Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 903 - Để Hoa Chiêu Tới.



Chương 903 - Để Hoa Chiêu Tới.



Chương 903: Để Hoa Chiêu Tới.Khâu gia kia cũng là cả nhà cực phẩm, đều muốn dựa vào con gái để lên trời, vì thế mặt mũi cũng không cần.Bất quá chuyện tiếp sau như thế nào, Diệp Thư không chú ý.Từ trước đến nay cô ấy đều rất cẩu thả, trong lòng không chứa những chuyện loạn thất bát tao này, chỉ có lúc nhớ tới mới hỏi một câu.Hoa Chiêu lại không giống với lúc trước, cô làm việc luôn thích có đầu có đuôi.Khâu gia hát mở đầu, cô liền muốn nhìn đến phần cuối."Một người cũng không tới." Hoa Chiêu cười nói: "Anh cả sao có thể để cho bọn họ tới? Hơn nữa ông nội tức giận, lên tiếng, Khâu gia ở chỗ cũ cũng không dễ chịu lắm, vốn đang là một đầu rắn rít địa phương, hiện tại cũng thành côn trùng rồi.""Như vậy chị an tâm." Diệp Thư cười nói.Cô ấy không thích một đại gia đình Khâu gia theo Khâu Mai trèo lên bọn họ, dựa vào quan hệ với Diệp gia mà đi ra ngoài làm xằng làm bậy."Vậy cô ta về nhà mẹ đẻ làm gì?" Diệp Thư lại hỏi.Dù không thích Khâu Mai, cô ta cũng gả tiến Diệp gia vài năm rồi, cô ấy hoặc nhiều hoặc ít đã nghe nói cách làm người của cô ta.Mấu chốt là không cần nghe cũng có thể đoán được, Khâu gia chẳng những không thể trông cậy vào đứa con gái này giúp bọn hắn thăng quan tiến chức, còn vì vậy mà bị đả kích.Bọn hắn đối với cô ta có thể có tốt sao?Về nhà mẹ đẻ?Trở về muốn bị đánh phải không?"Đi ra ngoài, không chỉ có nhà mẹ đẻ, còn có Diệp Hưng đây này." Hoa Chiêu nói ra.Diệp Thư lúc này mới nhớ tới, Diệp Hưng trở thành nhân viên trên tàu rồi, còn đi tây bắc, hiện tại không biết ở nơi nào đâu, dù sao cũng không ở nhà."Làm sao tìm được? Sẽ không bỏ qua sao? Còn không bằng đợi Diệp Hưng trở về." Diệp Thư nói.Hoa Chiêu lắc đầu, cô ta thích tìm thế nào thì tìm, tìm không thấy mới tốt. Dù sao cô ta nhất định là đi cáo trạng đấy.Diệp Thư cũng nghĩ tới đây, nụ cười lạnh xuống.Lần này, không biết Diệp Hưng sẽ làm như thế nào....Khâu Mai đã tìm được đơn vị của Diệp Hưng, để cho bọn hắn nghĩ biện pháp liên hệ với Diệp Hưng, để hắn lập tức xuống xe trở về, cô ta cũng muốn đi để gặp hắn.Hai người họ gặp nhau ở giữa.Lãnh đạo đơn vị biết Diệp Hưng là người Diệp gia, nửa đêm ngày hôm qua cũng nghe nói chuyện Đỗ gia.Đỗ gia cùng Diệp gia đánh cờ, lúc này đẫ triệt để thất bại, đem mạng cũng thua phải bồi vào.Về sau không có Đỗ gia nữa rồi.Mà Diệp Hưng khẳng định rất nhanh cũng sẽ bị điều đi.Hắn không dám khó xử người, lập tức đã đáp ứng yêu cầu của Khâu Mai.Khâu Mai bắt mua vé tàu đi gặp Diệp Hưng.Một ngày sau đó đã gặp được."Tiểu Hưng, anh mau nhìn Tiểu Bảo, thằng bé sắp không được!" Thấy người, Khâu Mai liền một bên khóc một bên đem Gia Khánh nhét vào trong tay Diệp Hưng.Diệp Gia Khánh hiện tại mặt vàng như nến, mệt mỏi đấy, toàn thân mềm nhũn, bị Diệp Hưng ôm vào trong ngực, mềm như cọng bún.Vừa nhìn đã biết bị bệnh nặng!Diệp Hưng lo lắng: "Thằng bé làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì? !"Hắn một bên hỏi một bên kéo người nghe ngóng bệnh viện ở đâu."Cô không mang thằng bé đi bệnh viện, tìm tới đây làm gì? Làm trễ nãi thời gian dài như vậy! ! Cô có đầu óc không? !"Diệp Hưng hoàn toàn không biết chuyện gì đã xảy ra, điện thoại liên hệ không tiện, hắn chỉ nhận được mệnh lệnh cấp trên cho hắn trở về, cũng không nói nguyên nhân.Mà chuyện trước đó, Diệp gia cũng không có ai gọi điện thoại nói cho hắn biết.Bây giờ nhìn con trai như vậy, hắn sắp bị hù chết.Khâu Mai lại ngăn không cho hắn đi bệnh viện: "Chỗ này chỉ là một trấn nhỏ, có bác sỹ nào tốt? Chúng ta vẫn nên nhanh chóng trở lại thủ đô tìm Hoa Chiêu a!"Làm sao dám nhìn bác sĩ? Gia Khánh là say xe rồi. . . .Tiểu Gia Khánh lần đầu tiên đi xa nhà như vậy, chẳng ai ngờ rằng nó bị say xe.Bất quá hiệu quả như vậy rất tốt.Động tác Diệp Hưng dừng lại: "Tìm Hoa Chiêu làm gì?""Gia Khánh của chúng ta bởi vì Hoa Chiêu, mà bị người ta hạ độc rồi!" Khâu Mai khóc lóc kể lể.Trong miệng của cô ta đương nhiên đều là ngụy biện.Nhưng lại có người nghe lọt được.Diệp Hưng ôm chặt Gia Khánh, quay người vào trong nhà ga, leo lên đoàn tàu về thủ đô.Trên xe, Gia Khánh luôn ỉu xìu đấy, lúc lại mở mắt lại nôn.Cái bệnh trạng này cùng trúng độc thật sự rất giống.Lòng Diệp Hưng cứ như vậy bị dày vò một ngày một đêm.Xuống xe lửa, hắn đi thẳng đến nhà Diệp Chấn Quốc.Hắn biết rõ tự mình sẽ không đối phó được với Hoa Chiêu đấy, cũng không thể đòi được rượu thuốc, nhưng cái nhà này là nơi không phân rõ phải trái sao?"Ông nội, xin hãy cứu Gia Khánh!" Diệp Hưng nói xong liền quỳ xuống.Diệp Chấn Quốc hôm nay ở nhà, thấy Diệp Hưng cùng Khâu Mai cùng nhau vào cửa, ông liền cau mày.Bây giờ nhìn đến bộ dạng này ngược lại rất sững sờ."Gia Khánh làm sao vậy?" Diệp Chấn Quốc vội vàng hỏi.Tuy Gia Khánh không phải chắt trai ông thích nhất, nhưng cũng là chắt trai của ông, ông cũng rất quan tâm."Độc trong người thằng bé căn bản chưa giải! Ông xem bộ dáng gì rồi hả?" Diệp Hưng đem Gia Khánh nhét vào trong tay Diệp Chấn Quốc.Diệp Chấn Quốc ôm Gia Khánh mềm nhũn còn đang ngủ nhíu mày."Đi gọi bác sĩ sang đây xem xem." Diệp Chấn Quốc nói với cảnh vệ viên."Có cái gì đẹp mắt sao? Ngoại trừ độc chưa giải, còn có thể vì nguyên nhân gì? Ông nội!" Diệp Hưng quỳ trên mặt đất: "Cầu ông nội lấy mấy lọ rượu thuốc của Hoa Chiêu, cứu con cháu."Câu nói sau cùng, hắn nghẹn cổ nói, rõ ràng mang theo cảm xúc.Cầu chính là hắn, nhưng có ý tứ phải để cho Hoa Chiêu xuất ra rượu thuốc.Diệp Chấn Quốc ôm Diệp Gia Khánh ngồi xuống.Bác sĩ rất nhanh đi tới, kiểm tra cho Gia Khánh."Ông nội, ông không tin cháu!" Diệp Hưng thống khổ mà nhìn ông nội.Ông chẳng những không tin hắn, kiên trì kiểm tra cho Gia Khánh, chậm trễ thời gian, ông còn có không có ý tứ đi lấy rượu thuốc chỗ Hoa Chiêu!"Ông xác thực không tin cháu." Diệp Chấn Quốc nói: "Gia Khánh lúc trước thật sự trúng độc, bất quá anh cả cháu đã cho thằng bé uống rượu thuốc, còn uống rất nhiều."Diệp Chấn Quốc đương nhiên tin Diệp Danh."Cháu không tin. . ." Diệp Hưng lại chậm rãi nói ra.Diệp Danh chuyện gì đều đứng về phía Hoa Chiêu!Hơn nữa lúc ấy bọn hắn đã biết rõ đó là cái bẫy của Đỗ gia, không chừng đã đưa cho Chu Lệ Hoa thuốc giả!Bọn hắn vì tiết kiệm rượu thuốc, liền cho Gia Khánh uống thuốc giả.Chuyện đêm qua, Chu Lệ Hoa đã mỏi mệt, nói rất lộn xộn.Khâu Mai cũng nghe được như vậy, rất nhiều chi tiết cũng không biết, liền tự mình nói bừa.Diệp Chấn Quốc nhìn đứa cháu trai này thật sâu, quả thực thất vọng cực độ.Bên kia, bác sĩ đã kiểm tra đã xong."Tôi nhìn không giống trúng độc, mà là say xe." Bác sĩ nhỏ giọng nói."Không có khả năng!" Diệp Hưng lập tức nói: "Say xe nào có chóng mặt mấy ngày mấy đêm không ăn không uống còn luôn nôn mửa như vậy?"Bác sĩ lại không sợ hắn, còn muốn lườm hắn một cái: "Say xe chính là như vậy, trên xe ở vài ngày có thể nôn vài ngày.""Vậy hắn hiện tại xuống xe rồi, sao còn chưa khỏe? !" Diệp Hưng hỏi.Những người này, tất cả đều đang lừa gạt hắn! Bởi vì hắn là con trai của Diệp Thành người không được sủng ái sao?Bác sĩ thực sự liếc hắn trắng mắt: "Ai say xe hai ngày hai đêm ở xe, nhất thời muốn tốt cũng không tốt được.""Ông!""Ông cái gì mà ông!" Diệp Chấn Quốc trừng hắn: "Tôi thấy anh chính là ai cũng không tin rồi! Muốn rượu thuốc? Tốt, tôi sẽ gọi Hoa Chiêu tới, chính anh đòi a!"Ông tức giận rồi, cảm thấy huyệt thái dương của mình đang nhảy thình thịch.Ông không biết phải mắng Diệp Hưng cái gì mới tốt rồi, ông thầm nghĩ đánh hắn một trận!Nhưng chuyện này thực không tốt, mất mặt xấu hổ! Lại để cho người ngoài nhìn chuyện cười!Cho nên hãy để cho Hoa Chiêu đến mắng hắn là tốt rồi! Ông ngồi nghe, lòng thư thả hơn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận