Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 912 - Cô Bạn Gái Trên Mây.



Chương 912 - Cô Bạn Gái Trên Mây.



Chương 912: Cô Bạn Gái Trên Mây.Hoa Chiêu cảm thấy mình đã nghe nhầm.Hoặc là Trương Quế Lan đột nhiên sinh cho cô một anh trai, hoặc là Miêu Lan Chi có một người con trai trưởng thất lạc nhiều năm đột nhiên trở về rồi.Tóm lại, đối tượng của ai?Miêu Lan Chi kinh ngạc và vui vẻ cũng mang theo chút không thể tin: "Mẹ đến đơn vị tìm nó, nghe đồng nghiệp nó nói, anh cả con đã có đối tượng! Gần đây thư từ qua lai nhiều lần, anh cả con luôn nghe ngóng bốn phía xem đưa lễ vậy gì cho con gái mới có thể làm người ta vui!""Chuyện này, con chưa nghe thấy gì ah. . ." Hoa Chiêu nói đến đây lập tức câm miệng.Miêu Lan Chi cũng nháy mắt mấy cái, hình như nghĩ tới điều gì, biểu cảm biến đổi, lập tức quay người đi về phía sau viện.Hoa Chiêu vui vẻ theo ở phía sau.Diệp Danh đang kể chuyện xưa cho mấy đứa Cẩm Văn, thấy hai người tiến đến liền gật đầu, tiếp tục giảng.Miêu Lan Chi lại đưa lá thư ra cắt đứt lời anh: "Đây là chuyện gì vậy?""Cái gì mà chuyện gì?" Diệp Danh nhìn lại.Thị lực của anh không tệ, tuy mang theo kính mắt, nhưng cái này chỉ là đạo cụ, anh đã thấy rõ bút tích bên trên phong thư.Chữ nhỏ duyên dáng và mượt mà.Anh lập tức nở nụ cười, cười đến vẻ mặt tràn đầy ngọt ngào.Miêu Lan Chi buông lỏng tay, trên mặt lộ ra ý cười, chờ mong mà hỏi: "Thư từ đối tượng sao?"Diệp Danh suy nghĩ một chút nói: "Dạ."Miêu Lan Chi lập tức kích động: "Lúc nào vậy? Mấy tuổi rồi? Người ở nơi nào? Lúc nào mang về nhà? Được rồi không cần gặp, con thích là tốt rồi!"Chỉ cần đối phương là phụ nữ, mặc kệ cao thấp béo gầy, bộ dáng xấu đẹp, gia đình thế nào, bà đều đồng ý!Diệp Danh không trả lời những vấn đề này, đứng dậy rút lá thư từ trong tay bà.Miêu Lan Chi nghiêng cổ nhìn xem: "Mở ra nhìn xem, cô ấy viết cho con cái gì?"Diệp Danh lại cầm lá thư nhìn bà ấy cười, vẻ mặt thẹn thùng."Tốt tốt tốt, mẹ không nhìn mẹ không nhìn." Miêu Lan Chi cười đến thỏa mãn, nhưng lại không dễ gạt.Bà truy hỏi: "Cô gái này là người ở nơi nào? Tại sao lại biết nhau?""Tỉnh bên cạnh đấy, trước kia đi công tác thì gặp." Diệp Danh nói ra: "Hoa Chiêu nói đúng, con cũng phải có một đối tượng, bằng không thì luôn luôn có người tới làm phiền con, lần này con chỉ đụng người ta bị thương nhẹ, lần sau lại gặp một người biến thái đấy, trực tiếp đâm chết sẽ không tốt."Miêu Lan Chi. . . .Hoa Chiêu. . . ."Cho nên trong những người phụ nữ mà con biết, con đã chọn người thuận mắt nhất." Diệp Danh nói."Như vậy ah. . . Vậy lúc nào mang về nhà?" Miêu Lan Chi hỏi."Để nói sau, còn không phải lúc." Diệp Danh nói ra.Miêu Lan Chi tạm thời không có gì muốn hỏi nữa rồi, chờ nó đem người về nhà rồi nói sau!Thấy cuộc trò chuyện của người lớn đã kết thúc, Thuý Vi lập tức đứng dậy ôm đùi Miêu Lan Chi: "Bà ơi, chơi với chúng cháu đi! Kể chuyện cho chúng cháu nghe đi!""Tốt tốt tốt." Miêu Lan Chi hôm nay tâm tình tốt, cái gì cũng đáp ứng: “Hôm nay bà nội sẽ kể cho con nghe chuyện cô dâu thỏ!.”Diệp Danh cười cười đứng lên đi ra ngoài.Hoa Chiêu quay người đuổi kịp.Diệp Danh trực tiếp đi thư phòng.Hoa Chiêu cũng đi vào theo."Có việc?" Diệp Danh hỏi.Hoa Chiêu nhìn thư trong tay anh."Cô gái này bao nhiêu tuổi vậy? Cao thấp gầy béo thế nào? Em rất tò mò . . ."Diệp Danh cười cười, tiện tay đem bức thư ném vào trên mặt bàn."Em tốt nhất đừng hỏi, bởi vì anh cũng không biết, không muốn bịa ra bây giờ."Hoa Chiêu. . . . Đã biết có thể sẽ như vậy. . . ."Nhưng như thế này, mẹ sẽ đau lòng a. . . Anh xem vừa rồi bà ấy rất cao hưng."Diệp Danh có chút bất đắc dĩ bực bội mà dùng tay cào cào mái tóc."Anh cũng không có biện pháp, quá phiền rồi.""Cho nên tìm một cô bạn gái trên mây? Anh cả cũng thật lợi hại, chủ ý này cũng có thể nghĩ ra." Hoa Chiêu im lặng nói.Bạn gái kỳ thật cũng không cần là người lúc nào cũng xuất hiện bên người, cô ấy còn có thể là người yêu xa.Dù sao thân phận này đã bị chiếm đóng, thế là được, có thể ngăn cản phần lớn mấy người phụ nữ!"Cô bạn gái trên mây?" Diệp Danh nghĩ nghĩ thoả mãn gật đầu: "Tên không tệ, vậy cô ấy sẽ có họ Vân! Gọi là. . . Vân Phiêu Phiêu!""Ha ha ha ha!" Anh nói xong tự mình cười không ngừng.Đặc biệt vui vẻ.Giống như anh thực sự có một người bạn gái vậy!Khoé miệng Hoa Chiêu co quắp, vậy cũng được sao. . .“Chặn được người ngoài, người trong nhà sợ là càng thúc giục nhiều hơn, mỗi ngày đều sẽ giục anh mang người về nhà.” Cô nói."Không sợ." Diệp Danh nói ra: "Không có Vân Phiêu Phiêu. . . Ha ha ~ bọn họ cũng mỗi ngày đều thúc anh, thay đổi một chút mà thôi, trình độ bực bội là giống nhau.""Ha ha, không nói chuyện nữa, anh đi mua quà cho Vân Phiêu Phiêu đây, chỗ mẹ, nếu em không chịu được thì cứ bịa ra một chút thông tin, nhưng sau đó phải nói lại cho anh, đừng để bị sai lệch thông tin."Diệp Danh nói xong vừa cười vừa đi, đem vấn đề khác làm anh bực bội này ném cho Hoa Chiêu.Hoa Chiêu. . . . Đã nói đừng hiếu kỳ!Cô thở dài đi ra ngoài tiếp tục thu thập quần áo.Hành lý không cần dọn đi, nhưng quần áo thường mặc phải mang đi vài món.Đồ bọn nhỏ cần mang đi lại càng nhiều."Sao rồi? Anh cả con có hỏi thăm phương pháp lấy lòng đối tượng không?" Miêu Lan Chi thấy cô lập tức hỏi.Hoa Chiêu lập tức lắc đầu: "Không có, anh ấy vừa rồi chỉ hỏi con một ít vấn đề hạt giống, chưa cùng con nói về đối tượng."Cô mới không cần cùng anh cả hùn vốn lừa gạt Miêu Lan Chi! Cô cái gì cũng không biết!Đến lúc đó hãy để cho một mình anh ấy nhận lấy lửa giận của mẹ chồng a! ~Mà mấy ngày gần đây nhất Diệp Danh đều ở chỗ này.Bên ngoài nguy hiểm hơi nhiều.Hiện tại Văn Tịnh lại mất tích, anh cả muốn tiếp tục ở đây đến khi Diệp Thâm trở về."Không biết vì sao, trong lòng mẹ luôn thấy không yên." Miêu Lan Chi nói: "Con nói xem nó có phải đang gạt mẹ không? Lúc trước nó kiên định không tìm đối tượng như vậy, hiện tại sao có thể nói có liền có.""Con không biết đâu." Hoa Chiêu nhanh chóng tỏ ra lập trường, ngẫm lại liền nói ra một câu vô thưởng vô phạt: "Việc này đều là duyên phận, duyên phận đến ngăn cũng ngăn không được, không đến chúng ta gấp cũng không có tác dụng.""Điều này cũng đúng." Miêu Lan Chi nói xong, Thúy Vi lập tức lôi kéo ống quần của bà: "Bà nội, tiếp tục.""Được được, tiếp tục."Hoa Chiêu cũng nhanh chóng thừa cơ rút lui, tranh thủ thời gian lại để cho chính mình bận rộn..., dọn nhà dọn nhà.Ngày hôm sau, người một nhà đã vào ở căn nhà bên cạnh Bắc Hải.Mặc dù bữa ăn tân gia đã mời rồi nhưng Hoa Chiêu vẫn quyết định ăn lại và mời tất cả những ai có thể để cứu mẹ chồng luôn muốn cùng cô cô bàn chuyện về bạn gái mây kia.Miêu Lan Chi đã đem những ngày đẹp năm nay đều chép ra rồi, cũng đem danh sách lúc Diệp Thư kết hôn mời khách lật ra, sửa sang lại một chút.Bà còn lôi kéo Hoa Chiêu, nói cô thiết kế một bộ thiệp mời đặc biệt.Hoa Chiêu chỉ thấy hãi hùng khiếp vía.Miêu Lan Chi hiện tại có bao nhiêu chờ mong, đến lúc đó có phải sẽ có bấy nhiêu thất vọng, lửa giận lại càng lớn.Cái hố này cô tuyệt đối không thể dính ah!Cho nên, mời khách, ăn cơm, náo nhiệt lên! Để cho mẹ chồng đến hỏi người khác đi a!Hoa Chiêu cũng mời một nhà chú hai.Một nhà chú ba, đương nhiên chỉ có Đường Phương Hà.Đường Phương Hà tới có chút muộn, là người cuối cùng.Bà ấy cõng một túi sách đến đấy, tiến đến tìm Hoa Chiêu, kích động nói: "Ngữ văn toán học cùng Anh ngữ thím đều biên tập tốt rồi, cháu nhìn xem, không có vấn đề gì nữa thì có thể in ấn rồi."Hoa Chiêu lật ra nhìn một cút.Các dạng câu hỏi phong phú, sâu sắc và khó hơn rất nhiều so với khi cô làm bài thi.Mấy năm đầu thi vào đại học chính là như thế này, càng ngày càng khó.Ban đầu có người nói người có học lực trung học cơ sở có thể vào được một trường đại học loại giỏi, đó không phải là điều viển vông, đề thi tiếng Anh năm đó thậm chí còn kiểm tra 26 chữ cái.Đề năm nay là đề đọc hiểu.“Cháu không thể nói những thứ này có phù hợp hay không.” Hoa Chiêu nói ra: "Bất quá thím là giáo viên của trường trung học số 6, thím nói tốt khẳng định tốt."Nói một cách không dễ nghe, tốt hay xấu cũng đừng trì hoãn việc kiếm tiền của họ.Thị trường sách học thêm hiện nay là một khoảng trống rất lớn, đang chờ họ chiếm lĩnh."Thím cảm thấy cũng được." Đường Phương Hà cười nói: "Tất cả các trường cấp 3 thím đều liên hệ tốt rồi, nếu như chúng ta ra sách, bọn hắn nhất định mua."Cái này chính là nhân mạch của bà."Lợi hại." Hoa Chiêu thiệt tình tán dương nói."Hai người muốn ra sách? Sách luyện tập?" Diệp Đan đột nhiên ở một bên lên tiếng hỏi.Hai mắt cô ta sáng ngời mà nhìn chằm chằm vào quyển sách chưa hoàn thiện trong tay Hoa Chiêu.



Bạn cần đăng nhập để bình luận