Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 882 - Tôi Không Đồng Ý.



Chương 882 - Tôi Không Đồng Ý.



Chương 882: Tôi Không Đồng Ý.Diệp Hưng không chút nào lùi bước, cùng Hoa Chiêu đối mặt.Bất quá vài giây sau hắn liền dời mắt, quay đầu hỏi Diệp Chấn Quốc: "Ông nội, làm sao bây giờ? Chúng ta cứ để bị Đỗ gia bắt nạt như vậy hả?"Diệp Chấn Quốc liếc nhìn Diệp Danh.Loại chuyện nhỏ nhặt này, ông đã mặc kệ, đều giao cho Diệp Danh phụ trách.Tim Diệp Hưng dừng lại một chầu.Cũng là cháu trai của Diệp gia, cũng là cháu trai của ôn nội, nhưng lại đối đãi khác nhau như vậy.Nói cái gì mà cha là đứa con trai mà ông nội thích nhất, lừa gạt quỷ đấy, hắn ở trong mắt ông nội, chưa bao giờ được coi trọng.Hiện tại, trong mắt ông nội thậm chí không có hắn rồi.Hắn biến thành một nhân viên đường sắt bình thường, ông nội cũng mặc kệ!Trong lòng đã có gì đó điên cuồng sinh trưởng."Chuyện Đỗ gia, cháu sẽ xử lý." Diệp Danh nói ra."Xử lý như thế nào?" Diệp Hưng truy vấn.Diệp Danh nhìn hắn một cái: "Anh còn chưa nghĩ ra."Diệp Hưng. . . . . Hắn thấy rõ là không muốn nói!Người anh cả này tim có chín lỗ, hiện tại trong đầu chỉ sợ có 100 phương pháp đối phó Đỗ gia rồi, nhưng lại không nói cho hắn!Có phải kết quả không như hắn mong muốn?Anh cả cũng không quan tâm hắn có trở thành một người công nhân bình thường hay không rồi.Đã nói người một nhà rồi đấy, vinh nhục cùng chia đâu này? ?Bất quá hắn ôm một tia hi vọng cuối cùng hỏi: "Em bị điều công tác, sẽ là một gã phục vụ viên trên tàu rồi, anh cả, anh có thể giúp em đổi một công tác khác không?"Diệp Danh dừng mộ chút rồi nói: "Cứ chờ một chút."Anh xác thực đã biết phải đối phó với người Đỗ gia như thế nào, bất quá trong lúc này còn phải ủy khuất Diệp Hưng một chút."Tốt, em đã biết." Diệp Hưng gục đầu xuống, không hỏi cái gì nữa, chào Diệp Chấn Quốc rồi rời đi.Diệp Danh nhìn sắc mặt hắn, ánh mắt lóe lóe, không giữ lại, trầm mặc mà nhìn hắn rời đi."Hắn cũng giận chó đánh mèo rồi." Hoa Chiêu nói ra: "Không, có thể là phẫn nộ rồi.""Mặc kệ hắn." Diệp Danh nói ra: "Những gì cần nói anh cũng đã nói, nếu hắn còn nghĩ mãi không ra, ai cũng không có biện pháp."Diệp Chấn Quốc tiếp lời: "Cùng giống như cha hắn vậy!" Làm cho người ta thất vọng cực độ."Vậy chuyện Đỗ gia?" Hoa Chiêu hỏi."Người này cháu cũng không cần quan tâm." Diệp Chấn Quốc nhìn cô ha ha cười: "Cháu về nhà nghỉ ngơi thật tốt, chăm sóc tốt cho bọn nhỏ là được, những chuyện này đều là chuyện của đàn ông."Hoa Chiêu nhìn hai người, được rồi."Vậy ngày mai chú ba kết hôn, đến lúc đó làm sao bây giờ? Tổ chức ở chỗ nào?" Cô hỏi.Diệp Chấn Quốc cùng Diệp Danh sững sờ, đúng vậy a, làm sao bây giờ? Tổ chức ở đâu?Vừa rồi Diệp Thành căn bản chưa nói!Hơn nữa nhìn bộ dáng, ông ấy cũng vừa quyết định đấy.Xem ra cái gì cũng phải để ông chuẩn bị."Thật sự là không bớt lo! 50~60 rồi, lại còn phải để cho cha hắn xử lý hôn sự cho hắn. . . Bất hiếu!" Diệp Chấn Quốc liếc nhìn Diệp Danh, muốn đem chuyện này ném cho anh.Đột nhiên nhớ tới như vậy lại càng không đúng, nào có chuyện cháu trai tổ chức hôn lễ cho chú chứ? Lại không phải là không có cha."Khoản nợ ah!" Diệp Chấn Quốc lầm bầm, gọi điện thoại cho Miêu Lan Chi cùng Lưu Nguyệt Quế, nói các bà tới.Chị dâu xử lý hôn sự cho chú em, vẫn miễn cưỡng được ah.Hoa Chiêu cũng ở lại.Mặc dù cô không muốn dính líu đến chuyện của Diệp Thành.Nhưng đây cũng là chuyện của Diệp gia, cô với tư cách cháu dâu của Diệp gia, giúp một tay. . . . Được rồi, cô chỉ ở lại xem náo nhiệt đấy.Chỉ với ánh mắt vừa rồi của Diệp Thành, muốn cô xuất tiền xuất lực, không có cửa đâu.Cô chỉ là muốn trải nghiệm một chút hôn lễ lớn ở thập nên 80.Đây là hôn lễ thứ hai cô tham dự kể từ khi xuyên qua.Hôn lễ của Diệp Thư đông tây kết hợp không tính, Cô muốn xem đám cưới đích thực của Trung Quốc vào những năm 1980.Miêu Lan Chi cùng Lưu Nguyệt Quế đều rất thận trọng.Người nhà mình đóng cửa lại, mặt đỏ mặt trắng không sao cả.Đối với bên ngoài, Diệp Thành là một phần của Diệp gia, ông ta làm bất luận chuyện gì đều liên quan đến thể diện của Diệp gia, không có ai không quan tâm đến thể diện.Cho nên tuy thời gian cực kỳ gấp gáp, nhưng các bà cũng phải tận lực xử lý cho tốt.Đồ không thiếu, hiện tại liệt kê danh sách để cho người đến cửa hàng mua là được.Cái gì? Đóng cửa?Gọi điện thoại cho quản lý, để cho hắn tự mình đến mở cửa!Cũng không phải không trả tiền, không trái với nguyên tắc ~Mà danh sách đồ dùng Miêu Lan Chi đã có, mấy tháng trước vừa dùng qua, còn giữ lại đây này."Tổ chức ở đâu? Phòng cưới ở đâu? Cũng không thể là chỗ ở hiện tại ah. . ." Lưu Nguyệt Quế đột nhiên hỏi.Trong nhà có mấy đứa con đã lớn còn chưa nói, chỉ nói đến chuyện Chu Lệ Hoa ở cách đó không xa.Nếu để cho Chu Lệ Hoa biết, hôn lễ ngày mai khẳng định rất náo nhiệt. . . .Nhưng đổi sang phòng khác, đổi ở đâu?Ánh mắt Lưu Nguyệt Quế liếc nhìn về phía Hoa Chiêu.Một giây sau liền nhanh chóng dời đi.Không nên không nên, đừng đánh chủ ý lên phòng ở của Hoa Chiêu, bà đã có bóng ma tâm lý rồi!"Phòng ở hiện tại của cô giáo Đường cũng được." Hoa Chiêu nói: "Cũng là một căn nhà riêng."Về phần căn nhà đó là Diệp Thành thuê cho bà ấy, sợ ảnh hưởng đến hình tượng của Đường Phương Hà ở trong lòng hai người, cô chưa nói.Phòng kết hôn ở nhà gái? Sao có chuyện như vậy ah.Miêu Lan Chi cùng Lưu Nguyệt Quế đều nhìn về phía Diệp Chấn Quốc.Diệp Chấn Quốc bực bội mà phất phất tay: "Dù sao kết hôn xong bọn hắn cũng đi, ở nơi nào đều giống nhau!""Được rồi, vậy lập tức lại để cho người đi bố trí." Miêu Lan Chi nói ra công việc tiếp theo."Vậy, tiểu Hoa, có chuyện này con xem được không?" Giọng của bà có chút do dự."Chuyện gì? Mẹ cứ nói." Hoa Chiêu nói."Nơi mời khách, mẹ muốn làm ở tiệm cơm của mẹ con." Miêu Lan Chi nói: "Hiện tại đi ra ngoài đặt tiệm cơm khác, cũng không kịp rồi."Lễ kết hôn, động hơn mười bàn, hơn mười bàn, lại ở trong thời đại tài nguyên còn chưa quá phong phú này, phải sớm hẹn trước, bằng không thì bình thường tiệm cơm không chuẩn bị nhiều như vậy.Hơn nữa đây là thời kì giáp hạt (*dễ gây đói kém), tiệm cơm tốt đều không có đồ ăn gì ngon để chọn.Bếp Trương gia lại không giống, đồ ăn phong phú giống như mùa hè, mà hương vị lại càng không cần phải nói."Có trả tiền chứ?" Hoa Chiêu hỏi.Miêu Lan Chi thoáng cái bật cười, Lưu Nguyệt Quế cũng nhịn không được nữa cười: "Cháu sao vậy, có tiền như vậy còn tính toán!"Nếu như bà có tiền như Hoa Chiêu, bà mua thịt khẳng định một lần mua 2 cân! Mua bột mì tuyệt đối phải là loại trắng nhất đấy! Giày da cũng một năm bốn mùa mua bốn đôi, tuyệt đối không giống nhau!Hoa Chiêu cười cười: "Lúc tiểu Đào kết hôn, cũng tới tiệm cơm nhà cháu mời khách, cháu khẳng định không thu tiền!"Cô nói rất chân thàn, lại thoáng cái đã chạm đến chỗ đau của Lưu Nguyệt Quế.Trải qua chuyện của Biên Mỹ Quyên, Diệp Đào lại đối với chuyện tìm đối tượng không có hào hứng rồi, cùng anh trai vội vàng trở về làm việc.Đi lần này, không biết lúc nào mới trở về đi xem mắt, con dâu của bà, lại không thấy rồi.Hoa Chiêu lè lưỡi, được rồi, cô thực sự không phải cố ý đấy.Miêu Lan Chi cũng nhanh chóng ngắt lời: "Trả tiền, tuyệt đối trả tiền, cho mẹ con làm bàn tiệc xa hoa nhất."Bà biết bếp Trương gia cũng đã chuẩn bị tốt để khai trương, đồ ăn khẳng định không thiếu."Được." Hoa Chiêu thống khoái đáp ứng.Đây không phải là cô giúp Diệp Thành, đây là đang làm kinh doanh.Bếp Trương gia đột nhiên bị biến cố, thoáng một phát "Hạ độc chết" nhiều người như vậy, bà chủ cũng bị bắt.Tiếng gió đã truyền khắp kinh thành, càng truyền đi càng khó nghe.Các cô rất cần một khởi đầu thành công vang dội để quay trở lại công việc kinh doanh.Hôn sự của Diệp Thành tới đúng lúc!Ngày mai mấy lãnh đạo tới khẳng định so với những người trúng độc lúc trước lại càng lợi hại hơn, không có gì thích hợp hơn thế này.Chỉ vì chuyện này, cô nên cho Diệp Thành miễn phí. . . . . Được rồi, vẫn là không muốn, hãy để cho ông ta dùng tiền a."Đúng rồi, hiện trong tay chú ba không có tiền sao?" Hoa Chiêu hỏi.Lúc trước chút tiền này có lẽ cũng còn.Nhưng hiện tại, sống ở thủ đô, rất không dễ, các loại chi tiêu, các loại xã giao, đều cần dùng tiền, chút tiền lương kia đoán chừng chỉ đủ duy trì thể diện và sinh hoạt, không thừa nổi bao nhiêu.Tối thiểu không đủ mời hơn mười bàn tiệc rượu giá cao.Năm 81, bếp Trương gia đã tăng giá rồi. . . . Một bàn tiệc xa hoa nhất định giá 666.Cô một chút cũng không thấy áy náy.Bàn tiệc rượu này không dám nói các loại sơn trân hải vị đều có, nhưng phóng tới 30 năm sau, sẽ không ít hơn 6666.Bất quá hiện tại 666 nhân với 10, đại khái là một năm tiền lương của Diệp Thành."Ông dùng tiền." Diệp Chấn Quốc nói ra."Vậy không thích hợp. . ." Hoa Chiêu nói."Là rất không thích hợp đấy." Diệp Chấn Quốc gật đầu nói: "Người khác chỉ kết một lần, hắn kết hai lần, ông còn phải cho tiêu cho hắn hai lần tiền, có chút không công bằng…"Như vậy đi, lần này chính hắn ra tiền. Bất quá vì hiện trong tay không có, ông sẽ giúp hắn ra, đến lúc đó lại để cho hắn hàng tháng đưa cho ông."...Bên này đang khua chiêng gõ trống mà an bài kết hôn, bên kia Diệp Thành đang dập đầu nói lắp ba lắp bắp mà cầu hôn."Ngày mai sẽ kết hôn?" Đường Phương Hà vẻ mặt kinh ngạc, ngoài ý muốn, thấp thỏm không yên, do dự, cuối cùng lắc đầu: "Tôi không đồng ý."



Bạn cần đăng nhập để bình luận