Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1076 - Cháu Chỉ Là Người Bình Thường.



Chương 1076 - Cháu Chỉ Là Người Bình Thường.



Chương 1076: Cháu Chỉ Là Người Bình Thường."Cháu có đối tượng?" Diệp Chấn Quốc rất vui vẻ, kinh ngạc mà nhìn Diệp Thần.Trong nhà rất lâu không có chuyện vui rồi.Trước kia Hoa Chiêu sinh con xem như việc vui, kết quả sinh ra đã hết hồn một trậnDiệp An kết hôn, càng không coi là việc vui.Diệp Thần kết hôn cũng được a?"Tình huống của đối tượng cháu như thế nào?" Ông hỏi Diệp Thần."Tôn Diễm, chỉ là người bình thường. . ." Diệp Thần giới thiệu với cả nhà.Mọi người nghe, có người nhíu mày, có người mặt không biểu tình.Diệp Chấn Quốc nghe xong vui vẻ trên mặt cũng phai nhạt nhạt."Ông nội, ông sẽ không xem thường người bình thường chứ?" Diệp Thần sốt ruột mà hỏi.Lập tức đổi lấy một cái liếc mắt của lão gia tử.Người lớn như vậy rồi còn không biết nói chuyện! Xem ra còn phải ra ngoài rèn luyện!"Ông nội không phải xem thường người bình thường." Hoa Chiêu ở một bên giải thích: "Chỉ là hoàn cảnh hai gia đình chênh lệch quá lớn, hai người sống cùng nhau, không tránh được ma sát."Thực sự không phải xem thường ai, đây là vấn đề tồn tại khách quan.Đạo lý này Diệp Thần cũng hiểu, từ nhỏ Chu Lệ Hoa đã ghé vào tai hắn cằn nhằn, tương lai nhất định phải tìm một người môn đăng hộ đối, không thể tìm cửa nhỏ nhà nghèo.Nhưng hắn cũng không dễ dàng.Gặp Tôn Diễm, càng ném chuyện này qua một bên.Cũng bởi vì chuyện này, hắn cũng muốn gặp gia trưởng rồi, nhưng lại không dám nói với Chu Lệ Hoa, mà nói với Lưu Nguyệt Quế."Có ma sát cũng không có việc gì, quen dần thì tốt rồi." Diệp Thần nói ra.Diệp Chấn Quốc nhìn hắn, lại nhìn thoáng qua Diệp Danh.Diệp Danh gật đầu.Diệp Chấn Quốc liền nói: "Vậy thì gặp gia trưởng a, xuất phát từ lễ phép, cháu nên đi gặp người lớn trong nhà con bé trước, rồi mang con bé về trong nhà, rồi đến chỗ của ông.""Không cần." Không nghĩ tới Diệp Thần vậy mà cự tuyệt."Chỉ cần đến chỗ nhà cháu được." Diệp Thần xấu hổ nói: "Cô ấy cũng cho là cháu xuất thân từ gia đình bình thường, vì bớt chút phiền toái, cháu muốn cô ấy trước cứ cho là như vậy, đợi lúc nào không giấu được nữa, lúc đó lại nói sau."Những gì Hoa Chiêu nói hắn đều hiểu, hắn còn biết trở thành con dâu Diệp gia khá "Nguy hiểm", đặc biệt là đối với người bình thường mà nói.Hắn sợ Tôn Diễm cùng người nhà của cô ấy về sau sẽ lay động, gây phiền toái cho người trong nhà.Hắn cũng không biết người nhà kia, còn chưa gặp qua đâu, cho nên để an toàn, hắn nghĩ trước tiên cứ giả bộ là người bình thường đã.Diệp Thần ở bên ngoài rất ít xuất hiện, chưa bao giờ nói về gia đình mình, cho đồng nghiệp đều không biết tình huống của hắn, Tôn Diễm thông qua đồng nghiệp biết hắn cũng sẽ không biết.Người một nhà đều rất yên tĩnh, nhìn Diệp Thần, bọn hắn chưa bao giờ biết rõ còn có loại thao tác này, có chút ngơ ngác.“Rất dễ lưu lại những tai hoạ ngầm”. Hoa Chiêu cau mày nói: "Chuyện quan trọng như vậy cậu còn gạt, dễ làm tổn thương người ta."Chuyện này thật đúng là vì hắn mà cân nhắc rồi, Diệp Thần nhìn Hoa Chiêu, nhận tình cảm của cô."Cũng không phải đều lừa gạt, giả nghèo, chỉ là đừng nói với bọn họ thân phận của ông nội và bác cả bác hai, để cho bọn hắn biết không tầm thường là được rồi. Về phần em, em chính là người bình thường. . ."Một câu làm cho mấy người Diệp Chấn Quốc cùng Hoa Chiêu nhíu mày.Nhìn Diệp Thần, sao có chút tự ti?Thân là con cháu Diệp gia, hắn nên có khí thế mới đúng, cho dù giáo dưỡng tốt không biểu hiện ra ngoài, trong lòng hắn cũng có thể kiêu ngạo đấy, cảm giác mình không giống người thường.Nhưng hiện tại hình như hoàn toàn không có chuyện như vậy, Diệp Thần cảm thấy mình rất bình thường.Hoa Chiêu nhìn thoáng qua Diệp Chấn Quốc, Diệp Mậu, Diệp Danh, cho dù là Diệp An đã mất đi một chân khí chất vẫn lỗi lạc, lại thêm Diệp Thâm ở Bằng Thành, có chút hiểu ra rồi.Có một đám trưởng bối, anh em như vậy trước mắt, hắn một khi không tốt sẽ dễ dàng dưỡng thành tính tự ti, nếu như lại thêm Chu Lệ Hoa thúc đẩy nữa mà nói.Ví dụ như "Con xem Diệp Danh người ta, thế này thế nọ", "Con xem Diệp Thâm người ta thế nào", "Con nhìn lại chính mình xem!" "Con cái gì cũng không phải! Làm gì cũng không được!"Đây không phải là Hoa Chiêu đoán mò, là lúc Chu Lệ Hoa mấy lần đánh con cô đã nghe thấy đấy."Cháu có cuộc sống của mình, tự cháu tính toán." Sau nửa ngày, Diệp Chấn Quốc nói ra.Ông cau mày, nhìn đứa cháu này, đột nhiên cảm giác có chút vô lực.Ánh mắt ông làm cho Diệp Thần càng khẩn trương, cúi đầu.Diệp Chấn Quốc càng nhăn mày.Diệp Thần càng khẩn trương.Hoa Chiêu xác định ý nghĩ của mình, đây là một vòng tuần hoàn ác tính.Đến Diệp Danh cũng phát hiện ra vấn đề.Nhưng Diệp Thần cũng lớn như vậy rồi, tính cách đã hình thành, sợ là không dễ sửa.Ai."Tốt rồi, đều ăn cơm đi, ăn xong lại đến nhà Diệp Thần giúp đỡ làm việc." Diệp Danh nói ra: "Cậu công tác nhiều năm như vậy, không tích lũy ít tiền sao? Thiếu bao nhiêu? Anh trai gom góp cho, mua căn nhà tốt mà kết hôn."Diệp Thần lập tức cười, lại có chút ngượng ngùng: "Trong tay em chỉ có 2000, còn thiếu rất nhiều. . .""Không ít." Diệp Danh nói ra.Diệp Thần tổng cộng mới công tác vài năm, trước kia tiền lương đều giao cho Chu Lệ Hoa quản, về sau cũng giao cho bà ta.Chu Lệ Hoa không có công tác, Diệp thành lại không nuôi bà ta, mấy đứa con khác cũng mặc kệ bà ta, Chu Lệ Hoa chỉ dựa vào chút tiền lương này của Diệp Thần nuôi sống đây này.Bất quá Chu Lệ Hoa rốt cuộc cũng là mẹ ruột, mỗi tháng cũng lấy không nhiều, chỉ cần hai ba mươi đồng đủ sinh hoạt là được, còn lại để cho Diệp Thần tự mình tích lũy.Như vậy trong tay hắn mới có chút tiền."Thiếu chút cũng không sao, mấy ngày nay cậu cứ đi xem phòng ở, chọn được chỗ nào nói cho anh biết, viết phiếu nợ, nhớ trả nợ là được." Diệp Danh nói ra.Diệp Thần nhìn Diệp Chấn Quốc, lại nhìn Hoa Chiêu, có chút nhỏ giọng nói: "Thế nhưng mà quy củ Diệp gia, không thể vay tiền. . . ."Tất cả mọi tai nạn trong nhà đều bắt đầu từ khi mẹ hắn nhất quyết vay tiền mua nhà của Hoa Chiêu….Hắn bây giờ nghe đến mua nhà ah, tiền ah, liền sợ hãi.Diệp Chấn Quốc cũng nhíu mày, Diệp gia xác thực có quy củ này.Hoa Chiêu đột nhiên liếc nhìn Đường Phương Hà, nháy mắt mấy cái.Đường Phương Hà sửng sốt một giây liền hiểu, lập tức nói: "Diệp Thần mua nhà sao có thể để Diệp Danh xuất tiền? Tôi ra, tôi coi như cũng là trưởng bối của hắn, hắn kết hôn tôi cũng phải ra phần lực, nhà của hắn tôi bao hết, như vậy không tính là phá hư quy củ Diệp gia chứ?"Lời này nói ra, làm cho Diệp Chấn Quốc rất cao hứng.Không phải là vì mấy vạn tiền mua nhà mà cao hứng, mà là Đường Phương Hà làm mẹ kế coi như không tệ.Đường Phương Hà cao hứng mà nháy mắt với Hoa Chiêu mấy cái, cám ơn cô cho mình cơ hội nịnh nọt lão gia tử. Bằng không thì bà thật không nghĩ tới sẽ xuất tiền cho Diệp Thần mua phòng ốc.Không có Hoa Chiêu lên tiếng, bà cũng không dám. . . .Diệp Thần lại nhíu mày mở miệng: "Không cần."



Bạn cần đăng nhập để bình luận