Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 950 - Chủ Động Nhận Tội.



Chương 950 - Chủ Động Nhận Tội.



Chương 950: Chủ Động Nhận Tội.Nhưng mà lần này Hoa Chiêu nhìn lầm rồi.Chu Lệ Hoa vậy mà lại đập đùi, lớn tiếng nói: "Không được! 10 vạn, tính là cái đếch gì! 100 vạn cũng không được! Tôi sẽ không đem con gái gả vào Miêu gia đấy!"Miêu gia lúc trước cũng đấu không lại Diệp gia, hiện tại không biết sao lại ngoi lên, có thể chống lại Diệp gia rồi hả?Bà ta không tin.Hơn nữa Miêu gia cùng Diệp gia có tử thù, Diệp Danh lại là người rất mang thù, không chừng ngày nào đó hai nhà lại đánh nhau.Bà ta đem con gái gả vào Miêu gia? Bà ta ngại mình chết không đủ nhanh sao?"Bà không đáp ứng, sợ là không được." Miêu Phương nhìn bà ta cười nói: "A Bân nhà chúng tôi đã giúp Giai Giai một chuyện lớn, cô ta phải báo ân. Bằng không thì ~" Bà ta nhìn Hoa Chiêu cười.Bằng không thì hậu quả như thế nào, bọn hắn khẳng định biết rõ.Bất quá xem ra Chu Lệ Hoa cũng không biết con gái bà ta đã làm nên trò gì.Cũng đúng, bà ta từ trước đến nay là người ngu xuẩn.Chu Lệ Hoa mờ mịt mà nhìn Diệp Giai: "Hắn giúp con làm gì rồi hả? Bất quá mặc kệ cái gì cũng đừng sợ, giúp cũng đã giúp rồi, là chính bản thân hắn nguyện ý giúp, không liên quan gì đến con, con cứ coi như cái gì cũng chưa phát sinh! Chúng ta không nhận nợ!"Hoa Chiêu. . . . Loại lời này vậy mà có thể nói trắng ra như vậy, quả nhiên là Chu Lệ Hoa."Không được nha." Miêu Phương cười nói: "A Bân chúng tôi giúp Giai Giai thi lên đại học, việc này sao có thể cho rằng chưa phát sinh? Chưa phát sinh, vậy 270 điểm kia làm sao tới?"Chu Lệ Hoa thoáng cái hóa đá rồi.Mà mặt Diệp Giai đã trắng như tờ giấy.Chu Lệ Hoa nhìn Hoa Chiêu, lại nhìn Diệp Thâm Diệp Danh, hỏi: "Bà ta nói đúng thật sự?"Diệp Danh gật đầu.Trước đó Miêu Bân đã cho anh xem một bản ghi chép mà hai người đã chuyển cho nhau. Có một số câu hỏi hắn cố tình viết sai, hơn nữa sai rất không bình thường. Loại câu trả lời đó chắc chắn chỉ có hắn và Diệp Giai mới trả lời được.Mà Diệp Giai an vị ở bên cạnh hắn, vậy thì rất dễ làm cho người ta nghĩ sâu rồi.Hơn nữa hắn nói còn có nhân chứng, có rất nhiều.Một số người chứng kiến họ gian lận trong kỳ thi, một số người chứng kiến họ bàn cách gian lận trước kỳ thi.Thứ hai có ảnh chụp có chân tướng.Lúc cần thiết, những người này có thể đi ra làm chứng.Kế hoạch không thể hoàn hảo hơn.Diệp Giai muốn nhảy ra khỏi cái bẫy này, không dễ dàng.Chỉ xem Hoa Chiêu làm sao bây giờ.Chu Lệ Hoa đã ngẩn ra rồi, xoay tay lại liền cho Diệp Giai một cái tát.Hình như cảm thấy một cái tát còn chưa đủ nghiền, Chu Lệ Hoa bổ nhào qua, đem Diệp Giai đẩy ngã, cưỡi trên người cô ta đánh liên tiếp."Sao tôi có thể sinh ra kẻ ngu như vậy!""Mất mặt xấu hổ!""Ngu muốn chết!""Không biết xấu hổ!"Chu Lệ Hoa vừa đánh vừa mắng.Diệp Giai bị đánh cho choáng váng rồi.Hơn nữa là trước mặt nhiều người như vậy. . . .Tính tình của cô ta cũng nổi lên.Một bên đỡ lấy một bên hô: "Con thì làm sao vậy? Không phải chỉ là gian dối thôi sao? Có gì đặc biệt hơn người? Mẹ cũng dám đốt bài thi, con gian lận thì làm sao vậy? !"Một câu cuối cùng rất có lực.Chu Lệ Hoa thoáng cái sững lại rồi, ngốc tại đó.Con gái không hiểu bà ta. . . . .Nhìn không ra vì sao bà ta tức giận sao?Đương nhiên không là vì ăn gian. . . . Mà là vì bị người bắt được điểm yếu!Không, cái này rất có thể là một cái bẫy, đã sớm đào tốt rồi cố ý dụ nó nhảy vào đây này!Mà thôi, cứ để nó... Đó là chuyện không có khả năng! Bà chết cũng không thể cùng Bội Cầm kết thông gia!"Đồ ngu ngốc! Câm miệng! Đợi trở về lại thu thập ngươi!"Chu Lệ Hoa đứng dậy mắt nhìn Diệp Danh, Diệp Thâm, cuối cùng đưa ánh mắt nhìn Hoa Chiêu: "Tôi không đồng ý hôn sự này, còn lại cô cứ làm chủ a!"Bà biết rõ Diệp Giai hiện tại chính là quân cờ giữa hai nhà, mẹ con các bà kỳ thật nói gì cũng không tính.Hoa Chiêu vừa rồi hỏi bà, chính là muốn biết thái độ của bà.Bà đồng ý cũng tốt, không đồng ý cũng tốt, bọn hắn đã quyết định tốt rồi.Phi, Miêu gia hiện tại cũng xứng với "Quan hệ thông gia"?Chu Lệ Hoa tuy nghĩ như vậy, ánh mắt lại hồ nghi mà nhìn chằm chằm vào Miêu Phương, 10 vạn, cùng giúp Diệp Giai gian lận, bà ta làm sao làm được?Hoa Chiêu gật đầu, Chu Lệ Hoa xem như minh bạch một hồi."Thái độ của chúng tôi các người đã thấy được, chính là như vậy, các người định như thế nào?" Hoa Chiêu hỏi."Ai." Miêu Phương thở dài: "Vậy thì thật là tiếc nuối. Ân oán trước kia, cứ để nó đi qua không tốt sao? Đời sau, chúng ta có thể tiếp tục ở chung thật tốt, Miêu gia cam đoan, cũng sẽ không phát sinh những chuyện như trước kia nữa.""Đừng nói những lời vô nghĩa này." Diệp Danh đột nhiên lên tiếng: "Hãy nói bọn họ định làm như thế nào a?"Hồ ly nói nó không ăn thịt rồi hả? Ai tin người đó là người ngu."Còn có thể làm sao?" Miêu Phương tiếc nuối nói: "Chỉ có thể là đem chuyện này công bố ra ngoài rồi.""Được, nhanh đi." Hoa Chiêu nói ra: "Không nghĩ tới bà là người đại nghĩa diệt thân như vậy, lúc đi đừng quên mang theo Miêu Bân, để cho hắn nhận lỗi lầm, lộ ra thành ý một chút."Miêu Phương nghẹn lại, nhìn cô,thật sự không sợ?Diệp gia đang gặp thời buổi rối loạn, phía trước Diệp Hưng cùng Diệp Đan vừa xảy ra chuyện, hiện tại người khác ngàn vạn lần không thể xảy ra chuyện gì, bằng không thì chuyện Diệp gia gia phong không nghiêm sẽ được xác định.Lúc ấy Diệp Hưng Diệp Đan gặp chuyện không may, bọn hắn quả thực cảm thán thiên thời địa lợi đều hướng về Miêu gia bọn hắn."Đừng nói nói nhảm." Miêu Phương nói ra: "A Bân chúng tôi là cái hũ, Giai Giai các người thế nhưng là đồ sứ, dập đầu đụng phải các người không đau lòng sao?""Con gái tôi không cần bà quan tâm, nó bị đập nát cũng là đáng đời! Không cần các người ở đây mèo khóc chuột." Chu Lệ Hoa tức giận nói."Được rồi, chúng ta đây cũng nên đi." Miêu Phương nói ra."Được, nhanh đi!" Hoa Chiêu nói."Chị dâu hai! Cầu xin chị cứu em!" Diệp Giai đột nhiên khóc hô.Đã nhiều năm, cô ta rốt cuộc cũng gọi cô là chị dâu hai rồi.Miêu Phương đắc ý, vậy là được rồi, thuyết phục Diệp gia không phải là bọn hắn, mà là Diệp Giai.Cô ta không muốn thân bại danh liệt, sẽ phải nghĩ cách đạt thành nguyện vọng của bọn hắn."Cô nguyện ý gả cho Miêu Bân?" Hoa Chiêu hỏi.Diệp Giai ngẩng đầu, nhìn Miêu Bân.Trước kia lúc hắn liên hệ với cô ta, cô ta thật sự cho rằng Miêu gia đang nịnh nọt Diệp Gia, cho nên để cho Miêu Bân giúp cô ta.Không nghĩ tới bọn hắn muốn gài bẫy cô ta."Em, em. . . ." Cô ta nói không nên lời.Miêu Bân tuy nhỏ tuổi hơn cô ta, nhưng bộ dáng tuấn tú.Nhưng là muốn gả cho hắn. . . . Đây là một cái cái bẫy, bọn hắn căn bản không có cảm tình gì, bọn hắn chỉ muốn lợi dụng cô ta.Nhưng không đáp ứng, vậy cô ta xong rồi!Chuyện gian lận bị công bố ra ngoài, chẳng những thành tích bị bỏ đi, cô ta cũng phế đi.Cô ta không thể gặp người thân bạn bè nữa, cô ta cũng phải đi tha hương như anh trai rồi."Em nguyện. . . .""Cô nguyện ý cũng vô dụng." Hoa Chiêu cúi xuống nhìn cô ta, ánh mắt lạnh như băng lại thất vọng.Thất vọng Diệp gia sao lại có một kẻ yếu kém như vậy? Một chút cũng không rõ tình thế."Muốn giải quyết nguy cơ lần này? Rất đơn giản. Cô bây giờ chủ động thẳng thắn chuyện mình gian lận ra ngoài." Cô nói ra.



Bạn cần đăng nhập để bình luận