Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 808 - Đau Đến Tận Xương.



Chương 808 - Đau Đến Tận Xương.



Chương 808: Đau Đến Tận Xương."Anh là ai? Mỗi ngày mang vợ tôi đi nơi nào? !" Lưu Hướng Tiền quát lên với Hứa Tri Minh.Hứa Tri Minh sững sờ, nhìn về phía Lưu Hướng Tiền.Bất quá cũng chỉ là sững sờ, ông liền đoán được Lưu Hướng Tiền là ai.Thân thế của Trương Quế Lan, Miêu Lan Chi cũng không gạt ông, thậm chí nói với ông chuyện Lưu Hướng Tiền đang dây dưa ở đây."Ai là vợ của anh! Chúng ta đã ly hôn rồi, vợ của anh chính là. . . Chu quả phụ!" Mặt Trương Quế Lan đen lên nói ra.Bà đột nhiên nhớ tới, chính mình còn không biết tên của Chu quả."Tôi và cô ta đã ly hôn rồi!" Lưu Hướng Tiền quay sang, cầu khẩn nói: "Tôi vẫn không bỏ xuống được cô cùng 4 đứa bé, 4 đứa ah! Cô sinh cho tôi sinh bốn đứa bé ah! Bọn chúng đều là thịt trong lòng tôi, tôi không nỡ bỏ bọn chúng, cô cũng cam lòng để cho bọn chúng không có cha sao?"Ông ta nói xong đắc ý nhìn Hứa Tri Minh, Trương Quế Lan sinh cho ông ta 4 đứa bé! 4 đứa!Điểm này làm giảm bớt áp lực Hứa Tri Minh cho ông ta.Đương nhiên, chuyện ông ta và Chu quả phụ ly hôn, là thuận miệng nói bậy đấy, bất quá ông ta xác thực có ý định cùng cô ta ly hôn, chỉ là chuyện sớm muộn.Mặt Trương Quế Lan vừa đen vừa đỏ, liếc nhìn Hứa Tri Minh.Hứa Tri Minh quay đầu nhìn về phía bà cười trấn an, lại nhìn về phía Lưu Hướng Tiền: "Có một số việc bỏ lỡ chính là bỏ lỡ, anh muốn cùng Quế Lan phục hôn, hiển nhiên là chuyện hoang đường viển vông."Mấy ngày nay ông cũng nghĩ qua một vấn đề, người chồng đầu tiên của Trương Quế Lan đã mất coi như xong.Về phần người thứ hai cùng bà ấy sinh và nuôi dưỡng 4 đứa bé, ông cũng có chút lo lắng đấy, đặc biệt là khi biết người này còn có ý muốn quay đầu.Ông sợ Trương Quế Lan nhớ tình cũ lại mềm lòng.Nhưng bây giờ nhìn thấy người, ông đã triệt để yên tâm.Người này tính toán cái gì, đều viết hết ở trên mặt, Trương Quế Lan cự tuyệt cũng rõ ràng trên mặt.Hứa Tri Minh hướng Lưu Hướng Tiền cười cười, nói với Trương Quế Lan: "Chúng ta trở về đi, cơm tối đã sắp bắt đầu, không phải cô còn muốn dạy tôi cách làm thịt chiên giòn sao?"Một chút cũng không đem những điều Lưu Hướng Tiền nói để vào mắt.Đáy lòng Trương Quế Lan không hiểu sao nhẹ nhàng thở ra, quay người tiến vào bên trong, Hứa Tri Minh đuổi kịp.Lưu Hướng Tiền đương nhiên không có ý định cứ như vậy buông tha cho bọn họ, nhưng mấy người bảo vệ đã vọt ra, ông ta lập tức câm miệng.Hoa Chiêu đi theo sau lưng bảo vệ đi ra, nhìn Lưu Hướng Tiền cười: "Tôi đưa cho ông một phần lễ vật, hi vọng ông sẽ thích.""Cái gì…, lễ vật gì? Không không không, không cần đưa tôi lễ vật gì, cô cho tôi vào gặp mẹ cô là được. . ." Lưu Hướng Tiền có chút kinh ngạc cũng nghi hoặc mà nhìn Hoa Chiêu.Cô ta khẳng định không có ý tốt gì. Ông ta không mong đợi món quà đó chút nào!Hoa Chiêu chỉ cười: "Trong chốc lát ông sẽ biết, đưa ông ta trở lại nhà khách."Câu cuối cùng là nói với bảo vệ.Mấy người bảo vệ cao lớn vạm vỡ lập tức tiến lên, mang Lưu Hướng Tiền đi.Đi ngang qua đầu hẻm còn tiện thể đem Lưu Thông cùng đi.Trở về nhà khách, từ xa Lưu Hướng Tiền đã biết Hoa Chiêu đưa cho ông ta lễ vật gì, lập tức kêu rên."Họ Lưu kia! Ông đã ăn hết tim gấu gan báo sao! Cũng dám bội tình bạc nghĩa với chị tôi!"Mấy người đàn ông lực lưỡng vừa gào thét vừa lao đến.Là anh em Chu quả phụ.Mà Chu quả phụ đang đứng chống nạnh ở cửa nhà khách, nhìn Lưu Hướng Tiền cười lạnh.Đám người Triệu gia ở bên ngoài nhìn náo nhiệt hồi lâu, nhìn cha con Lưu Hướng Tiền bị đánh đến mặt mũi bầm dập, kéo về hướng nhà ga, lúc này vẫn chưa thỏa mãn mà rời đi."Chị cả, làm sao bây giờ? Lưu Hướng Tiền này không dùng được rồi." Anh em Triệu gia thất vọng nói."Thật là đồ phế vật!" Một người khác của Triệu gia nói."Cũng không đúng, là Hoa Chiêu kia gian kế quá nhiều! Nhóm người này nhất định là do cô ta gọi tới đấy!" Triệu Thúy Thúy nói ra.Cô ta còn có chút đầu óc."Vậy làm sao bây giờ? Chúng ta còn tiếp tục báo thù sao?" Một đứa em trai cẩn thận từng li từng tí nói."Muốn chị nói, thôi được rồi. . . Chúng ta đã tổn thất nghiêm trọng rồi, làm không tốt, tổn thất càng lớn."Anh em nhiều, muốn một lòng rất khó, hiện tại nội bộ Triệu gia khác nhau rất nhiều.Chuyện lần trước, tưởng tượng cũng biết là Từ Mai cố ý khiêu khích, mà sau lưng Từ Mai là Hoa Chiêu.Có thể đem bọn họ bắt vào tù giày vò như vậy đấy, chỉ có thể là Hoa Chiêu.Triệu Thuý Thuý nuốt không trôi cơn tức này!Mấu chốt, không phải chỉ chuyện này. Trong nhà Lý Tiểu Giang cũng tức giận cô ta!Nguyên nhân đương nhiên đều là vì Hoa Chiêu!Nhìn bộ dạng kia, trong lòng cũng nhớ thương Hoa Chiêu đấy, chỉ có điều biết rõ chính mình không xứng, nên không biểu hiện ra ngoài mà thôi, còn tưởng rằng cô ta không biết!Lần này bị Hoa Chiêu quét một cái không còn mặt mũi, hắn ngay cả cô ta cũng hận lên.Phi!"Không có Lưu Hướng Tiền, còn có Lý lão nhị đây này!" Triệu Thúy Thúy túm mấy anh em qua dặn dò.Mấy người tuy ý kiến bất đồng, nhưng đối với người chị cả này vẫn có cảm tình, cô ta nói bọn hắn đều nghe.Cho nên mặc dù không phải rất tình nguyện, vẫn làm theo rồi.Vài ngày sau, Hoa Chiêu liền phát hiện có gì đó không đúng.Lúc đến tiệm cơm, gặp phải hàng xóm trong ngõ, ánh mắt của bọn họ rất khác.Lén lén lút lút đấy.Bị cô nhìn lại, lập tức ánh mắt né tránh mà chạy đi.Hoa Chiêu để người đi nghe ngóng chuyện gì đã xảy ra.Kết quả Từ Mai liền vọt vào."Người Lý gia hơi quá đáng! Bọn hắn làm sao dám làm vậy!""Làm sao vậy?" Hoa Chiêu hỏi."Cô còn không biết?" Từ Mai sững sờ, cũng không có gạt: "Bên ngoài đều đang lan truyền, dì Trương bị Lý lão nhị làm cái kia rồi. . . Nhất định là người Lý gia nói ra! Hoặc là, Lý Tiểu Giang?"Cũng không biết là do chuyện gì xảy ra, cô ấy đối với Lý Tiểu Giang có ý kiến rất lớn.Hoa Chiêu suy nghĩ một chút nói: "Cô nói đúng, người Lý gia làm sao dám? Gây ra việc này, mất mặt chính là bọn hắn."Trong nhà có kẻ phạm tội lưu manh còn dám truyền ra sao? Con cháu Lý gia cũng không cần kết hôn nữa."Cho nên việc này không phải là người Lý gia nói, mà là người Triệu gia."Việc này truyền đi, thanh danh bị tổn thất không chỉ là Lý lão nhị, còn có mẹ cô.Thanh danh của mẹ cô bị tổn hại, sẽ liên quan đến cô.Mà loại này thanh danh có tổn hại, cũng không thực sự có tính đả kích đối với cô. Cho nên cũng không thể nào là kẻ thù của Diệp gia làm ra.Cô nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có gần đây vừa mới phát sinh xung đột với người Triệu gia."Thật sự là ngoài dự đoán của mọi người ah. . ." Ánh mắt Hoa Chiêu có chút lạnh: "Còn cho là bọn họ sẽ “Quang minh chính đại” đọ việc kinh doanh với chúng ta, không nghĩ tới tâm tư đều dùng ở đây rồi."Từ Mai nghĩ nghĩ, cũng hiểu được Hoa Chiêu nói đúng, rất có thể chính là người Triệu gia."Tôi đi gọi mấy người. . ." Từ Mai nói xong muốn đi.Hoa Chiêu nhanh chóng ngăn cô ấy, buồn cười nói: "Sao cô lại trở nên bạo lực như vậy hả?"Từ Mai đã gấp muốn khóc: "Vậy sao cô còn cười được?"Thanh danh của Trương Quế Lan bị hao tổn, cô ấy cũng vội muốn chết."Khóc thì làm được cái gì? Phải co kẻ thù khóc mới đúng." Hoa Chiêu nói: "Cô đánh bọn hắn một trận thì làm được cái gì? Đau một hồi coi như xong, hơn nữa không chừng còn có thể bị bọn hắn nắm lấy cơ hội cắn ngược lại một cái, đem cô nắm chặt, còn muốn bồi thường."Từ Mai yên tâm, Hoa Chiêu đây là đã có chủ ý!"Cô muốn làm sao bây giờ?" Cô ấy hỏi.Hoa Chiêu vẫn cười đến đẹp mắt: "Đương nhiên là để cho bọn hắn đau đến thấu xương, cả đời không thể quên được."



Bạn cần đăng nhập để bình luận