Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 726 - Trở Về.



Chương 726 - Trở Về.



Chương 726: Trở Về.Lý An Ny chạy về phía Diệp Thâm.Diệp Thâm lại hơi nghiêng người, lướt qua cô ta một cách dễ dàng, không để cho cô ta dính vào nửa điểm.Hơn nữa toàn bộ quá trình đều không chớp mắt, giống như căn bản không biết cô ta, không nhận ra cô ta.Bầu không khí xung quanh anh ngay lập tức trở nên xấu hổ.Lý An Ny lớn lên rất xinh đẹp đấy, ăn mặc lại quý phái, sau lưng một đống người hầu cận, phi thường khí phái.Lúc cô ta chạy về phía Diệp Thâm, tất cả mọi người cho rằng sẽ chứng kiến một màn tương thân tương ái buồn nôn của cặp đôi yêu nhau đây này.Kết quả. . . Hiện tại thật sự quá kích thích ~Lý An Ny lập tức không nhịn được, sắp khóc mà trừng mắt nhìn bóng lưng Diệp Thâm.Kết quả là trông thấy anh đi thẳng về phía một đám người.Mà cô gái trong đám người kia, đặc biệt trong nháy mắt, cô ta thoáng cái liền nhận ra được, là người ngày đó đem bà nội dọa ngất.Diệp Thâm đi tới, người kích động nhất lại là mấy người Lưu Minh."Tất cả đừng lên tiếng, giả bộ như không biết!" Diệp Thư đột nhiên nhanh chóng hạ giọng nói.Mấy người sững sờ, bất quá đều lập tức điều chỉnh tốt trạng thái, nghe theo.Kể cả hai người bảo mẫu.Trải qua mười hay hai mươi năm qua, tính cảnh giác của bọn họ đều rất cao, việc này vừa nghe đã hiểu.Hoa Chiêu đem Vân Phi giấu vào trong ngực, kéo khăn đeo cổ lên, phủ lên khuôn mặt nhỏ nhắn của bé.Diệp Thư nhìn Thúy Vi trong ngực, không làm gì.Thúy Vi càng ngày càng giống mẹ.Diệp Thâm mặt không biểu tình mà đứng ở trước mặt Hoa Chiêu, nhìn chằm chằm vào cô cùng ba bảo bảo.Chỉ những ai biết chuyện gì đang xảy ra mới có thể thấy được sự kích động trong mắt anh."Sao em lại ở đây? Đây là con nhà ai?" Anh nhíu mày hỏi."Ân. . . Chuyện này nói rất dài dòng." Hoa Chiêu nói.Cô cảm thấy rất may mắn hôm nay đã cự tuyệt Viên Ngũ tiễn đến đây, hiện ở chỗ này đều là người một nhà, mọi người tùy tiện giả vờ giả vịt là được rồi."Ừ." Diệp Thâm đạm mạc gật đầu, hỏi: "Muốn đi đâu?"Vốn là muốn về nhà đấy, nhưng hiện tại đương nhiên không muốn, ngày nghỉ của cô còn có ba ngày!Hơn nữa, có anh ấy ở đây, chuyện của Lý Thế An cô liền không cần quan tâm rồi!Diệp Thâm lúc này cũng không đợi cô trả lời, bá đạo nắm tay cô kéo đi.Ồ?Động tác này nhưng lại làm người Diêu gia sững sờ rồi.Bất quá ngẫm lại câu nói vừa rồi của Diệp Thư "Giả bộ như không biết", hiển nhiên bọn họ là biết nhau đấy.Cho nên cha con Diêu gia liếc nhau, không lên tiếng.Lý An Ny đã không chịu được rồi."Đứng lại! Cô là ai? !" Cô ta vừa hô to vừa xông lại, ngăn ở trước mặt Hoa Chiêu.Giọng điệu này, giống như là bắt kẻ thông dâm.Diệp Thâm nhíu mày nhìn cô ta, hỏi: "Cô là ai?"Một câu đem biểu cảm Lý An Ny đánh tan rồi, cô ta không thể tin mà nhìn anh: "Anh Tô! Em là Annie ah! Chúng ta đã cùng nhau tham dự vài bữa tiệc rồi!"Hoa Chiêu lập tức gãi gãi trong lòng bàn tay Diệp Thâm.Diệp Thâm nhanh chóng nắm bàn tay nhỏ bé của cô."Là tham gia cùng một buổi tiệc, chỉ gặp mặt qua mà thôi." Diệp Thâm chỉnh lại lời cô ta: "Hơn nữa, tôi thật sự không biết cô là ai."Chuyện đó là không có khả năng.Anh vốn luôn chú ý Lý Thế An, điều tra qua ông ta, tất nhiên cũng đã biết Lý An Ny.Bất quá cũng chỉ là biết mà thôi.Đương nhiên cũng biết cô ta có hứng thú với anh. . . . Chỉ là không nghĩ tới hôm nay sẽ gặp cô ta ở đây.Còn bị cô vợ nhở nhà mình bắt gặp!Lát nữa cái eo của anh đoán chừng lại phải chịu khổ rồi."Anh Tô ~" Lý An Ny ủy khuất mà muốn khóc.Trước kia Diệp Thâm đối với cô ta tuy lãnh đạm, hờ hững lạnh lẽo đấy, nhưng cũng không lạnh lùng như hiện tại như vậy.Đều là do người phụ nữ này!"Đánh cô ta cho tôi!" Lý An Ny vậy mà rống to.Và vệ sĩ phía sau cô ta thật sự dám động.Hoa Chiêu có chút khó tin mà nhìn cô ta, cô ta luôn kiêu ngạo như vậy, hay là Tề Hiếu Trinh hiện tại đang đắc ý, lại làm cho cô ta kiêu ngạo như vậy?Diệp Thâm không ra tay, chỉ là bước lên một bước ngăn ở trước mặt Hoa Chiêu, quay đầu lại có chút khẩn trương mà nhìn đứa nhỏ trong ngực cô.Người của Lý An Ny, thuở nhỏ mấy người Lưu Minh đã xử lý nhiều rồi."Loảng xoảng loảng xoảng" thanh âm lập tức vang lên, hai phe đụng nhau.Xung quanh có tiếng la hét, hiện trường rất hỗn loạn.Vân Phi mở to mắt, hào hứng bừng bừng mà nhìn xem. . . . Đặc biệt là lúc xem đánh nhau, đáy mắt tất cả đều là hưng phấn, một chút cũng không có sợ hãi.Hoa Chiêu đã biết rõ tính cách này của con mình rồi, hơi chút mở khăn ra để cho thằng bé nhìn càng thêm rõ.Diệp Thâm. . . . .Thỉnh thoảng, Vân Phi còn muốn giương mắt liếc nhìn người đang ngăn cản ánh mắt của nó đấy, chú này có chút quen mắt, đáy mắt có chút nghi hoặc.Diệp Thâm đẩy đẩy kính mắt, có chút may mắn chính mình lúc xuống máy bay đã đeo nó lên.Bằng không thì, tiểu gia hỏa này nhất định có thể nhận ra anh.Anh hoàn toàn có thể nghĩ đến, những ngày mình không ở nhà này, Hoa Chiêu khẳng định cho bọn nhỏ xem qua hình của anh, nói cho bọn chúng biết, đây là ba ba. . . .Mà bọn nhỏ, là bảo bối của anh.Diệp Thâm quay đầu nhìn về phía Cẩm Văn trong ngực bảo mẫu, tiểu gia hỏa đã hơn 7 tháng, nho nhỏ một đoàn ngồi ở trên cánh tay bảo mẫu.Lớn lên không giống Hoa Chiêu như Thúy Vi, nhưng lại rất tinh xảo xinh đẹp, như ngọc tuyết đáng yêu.Con bé yên tĩnh mà nhìn xung quanh, cũng không sợ hãi.Diệp Thâm lại nhìn Thúy Vi.Đứa nhỏ này lại không giống với lúc trước, vậy mà gấp đến độ hướng thẳng mặt về phía trước, ngón tay nhỏ nắm lấy thành một đoàn, xem ra giống như muốn tham chiến.Diệp Thâm. . . . .Anh cúi đầu nhìn Hoa Chiêu, mấy đứa nhỏ nuôi lớn thế nào vậy? Lá gan sao lại lớn như vậy!Hoa Chiêu liếc mắt nhìn anh, đây không phải cô nuôi ra đấy, đây là di truyền!Mấy người Lưu Minh mỗi ngày sẽ đối luyện đấy, lại để cho bọn nhỏ nhìn thấy, chúng rất thích.Mỗi ngày nhìn còn chưa đã ghiền đây này.Có đôi khi người ta cũng luyện xong rồi, bọn chúng xem còn chưa đã, Vân Phi liền trông mong mà nhìn bọn hắn.Thúy Vi trực tiếp đi lên cầu xin: "Đánh đánh đánh! Chú tiếp tục đánh! Muốn xem!"Hoa Chiêu thật không biết con bé thấy có cái gì đẹp mắt đấy! Hơn nữa là bé gái trong nhà đấy, hình như so với anh trai con bé còn bạo lực hơn, về sau phải làm sao bây giờ.Lúc ấy cô sẽ rất lo lắng.Hiện tại hãy để cha của đứa nhỏ lo lắng về nó ah.Diệp Thâm quả nhiên cũng rất lo lắng, anh thật sự chưa từng nghĩ qua sẽ để cho Thúy Vi tòng quân, Vân Phi nha, ngược lại có thể cân nhắc.Sau lưng, mấy người Lưu Minh đã đánh xong.Lý gia an bài cho Lý An Ny mấy vệ sĩ giả vờ giả vịt, có thể lợi hại chỗ nào?Đánh được vài phút, đều là vì mấy người Lưu Minh đã thu tay lại rồi, bằng không thì thoáng cái đem người ta đánh ngã, có chút gây chú ý rồi.Bảo vệ ở sân bay rốt cuộc cũng chạy tới."Bọn hắn đánh người! Nhanh đem bọn họ bắt lại!" Lý An Ny quay người ôm lấy cánh tay một người bảo vệ, mảnh mai mà cầu xin.Bảo vệ rất muốn giúp Lý An Ny, nhưng nhìn hiện trường, hai phe rõ ràng đều là kẻ có tiền, hơn nữa thực lực đối phương tựa hồ mạnh hơn rất nhiều.Nếu hắn nghiêng về một bên, có thể xảy ra vấn đề gì không?Bảo vệ quyết định xử lý công bằng.Một nhóm người theo đến phòng nhỏ bên cạnh để giải quyết sự việc.Một xấp tiền xuống dưới, vấn đề rất nhanh được giải quyết.Diệp Thâm kéo Hoa Chiêu liền đi, những người khác đuổi kịp.Mà Lý An Ny còn bị giữ lại trong phòng hỏi thăm cô ta vì sao lại chủ động gây chuyện.Lý An Ny chỉ hận hôm nay chỉ tới đón người, không mang theo nhiều tiền mặt.Càng hận Tô Hằng nhẫn tâm.Đương nhiên hận nhất vẫn là Hoa Chiêu.Cô ta phải về nhà tìm bà nội giúp đỡ!...Trên xe taxi, Hoa Chiêu lúc này mới hỏi Diệp Thâm: "Sao anh đi lâu như vậy mới trở về?"Nói ra chuyện này, Diệp Thâm hơi có chút nhíu mày: "Quay trở lại phải đi xử lý một chút chuyện của Chu Mạn Lệ, chậm trễ chút thời gian."Chuyện này làm Hoa Chiêu tò mò rồi: "Chuyện của cô ta cần anh xử lý sao? Xử lý như thế nào?"



Bạn cần đăng nhập để bình luận