương Tiểu Ngũ hiện tại rất phiền muộn, không nhận ra hắn. Nhưng cho dù nhận ra cũng không sao cả, đuổi một con dê cũng là đuổi, thả một đám dê cũng là thả.Tâm tư của hắn lại nhớ tới trên người Hoa Tiểu Ngọc, cô ta đột nhiên đi thủ đô làm gì? Chẳng lẽ trước kia Hoa Chiêu là giả bộ ra chiêu, đem hắn cùng mẹ vây ở Đông Bắc, sau đó lại đem Hoa Tiểu Ngọc gọi trở về?Không được, không thể để cho cô ta thực hiện được!...Sáng sớm hôm sau, Hoa Tiểu Ngọc đã đến thủ đô.Triệu Cương đã sớm cùng cô ta thương lượng tốt phương thức liên hệ, xuống tàu trước cô ta một bước rồi.Hoa Tiểu Ngọc một lần nữa đứng ở nhà ga thủ đô trên quảng trường, hô hấp lấy không khí thuộc về thủ đô, chỉ cảm thấy toàn thân khoan khoái dễ chịu.Cô ta đã trở lại rồi!Còn không phải dựa vào Hoa Chiêu!…Được rồi, cùng Hoa Chiêu vẫn có một chút quan hệ đấy.Hoa Tiểu Ngọc vuốt vuốt cái bụng có chút dẹp, không tiếp tục ở trên quảng trường trì hoãn, trực tiếp đến nhà Hoa Chiêu.Mở cửa chính là Trương Quế Lan.Hoa Chiêu lại mang thai, phản ứng còn lớn như vậy, bà cũng không tâm tư công tác, mỗi ngày ở đây nấu cơm cho con bé, cộng thêm trông 2 đứa bé, một mình bà cũng bận rộn làm không nổi rồi, may mà có Hoa Cường cùng Miêu Lan Chi hỗ trợ."Sao cô lại tới đây?" Nhìn thấy Hoa Tiểu Ngọc, Trương Quế Lan rất kinh ngạc.Bà không nghĩ tới cô ta còn dám tới thủ đô.Hoa Tiểu Ngọc phù phù một tiếng liền quỳ xuống, ôm đùi Trương Quế Lan khóc ròng nói: "Thím, thím cứu cháu! Kiếp sau cháu sẽ làm trâu làm ngựa báo đáp thím!"Khóc đến tê tâm liệt phế, nước mắt giàn giụa.Đúng là giờ làm việc, trong ngõ hẻm thỉnh thoảng sẽ có hàng xóm đi qua.Trương Quế Lan nóng nảy, bắt đầu kéo cô ta: "Có chuyện thì từ từ nói, cô làm cái gì vậy?"Trước đây bà chỉ cảm thấy nếu một người làm chuyện này sẽ đang gặp một khó khăn cực lớn, không có cách nào vượt qua được, nhưng Hoa Tiểu Ngọc đã quỳ vài lần rồi hả? Cô ta có thể một bên quỳ xuống cầu xin người ta, một bên đòi phòng ốc của người đó!Vừa gặp lại cô ta đã như vậy, trong lòng Trương Quế Lan chỉ có cảnh giác cùng hoài nghi.Hoa Tiểu Ngọc cũng không muốn ở cửa ra vào cùng bà ta nói chuyện, thuận thế đứng lên, khóc sướt mướt.Bên ngoài còn có người nhìn xem, Trương Quế Lan nhíu mày đem cô ta kéo vào sân nhỏ."Vào đi." Trương Quế Lan đi đến nội viện. Phải vào trong nhà, không cho cô ta nói hết lời, sẽ đuổi không đi đấy. Hiện tại bà đã quá hiểu chuyện này rồi.Hoa Tiểu Ngọc ở sau lưng bà vụng trộm nhếch khóe miệng, cô ta đã biết người mở cửa không phải là Hoa Chiêu, người ta bây giờ là phu nhân nhà quan đấy, rất kiêu căng, chưa bao giờ tự mình đi mở cửa.Chỉ cần không phải Hoa Chiêu, cô ta liền dám cam đoan mình có thể vào cửa.Hoa Chiêu sớm đã nghe thấy động tĩnh, chỉ là không rảnh mà phản ứng với cô ta, cô hiện tại đang ôm ống nhổ mà thở đây.Trong dạ dày đã không còn gì nữa rồi, đều đã ói ra hết rồi, cô cảm giác mình sắp nôn đến hộc máu rồi.Đứa bé này là gấu con sao? !"Lại nôn sao?" Trương Quế Lan vừa qua cửa sân đã trông thấy, nhanh chóng chạy tới đập lưng lấy nước súc miệng cho cô, lúc bà đi mở cửa còn khá tốt, quay người một cái liền biến dạng rồi, cái thai này thật sự là bị tội."Hôm nay lại khỏi phải ăn sáng rồi." Trương Quế Lan buồn nói.Hoa Chiêu tranh thủ thời gian khoát tay, chớ cùng cô nhắc tới ăn cơm, đừng đề cập cơm cái chữ này! Nghe thấy liền muốn ói!Nhưng cô còn nhất định phải ăn, nôn cũng phải ăn, dù là đứa bé gấu cũng là con của cô, cô cũng thích.“Chờ một chút, để con bình thường lại chút đã.” Hoa Chiêu dựa lưng vào ghế, sắc mặt trắng như tuyết.Hoa Tiểu Ngọc đã nhìn đến ngây người, đây là làm sao vậy? Bị bệnh nặng rồi hả? Ông trời sao lại có mắt như vậy!Hoa Chiêu đã lau miệng, ánh mắt sắc bén mà nhìn về phía cô ta.Thấy Hoa Tiểu Ngọc run lên.Hoa Chiêu lúc này mới cười cười: "Tại sao lại đến rồi?"Hoa Tiểu Ngọc cúi đầu xuống, chậm rãi quỳ xuống: "Chị Tiểu Hoa, cầu xin chị cứu em~" nước mắt lại ra rồi.Hoa Chiêu yên tĩnh mà nhìn.Hơn nửa năm không gặp, Hoa Tiểu Ngọc đã trưởng thành hơn một chút, tuy rằng có chút khác biệt so với mỹ nhân trong trí nhớ của nguyên chủ, nhưng cũng không giống Ny Nhi từ trong thôn đi ra rồi, trên người đã có chút phong cách phương tây của người trong thành phố.Hơn nữa cùng với khí chất đáng yêu điềm đạm bên trong của cô ta, là một cô gái hấp dẫn rồi.Ân, năm nay cô ta cũng 18 rồi.Hoa Chiêu không tiếp lời, Hoa Tiểu Ngọc liền tự mình nói: "Chị đem hai mẹ con Trương Tiểu Ngũ đưa qua…Bọn hắn bắt nạt em…”Hoa Chiêu cao thấp quét mắt liếc cô ta: "Cô lại bị người ta “Bắt nạt” rồi hả? Lúc này là Trương Tiểu Ngũ?"Trương Tiểu Ngũ nhìn ra so với Trương Lão Tứ tâm nhãn hơn nhiều chút, hắn vậy mà cũng dám làm việc này?Hoa Tiểu Ngọc vậy mà đỏ mặt gật gật đầu."Ừ ... Vậy thì hiểu biết của cô về 'bắt nạt' lần này có khác nhau không? Trương Tiểu Ngũ thật sự đem cô làm cái gì kia rồi hả?" Hoa Chiêu hỏi.Hoa Tiểu Ngọc không nghĩ tới cô sẽ hỏi như vậy, xấu hổ đến nhỏ máu, nhưng sau nửa ngày, cô ta gật đầu trong vô thức.Hoa Chiêu cũng gật đầu: "Tốt, tôi đã biết, tôi giúp cô đem hắn bắt lại, giết."Hoa Tiểu Ngọc lập tức cứng người tại chỗ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận