Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 536 - Mềm Không Được Thì Cứng.



Chương 536 - Mềm Không Được Thì Cứng.



Chương 536: Mềm Không Được Thì Cứng.Diệp Thư tiễn khách đi ra ngoài, trở về khẩn trương mà nói với Hoa Chiêu nói: "Chị đi ra ngoài một chuyến để nói cho người trong nhà một tiếng."Hoa Chiêu gật đầu: "Dạ, chị mau đi đi."Tuy cô không sợ, nhưng cô biết rõ đằng sau ánh mắt kia nhất định là cực kỳ bất mãn, thậm chí là hận.Mã Đại Cường có thể sẽ làm ra chút chuyện gì đó."Chị cũng sẽ thông báo cho mấy người Lưu Minh một tiếng, để cho bọn họ gần đây cẩn thận một chút." Diệp Thư nói ra."Dạ." Hoa Chiêu gật đầu.Không sợ không có nghĩa là ngu ngốc mà giơ cổ chờ người khác tới tổn thương mình.Diệp Thư vội vàng đi tìm cha.Diệp Mậu sau khi nghe chuyện cũng nhíu mày, phong cách hành sự của Mã gia thật sự không tốt."Cha đã biết, gần đây đừng để Hoa Chiêu ra ngoài, bên ngoài cha cũng sẽ phái thêm người trông coi." Diệp Mậu nói.Trước mắt cũng chỉ có thể như vậy.Nhưng mà hai ngày sau khi Diệp gia bày sẵn trận địa đón quân địch lại gió êm sóng lặng, chuyện gì cũng không phát sinh.Mã Đại Cường ngây người hai ngày liền trở về tỉnh Lâm, chăm sóc con trai mình.Mẹ của Mã Thành Công thấy ông ta tay không mà quay về, nước mắt lập tức chảy ra rồi: "Bọn hắn có thể nhẫn tâm như vậy? Thấy chết mà không cứu? !"Mã Đại Cường nhìn con trai đang hấp hối trên giường bệnh, gật đầu."Để cho anh cả đi nói một chút?" Bà Mã chờ mong nói."Anh cả hiện tại có nhiệm vụ, không đi được, hơn nữa anh cả đã sớm gọi điện thoại cho Diệp gia rồi, vô dụng." Mã Đại Cường cười lạnh một tiếng: "Hiện tại trong mắt người Diệp gia làm gì có vị trí của anh cả?""Cái kia vậy Hạ Kiến Ninh thì sao? Ông không phải đã nói hắn nhất định có biện pháp sao? !" Bà Mã truy hỏi.Mã Đại Cường nhìn con trai trên giường bệnh sắc mặt nhăn nhó, nói ra uy hiếp của Hạ Kiến Ninh.Bà Mã vừa tức vừa hận.Những người này sao có thể vô tình như vậy! Mặc kệ sống chết của con trai bà ta? !"Vậy làm sao bây giờ?" Bà Mã khóc hai tiếng, đột nhiên nhớ tới cái gì, vui vẻ nói: "Quốc Khánh nhà anh hai không phải đang theo đuổi Diệp Thư sao? Nghe nói lập tức làm việc vui rồi hả? Lại để cho hắn tranh thủ thời gian xử lý! Trở thành con rể Diệp gia, chúng ta sẽ là người một nhà nha? Cái rượu thuốc kia liền có thể uống thoải mái nha? !"Mã Đại Cường cười lạnh một tiếng, nếu không phải thấy tận mắt thái độ của Diệp Thư, ông ta cũng bị Mã Quốc Khánh lừa dối rồi."Bà đừng nghe hắn khoác loác về chuyện đó nữa, tôi thấy hắn đời này cũng không làm được cái việc vui này." Mã Đại Cường nói.Hi vọng cuối cùng tan vỡ rồi, bà Mã nhất thời tâm như tro tàn, hận ý ngập trời.Vì cái gì mà bọn hắn rõ ràng có thể cứu, lại hết lần này tới lần khác không cứu con trai bà ta? Dựa vào cái gì!Nếu con trai bà ta không tốt rồi, ai cũng đừng nghĩ sẽ sống tốt!Con trai…Tiếng khóc của bà Mã lại ngừng lại, uy hiếp phụ nữ, tất nhiên là là đứa con…Hoa Chiêu cũng có con…"Ông già, mềm không được, chúng ta sẽ tới cứng rắn a…" Bà Mã lẩm bẩm nói.Mã Đại Cường trừng mắt liếc bà ta: "Bà cho là tôi không nghĩ tới sao? Nhưng là Diệp gia trông coi chỗ ở của Hoa Chiêu như một cái thùng sắt vậy, trong ngõ hẻm thỉnh thoảng có tuần tra đấy, tôi cũng không phải anh cả, không ai có thể vượt qua bọn hắn leo tường đi vào trộm đồ."Đây là kết quả ông ta tìm người quan sát hai ngày qua.Đều do lúc ấy ông ta thiếu kiên nhẫn, làm cho Diệp Thư nhìn ra sơ hở! Hiện tại muốn ra tay lại càng khó khăn."Chúng ta không ăn trộm, chúng ta đổi một loại phương pháp khác…Đồ trộm được, ai biết là giải dược hay là độc dược?" Bà Mã lẩm bẩm nói."Biện pháp gì?" Mã Đại Cường hỏi."Chúng ta cầm đồ để đổi, làm cho cô ta chủ động đem thuốc đưa tới, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu." Bà Mã nói.Mã Đại Cường lập tức thất vọng mà lắc đầu: "Ta nói một vạn một lọ cũng không được, đồ?, nhà chúng ta cũng không có đồ tốt gì còn đáng giá hơn 1 vạn, quyền lợi, chúng ta bây giờ lại càng không thể so với Diệp gia, mặt khác…""Đứa nhỏ…" Bà Mã đánh gãy lời ông ta."Đứa bé? Đứa bé nào? Đứa bé đang ở trong bụng Hạ Lan Lan kia? Cái kia không được." Mã Đại Cường nói ra: "Chúng ta nói, Diệp gia sẽ đem đứa nhỏ trong bụng Hạ Lan Lan làm rớt mất, vì cảm tạ chúng ta, cho chúng ta một, hai bình ngược lại còn có khả năng, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, đó là không có khả năng, đứa bé kia không đáng nhiều tiền như vậy, vẫn có thể bị người ta làm cho mất đấy."Nếu như loại chuyện này phát sinh ở trên người bọn họ, bọn hắn sẽ đem uy hiếp này xử lý, thậm chí sẽ không cho đối phương một chỗ tốt gì!Chuyện xấu đều làm được qua tay bọn hắn, sẽ thu thập bọn hắn cho dù bọn hắn lấy công chuộc tội rồi!"Tôi nói là con của Hoa Chiêu…" Bà Mã nói ra.Mã Đại Cường thoáng cái đã hiểu.Dùng con của Hoa Chiêu đổi thuốc, vậy khẳng định là muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.Nhưng là, sau nửa ngày ông ta vẫn lắc đầu: "Chúng ta cũng không thể đưa chúng ra được.”Bà Mã quay đầu nhìn con trai trên giường bệnh: "Bác sĩ nói, hắn gần đây rất ổn định, đoán chừng về sau cứ như vậy ổn định đi xuống…Chúng ta có thể đợi được rất tốt! Trừ phi hai thằng nhãi con cả đời của cô ta cả đời không ra khỏi cửa!"Mã Đại Cường nghĩ nghĩ, gật đầu.Diệp gia đoán chừng cũng chỉ nâng cao cảnh giác một lúc, nếu như hắn bên này một mực không động, làm ra bộ dạng buông tha, bọn họ cũng không có khả năng sẽ phái người bảo vệ Hoa Chiêu cả đời."Chúng ta tốt nhất cũng không cần đích thân ra tay, bằng không thì, Mã gia chúng ta không chịu nổi Diệp gia trả thù." Mã Đại Cường nói ra.Đến lúc đó Diệp gia quýnh lên, làm ra chuyện giống Hạ Kiến Ninh thì làm sao bây giờ?Bọn hắn bên này đem con trai cứu sống rồi, kết quả đảo mắt lại để cho người ta giết chết?"Vậy hãy để cho…Người Hoa gia tự mình động thủ!" Bà Mã đột nhiên nói ra."Người Hoa gia?" Lúc này Mã Đại Cường nghe không hiểu.



Bạn cần đăng nhập để bình luận