Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1028 - Cô Đáng Giá Mấy Đồng Tiền?



Chương 1028 - Cô Đáng Giá Mấy Đồng Tiền?



Chương 1028: Cô Đáng Giá Mấy Đồng Tiền?Đường Phương Hà đột nhiên cảm thấy tính tình Hoa Chiêu kỳ thật rất tốt, nếu như đổi lại là bà, Lưu Nguyệt Quế mỗi ngày biến đổi cách thức ở trước mặt mình gây chuyện như vậy, bà sẽ nghĩ cách giày vò bà ấy.Nhưng Hoa Chiêu không làm gì Lưu Nguyệt Quế, cũng không có ý định làm gì.Hoa Chiêu đối với Lưu Nguyệt Quế xác thực có chút nhường nhịn, một là vì bà ấy vốn không có ý xấu, hai là vì cô đã chia rẽ một nhà Diệp Thành, bây giờ lại muốn chia rẽ một nhà Diệp Thượng nữa?Vậy cô chính là kẻ quấy rối sự hoà thuận trong gia đình rồi.Cho nên chỉ cần Lưu Nguyệt Quế không giống Chu Lệ Hoa trước kia, bà ấy làm gì cô đều có thể nhịn!"Khâu Mai muốn hỏi một chút chuyện đi học, thím cũng nói không rõ, nên mang người đến đây. . ." Lưu Nguyệt Quế cũng hiểu đem Khâu Mai đến cửa cũng có chút không tốt, cô ta cùng Hoa Chiêu có mâu thuẫn rất sâu.Nhưng bà thấy Khâu Mai bây giờ đã triệt để chịu thua rồi, bà thấy hai người có thể ở chung nhiềun hơn một chút cũng tốt, tốt nhất là hóa giải mâu thuẫn, gia hoà mọi sự hưng nha.Khâu Mai thực sự chịu thua rồi, thấy Hoa Chiêu liền cười: "Chị dâu, nghe nói chị muốn Gia Khánh đến đi học? Vậy thì thật sự cảm ơn rồi! Gia Khánh rốt cuộc cũng có thể ăn bữa cơm ngon rồi. . ."Nói xong còn chảy nước mắt.Diệp Thâm lớn hơn Diệp Hưng, đã nhiều năm như vậy, Hoa Chiêu hiếm khi mới được nghe cô ta gọi một câu chị dâu.Trước kia cô ta cũng đã gọi nhưng âm dương quái khí đấy, hôm nay nghe ngược lại không còn gượng gạo nữa.Nhưng người vẫn âm dương quái khí đấy, Hoa Chiêu vẫn không thích người như cô ta."Nghe nói trước kia tiền sinh hoạt một tháng của cô cũng không ít, có 50 đồng, nhiều năm như vậy không để dành nổi một ít sao? Một tháng không cho cô tiền sinh hoạt, đứa nhỏ liền không có cơm ăn rồi hả?" Hoa Chiêu hỏi.Tiếng khóc của Khâu Mai ngừng lại, sau đó lại khóc lớn tiếng hơn: "Em để dành rồi! Sao em lại không để dành chứ? Em ăn mặc tiết kiệm, một tháng chỉ tiêu hơn mười đồng, để dành được hơn 30 đồng! Nhiều năm như vậy để dành được chừng một ngàn đồng! Kết quả đều bị tên vương bát đản Diệp Hưng kia trộm đi rồi!"Ồ?Tất cả mọi người trừng lớn mắt, chuyện này bọn hắn còn không biết.Không nghĩ tới hắn lại là loại người này.Rời nhà trốn đi, vợ con cũng không thèm thì thôi vậy, còn trộm mất tiền để dành trong nhà, không biết là lòng dạ ác độc, hay là không muốn chịu trách nhiệm, cảm thấy có cha mẹ ở nhà, có thể giúp hắn nuôi đứa nhỏ."Trước kia sao cô không nói?" Lưu Nguyệt Quế sốt ruột mà hỏi.Nếu biết rõ Gia Khánh thực không có cơm ăn, bà đã sớm hỗ trợ!"Cháu trước kia xấu hổ ah, ngại mất mặt!" Khâu Mai ô ô mà khóc.Cô ta gả vào Diệp gia như vậy, chỉ có đem Diệp Hưng thu phục, thì lúc đối mặt với người Diệp gia cô ta mới có chút nắm chắc.Ai biết Diệp Hưng lại làm ra loại chuyện này, lót bên trong áo đã không còn, mặt mũi càng không thể mất.Nhưng cơm cũng sắp không có mà ăn rồi, mặt mũi còn giữ lại làm gì."Bố chồng cô một tháng cho cô 50 đồng, trước kia cô chỉ cần hơn mười đồng đã đủ sinh sống, hiện tại sao lại không đủ rồi hả?" Hoa Chiêu đột nhiên hỏi."Em còn chưa nói xong." Khâu Mai khóc ròng nói: "Mẹ chồng mỗi tháng còn muốn cướp đi một nửa! Nói là cầm một nửa cho con trai kia, bà ta cũng không biết xấu hổ!"Mọi người thầm nghĩ, bà ta đương nhiên không biết xấu hổ, Chu Lệ Hoa hiện tại cũng là người không có tiền không có công tác, không có cơm ăn cần người nuôi.Ah không đúng, Chu Lệ Hoa hiện tại có người nuôi, đang ở nhà con rể, cơm đến há miệng đây này.Nhưng cũng không chậm trễ việc bà ta đến lấy đi một nửa tiền của Khâu Mai.Đây mới là Chu Lệ Hoa.Không đem toàn bộ lấy đi, cũng là vì nể mặt cháu trai rồi."Còn lại 25, mẹ em còn muốn tới lấy đi một chút nữa, số còn lại, miễn cưỡng đủ cho hai mẹ con không đói chết." Khâu Mai khóc ròng nói."Tiểu Bảo nhà em vốn mỗi ngày uống sữa bột, ăn đùi gà, hiện tại thì tốt rồi, bánh bột ngô muốn ăn cũng không có rồi!"Các cô hiện tại mỗi ngày đều ăn chay, còn không chắc sẽ được ăn no bụng, mặt mũi ah, cừu hận ah, Khâu Mai sớm đã quên, cô ta chỉ muốn tìm một cơ hội đến trước mặt người Diệp gia tố khổ.Hôm nay cơ hội này rốt cuộc cũng đã tới, cảm tạ Lưu Nguyệt Quế!Khâu Mai ngồi ở trên đất gào khóc, mắng xong Chu Lệ Hoa lại mắng mẹ mình.Hoa Chiêu lại nhìn về phía tiểu Gia Khánh.Xác thực, đứa nhỏ này so với lần gặp trước đã gầy đi hơn 10 cân, vốn là một bé trai mũm mĩm có vẻ mặt lanh lợi.Hiện tại lại rất gầy, ánh mắt cũng ngốc trệ.Thấy mẹ mình ngồi dưới đất như bệnh tâm thần mà khóc, thằng bé ngẩn ngơ đứng đó, ánh mắt ngốc trệ, cũng không thấy bộ dạng hoạt bát trước kia nữa.Hoa Chiêu nhíu mày, lại tiếp tục như vậy đứa nhỏ cũng bị cô ta phế đi."Đã tìm được mẹ cùng nhà em trai cô?" Diệp Thư đột nhiên tò mò hỏi.Họ trốn ở đâu Hoa Chiêu biết rõ, nhưng không nói cho Khâu Mai, không nghĩ tới cô ta vậy mà tìm được?"Không phải tôi tìm được, là bọn hắn quay đầu lại đi tìm tôi đấy! Bọn họ không biết xấu hổ, ở bên ngoài không có cơm ăn vậy mà còn không biết xấu hổ quay trở lại tìm tôi!" Khâu Mai tức giận.Cô ta không muốn quản đấy, nhưng mẹ cô ta cũng ở đó, càng làm cho cô ta thương tâm chính là, mẹ lại hướng về bọn hắn!Bởi vì Chu Lệ Hoa ở đó, mấy mẹ con Khâu gia không dám vào ở nhà Diệp Hưng nữa, cho nên bọn hắn chỉ có thể đòi tiền, đi ra ngoài thuê phòng ở.Khâu Mai không muốn cho, nhưng mỗi tháng bà Khâu lại canh giữ ở cửa ra vào bưu cục, chờ Khâu Mai tới lấy tiền, nếu Khâu Mai không cho..., bà ta ở ngay tại cửa ra vào mà khóc.Người xem náo nhiệt sẽ mặc kệ đằng sau có ẩn tình gì, chỉ thấy một bà lão không có cơm ăn xin con gái chút tiền sinh hoạt, con gái không cho, sẽ bị nước miếng dìm cho chết đuối.Khâu Mai đánh không lại, đành phải cho.Cho dù cô ta địch nổi cũng không được, lúc này không cho, Khâu Hải sẽ mạnh bạo mà đoạt.Khi đó tổn thất cũng không phải là hơn mười đồng rồi, cô ta cùng con trai khả năng thật sự sẽ chết đói.Khâu Mai vừa khóc vừa mắng.Hoa Chiêu lại một chút cũng không đồng tình với cô ta, lúc trước đưa người Khâu gia tới, chính là muốn hiệu quả này. . . . .Chẳng qua là lúc đó cô không để ý đến Gia Khánh.Đứa nhỏ lớn lên trong loại hoàn cảnh này, tâm lý sao có thể khỏe mạnh?Cô không muốn thay Khâu Mai nuôi đứa nhỏ, nhưng cô lại càng không muốn Khâu Mai nuôi ra một Tiểu Diệp Hưng, tương lai lại kéo chân sau của Vân Phi."Nghe nói Diệp Hưng ở phía nam phát tài rồi, cô có muốn đi qua tìm hắn không?" Hoa Chiêu đột nhiên nói ra.Ồ ồ ồ?Tất cả mọi người nhìn về phía cô.Bọn hắn còn không biết tin tức này.Mắt Khâu Mai trừng lớn giống như chuông đồng, Diệp Hưng không có lương tâm kia, vậy mà phát tài rồi hả? Ông trời không có mắt ah!Bất quá, hắn phát tài cũng không tệ, đó là người đàn ông của cô ta! Tiền của hắn phải do cô ta quản!"Tôi muốn đi tôi muốn đi!" Khâu Mai nhìn Hoa Chiêu trông mong nói."Vậy cô để Gia Khánh lại đây, tôi đưa cô đi phía nam." Hoa Chiêu nói.Khâu Mai dừng lại, Hoa Chiêu không phải là muốn đem cô ta lừa gạt bán đi chứ?"Cô đáng giá mấy đồng?" Hoa Chiêu liếc cô ta: "Tôi chỉ thấy Gia Khánh quá đáng thương."Không muốn để cô ta dạy dỗ đứa nhỏ lệch ra.Mà để cho cô ta đi tìm Diệp Hưng, có thể hợp lý mà đem mẹ con bọn họ tách ra, Gia Khánh còn nhỏ như vậy tâm lý mâu thuẫn sẽ không quá lớn."Em có thể mang theo đứa nhỏ cùng đi." Khâu Mai ôm Gia Khánh nói ra."Cô đưa nó đi, có một số việc khả năng bất tiện." Hoa Chiêu nhìn cô ta, ám chỉ nói: "Mang theo đứa nhỏ, bất tiện cùng những người phụ nữ khác đánh nhau."



Bạn cần đăng nhập để bình luận