Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1072 - Cậu Về Sau Còn Muốn Có Con Không.



Chương 1072 - Cậu Về Sau Còn Muốn Có Con Không.



Chương 1072: Cậu Về Sau Còn Muốn Có Con Không.Ngày hôm sau Hoa Chiêu lại đưa đồ ăn sáng đến, không nghĩ tới người bị kích thích lại chính là cô."Cậu nói cái gì? Cậu muốn cùng nàng kết hôn?" Cô không thể tưởng tượng nổi nói."Đúng vậy a đúng vậy a, con điên rồi nha! Mẹ cũng không thể xem cô ta là con dâu! Sẽ bị tức chết!" Lưu Nguyệt Quế nói.Diệp An nhìn Hoa Chiêu nói ra: "Dù sao cũng phải tìm người kết hôn, cô ta thích hợp nhất."Hoa Chiêu nghĩ một chút, đã hiểu.Tình huống của Diệp An, lấy ai cũng là lừa người, lừa người khác không bằng lừa Cát Hồng Miên, yên tâm thoải mái."Vậy cũng không bằng một mình cho tự tại, không muốn kết hôn thì không kết." Hoa Chiêu nói ra.Lấy người mình không thích ở bên cạnh chướng mắt cả đời? Đây không phải là tự tra tấn chính mình sao?"Ai nha cháu nói như vậy thì nói làm gì." Lưu Nguyệt Quế lại không đồng ý: "Người sao có thể không kết hôn, bằng không thì hắn già rồi làm sao bây giờ? Lẻ loi hiu quạnh một mình, nhàm chán tịch mịch, lúc nào trái gió trở trời cũng không có ai biết."Chết trong phòng cũng không có người biết rõ.Lưu Nguyệt Quế bắt đầu lau nước mắt, bà không hi vọng tương lai con mình chết trong cô độc, như vậy lòng bà quá đau đớn.Hoa Chiêu nói: "Diệp gia nhiều con cháu như vậy, người khác cháu không biết, bốn đứa bé nhà cháu tương lai khẳng định hiếu thuận hắn, già rồi tuyệt sẽ không để Diệp An sống cô độc, thím hai cứ yên tâm đi."Lưu Nguyệt Quế ngẩng đầu nhìn Hoa Chiêu, phi thường cảm kích.Con trai bà không được ah. . . . Tương lai còn không biết có thể có con hay không.Hiện tại có những lời này của Hoa Chiêu, bà thực yên tâm.Diệp An ngồi ở chỗ kia ha ha cười ra tiếng, nói: "Vậy chị cùng anh hai tốt nhất sinh thêm nhiều mấy đứa, ít quá em sợ không đoạt được với anh cả."Anh cả luôn ở một bên trông mong mà nhìn thấy đây này!"Không tranh được với anh?" Diệp Danh đẩy cửa tiến đến cười nói: "Rất tốt, cậu vẫn rất tự hiểu mình đấy."Diệp An cười cười, nói ra: "Người đã đông đủ, em nói một chút a, em định cùng cô ta kết hôn."Diệp Danh không có biểu cảm gì, ngày hôm qua Diệp An đã gọi điện thoại rồi, hôm nay anh tới xác định một chút."Quyết định?" Anh hỏi."Quyết định." Diệp An nói."Vậy thì kết." Diệp Danh nói."Ai ai!" Lưu Nguyệt Quế lo lắng.Nhưng Hoa Chiêu nói bà dám phản bác, Diệp Danh nói bà lại không dám rồi.Bà nhìn con trai, nhìn Hoa Chiêu, lại nhìn Diệp Danh, cuối cùng vỗ đùi: "Ai!""Thím hai, thím cũng đừng nóng vội, về sau coi như cô ta là hộ lý, có thể chiếu cố Diệp An cả đời rồi." Hoa Chiêu trái lại khuyên nhủ Lưu Nguyệt Quế.Hiện tại coi Cát Hồng Miên như y ta, đều là vì chuyện kết hôn là Diệp An nguyện ý."Cậu định lúc nào thì xử lý? Có tổ chức lớn không?" Diệp Danh hỏi."Ra viện sẽ lĩnh chứng nhận, tổ chức thì không làm rồi." Diệp An không sao cả nói: "Có cái gì mà tổ chức.""Vậy được, còn có chuyện gì, cậu cứ nói với chị dâu hai là được." Diệp Danh nói: "Anh còn có việc, phải đi trước rồi.""Được, anh đi mau lên." Diệp An nói.Diệp Danh cùng Lưu Nguyệt Quế chào hỏi, quay người đi nha."Sau khi kết hôn cậu định ở đâu? Đi ra ngoài ở a? Đừng ở trong nhà nữa." Hoa Chiêu nói ra.Chỗ của Lưu Nguyệt Quế hiện tại thành một ổ trẻ con rồi, mấy đứa nhà Diệp Anh Diệp Đan, lại thêm một đứa bé bướng bỉnh, người bình thường chịu không được."Được." Diệp An trước đó đã lĩnh giáo qua tình hình trong nhà rồi, nghĩ tới đầu liền ông ông."Kính xin chị dâu giúp em tìm một căn nhà ở thủ đô, em còn mấy vạn gởi ngân hàng, lát nữa sẽ gọi điện thoại để chiến hữu gửi qua bưu điện tới." Diệp An nói."Em là bệnh nhân, cái gì cũng mặc kệ, chuyện còn lại giao cho chị dâu a.""Còn nói gì vậy." Lưu Nguyệt Quế nói: "Sao có thể chuyện gì cũng làm phiền chị dâu hai của con, hiện tại mỗi ngày con bé đều bận rộn, chuyện tìm nhà cứ giao cho mẹ, mẹ còn có mấy vạn, khẳng định mua cho con một căn nhà lớn!"Lưu Nguyệt Quế nói xong, nhìn ra bên ngoài: "Lát nữa anh rể sẽ tới chăm sóc con, mẹ về trước đi xử lý chuyện cho con."Rốt cuộc cũng là con trai, cho dù chướng mắt con dâu, bà cũng phải nhìn mặt mũi con trai.Phòng ở, quần áo, đồ dùng trong nhà, đều phải là đồ mới hết!Lưu Nguyệt Quế lau nước mắt đi nha.Bà đã tưởng tượng qua vô số lần mình tổ chức hôn sự cho con trai, chuyện đó sung sướng thế nào? Vui vẻ ra sao?Bà chưa từng nghĩ tới sẽ như hiện tại.Nhìn thấy tấm lưng đã còng và mái tóc bạc trắng chỉ sau mấy ngày nay của bà, Diệp An bình tĩnh lại, mặt không chút biểu cảm.Hoa Chiêu cũng không biết nên an ủi như thế nào.Sau nửa ngày, cô nói ra: "Cửa ải thúc hôn này xem như là chuyện quá khứ rồi, về sau rốt cuộc cũng không cần bị nghe lải nhải nữa, coi như là chỗ tốt."Diệp An lập tức cười rộ lên: "Đúng, bằng không thì em cũng sẽ không đáp ứng cô ta."Hắn không có nhiều tâm tư như vậy, nghĩ đến tra tấn Cát Hồng Miên cả đời trả thù Cát Khoan, không đến mức.Oan có đầu nợ có chủ, hắn biết rõ Cát Hồng Miên làm người thế nào, việc này cô ta khẳng định không tham dự, Cát Khoan cũng sẽ không đem loại chuyện bẩn thỉu như vậy nói cho Cát Hồng Miên.Hắn dù tính toán sổ sách, cũng chỉ biết tìm Cát Khoan.Hắn chỉ là đột nhiên phát hiện Cát Hồng Miên rất hợp thích, có thể giúp mình giải quyết vấn đề chung thân đại sự phiền toái này.Sử dụng cũng yên tâm thoải mái không áy náy.Rốt cuộc cũng là con gái Cát Khoan, thay cha trả nợ cũng được."Vậy cậu về sau. . . ." Hoa Chiêu dừng một chút, câu nói kế tiếp có chút khó mở miệng, nhưng vẫn phải hỏi."Vậy cậu về sau muốn có con không?" Cô hỏi.Không muốn có con, Cát Hồng Miên sẽ hoàn toàn là một hộ lý.Muốn có con, sẽ là cùng Cát Hồng Miên có sinh hoạt vợ chồng bình thường, nói như vậy, cô đối với Cát Hồng Miên cũng phải đổi lại thái độ rồi. . . .Diệp An sửng sốt một chút, sau đó mặt đỏ lên, điên cuồng lắc đầu: "Không cần không cần, chị biết rõ em đấy, em đối với cô ta một chút hứng thú cũng không có!""Không có hứng thú cũng không phải là không có năng lực." Hoa Chiêu nói thầm một câu: "Có một đứa con của mình rốt cuộc cũng là chuyện tốt.""Không muốn không muốn!" Diệp An lắc đầu đến choáng luôn: "Cho dù muốn cũng sẽ không cùng Cát Hồng Miên sinh, như vậy thật đúng là để cho Cát Khoan đắc ý!"Hắn cưới Cát Hồng Miên, sinh đứa bé, xem ở mặt mũi đứa bé hắn sao còn có thể thu thập Cát Khoan? Thật đúng là lại để cho ông ta đào thoát đây này.Nằm mơ!"Vậy việc này cậu phải nói trước cho Cát Hồng Miên, hỏi một chút cô ta có thể tiếp nhận không, không thể tiếp nhận coi như xong. Nói rõ ràng, tránh khỏi cô ta về sau oán hận." Hoa Chiêu nói.Diệp An nhăn nhăn nhó nhó, gật gật đầu. Cũng ngượng ngùng khi cùng Hoa Chiêu thảo luận loại vấn đề này."Còn có mấy ngày thời gian, cậu hãy suy nghĩ một chút, nếu thật sự không thích..., vậy không kết hôn nữa là được, cho dù kết hôn rồi, về sau còn có thể ly hôn." Hoa Chiêu nói ra.Cô nhìn ra Diệp An kỳ thật cũng không thích hôn sự này, đương nhiên không thích, là rất không thích, hắn hiện tại thậm chí có chút hối hận.Diệp An vừa muốn nói chuyện, cửa đã bị đẩy ra, Cát Hồng Miên tức giận mà chỉ vào Hoa Chiêu: "Có ngươi làm chị dâu như vậy sao? Cô có phải không thể nhìn hắn sống tốt hay không? !"



Bạn cần đăng nhập để bình luận