Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 192 - Chuyện Tươi Sốt.



Chương 192 - Chuyện Tươi Sốt.



Chương 192: Chuyện Tươi Sốt.Hoa Chiêu đứng trong nhà một lúc, thấy Tề Bảo Quốc và Tề Thư Lan không có ý định chọc giận ông nội, cô liền đi ra ngoài.Còn hai người kia, vẫn là hai đứa trẻ, dù gì thì hai người đó cũng là cháu trai và cháu gái của ông nội, thân cận nhau là điều dễ hiểu.Sau khi ra khỏi phòng, cô thấy Diệp Thâm đang đốn củi ở sân sau."Anh chừng nào thì đi?" Hoa Chiêu đứng ở bên cạnh anh hỏi.Diệp Thâm dừng lại, nhìn cô vợ nhỏ của mình, anh cũng rất luyến tiếc, nhưng ngày nghỉ chỉ còn có 2 ngày, buổi tối hôm nay xuất phát, nhanh chân đuổi mới có thể trở về đơn vị đúng giờ.“Nhiệm vụ của anh kết thúc, anh sẽ tới đón em.” Diệp Thâm nói. Sau đó, cô sẽ theo quân, và anh có thể nhìn thấy cô và đứa trẻ mỗi ngày."Đừng đốn củi, chuyện này em sẽ làm sau, không mệt chút nào, giống như cắt đậu hũ vậy." Hoa Chiêu kéo anh đi nhà kho: "Anh mang chút đồ trở về."Hiện tại ở bên trong nhà kho rực rỡ muôn màu, ngoại trừ các loại rau khô, còn có các loại nho khô, hoa quả khô tự làm, không nói Hoa Cường, mà ngay cả Đại Vĩ Tiểu Vĩ Đại Cần Tiểu Cần cũng có thể thuần thục sử dụng lò gạch trong sân rồi, hoa quả nhiều đến nỗi bọn hắn dùng sức ăn cũng ăn không hết, bọn hắn cũng không nỡ bán, liền đem sây khô cho chị gái ăn trong mùa đông."Đừng cầm quá nhiều, anh phải làm nhiệm vụ lại không ở trong doanh trại, đến lúc đó mấy tên kia lại được hời." Diệp Thâm nói ra.Nhưng anh vẫn tự mình chọn một ít nho khô cùng dưa muối, mang về cho các anh em nếm thử, để cho bọn hắn mở mang tầm mắt với tay nghề của chị dâu bọn hắn.Hai người đang bận rộn, thím Mã dẫn người bước vào.Hoa Chiêu chào hỏi mọi người rồi trực tiếp đi vào nhà kho.Mãi cho đến lúc này, cô mới thấy Hứa Tiểu Ngọc núp ở cuối đám người, giả vờ như không tồn tại."Sao cô lại ở đây? Ai bảo cô tới?" Hoa Chiêu hỏi.Mọi người nhìn theo tầm mắt của cô, cũng mới để ý thấy cô ta."Ai nha má ơi! Làm tôi sợ nhảy dựng!" Chị Lưu đứng trước Hoa Tiểu Ngọc hét to một tiếng: "Cô sao có thể im lặng đi theo phía sau vậy!""Đúng vậy a đúng vậy a, thím cũng không gọi cô ta đến ah." Thím Mã nhanh chóng nói ra.Bà biết rõ nhà Hoa Chiêu cùng Hoa Sơn quan hệ rất không tốt, đặc biệt là Hoa Tiểu Ngọc. Đã vậy, thanh danh trước đây của Hoa Chiêu không dễ nghe đúng không? Về sau mọi người ngẫm lại, đều là từ miệng Hoa Tiểu Ngọc truyền tới đấy! Còn có chuyện cô ta lừa đi tam đại kiện sính lễ của Hoa Chiêu, mọi người lúc này đều liếc mắt nhìn Hoa Tiểu Ngọc.Lúc gọi mấy nhà đến làm, tất nhiên là loại trừ cô ta ra rồi.Hoa Tiểu Ngọc nhanh chóng giương mắt, liếc nhìn Diệp Thâm, lại nhanh chóng cúi đầu, ủy khuất nói: "Chị tiểu Hoa, em không có ý gì khác, em chỉ muốn theo chị học ủ giá, tự chính mình đem theo đậu xanh và chậu, không cần của chị cái gì…”"Không cần thì sao cô không tự về nhà mà ủ giá đi? Tới đây làm gì?" Chị Lưu xem thường nhìn Hoa Tiểu Ngọc: "Chúng tôi tới đây đều là muốn dùng kỹ thuật quý Hoa Chiêu đấy! Cô ngược lại tốt rồi, còn cho là mình đem theo đậu xanh thì cái gì cũng không chiếm rồi hả? Không biết tốt xấu như vậy, đi nhanh lên!"Mặt Hoa Tiểu Ngọc đỏ đến muốn nhỏ máu, nước mắt rơi xuống, muốn bao nhiều ủy khuất có bấy nhiều ủy khuất.Hoa Chiêu liếc Diệp Thâm một cái, Diệp Thâm đã quay đầu tiếp tục chọn dưa muối.Trước khi Hoa Chiêu đến thủ đô, cô đã ngâm không dưới 20 loại dưa chua, chỉ mới một số được gửi qua đường bưu điện cho Diệp Thâm trước đây, anh còn chưa được ăn nhiều loại khác đây này. Anh muốn nếm thử nó ngay bây giờ.Hoa Chiêu thoả mãn cười cười.Hoa Tiểu Ngọc không ngừng nhìn về phía Diệp Thâm, trông thấy anh vậy mà đưa lưng về phía cô ta đi ra xa, căn bản không nhìn thấy cô ta, lập tức không thể khóc nữa."Hoa Tiểu Ngọc." Hoa Chiêu mở miệng: "Cô ở sau lưng nói bậy bao nhiêu về tôi tôi không biết, nhưng trong lòng cô đang có những ý nghĩ xấu xa gì tôi biết rõ. Lúc trước tôi cũng đã nói, nhà của tôi, không cho phép cô bước thêm vào một bước, bằng không thì tôi gặp một lần sẽ đánh một lần."Nói xong cô tiện tay quơ lấy một cái công cụ gì đó trên giá đỡ bên cạnh, khoa tay múa chân một hồi.Hoa Tiểu Ngọc lại thấy rõ, đó là một cái liềm. Cô ta nào dám ở lại, liền quay người bỏ chạy rồi. Chạy ra khỏi sân, chạy tới đâù đường, liền ném cái chậu trong tay, trên mặt đầy căm hận, sao cô ta (Hoa Chiêu) lại có thể kiêu ngạo như vậy! Vài tháng trước, cô ta (Hoa Chiêu) chỉ là một con lợn béo! Xuống giường còn khó khắn! Bây giờ không chỉ gầy đi, xinh đẹp hơn, còn có một người chồng tốt, còn có hai người họ hàng ở thủ đô đã về đây, nghe nói sau này cô ta sẽ lên thủ đô sống.Hoa Tiểu Ngọc cảm giác mình rơi vào trong một vạc dấm chua, toàn thân đều sủi nước chua.Tại sao cô ta có thể biến thành như vậy? Cô ta bắt đầu thay đổi từ lúc nào. Từ khi, gặp anh trai kia… Từ khi lên giường cùng người ta…Nhớ tới trong nhà gần đây đang vụng trộm thương lượng một chuyện, ánh mắt của cô ta (Hoa Tiểu Ngọc) càng trở nên u ám.Lúc này Hoa Chiêu ở trong nhà đang cùng mấy thím bận rộn. Rửa chậu, lựa đậu xanh, cân đậu, ngâm đậu. Tất cả mọi người đều làm những bước tương tự nhau, thậm chí nước sử dụng cũng là nước đựng trong cùng một thùng và để trên một dãy kệ, bây giờ chỉ có thể đợi xem kết quả ra sao.Hoa Chiêu vừa bận rộn làm việc vừa hỏi bọn họ trong tháng này có chuyện gì mới, chủ yếu là muốn biết nhà họ Hoa Sơn có đến bắt nạt ông nội hay không."Bắt nạt ông nội cháu ngược lại là không dám, nhưng là mẹ của cháu bị bọn hắn bắt nạt không ít, cô ấy không nói với cháu sao?" Thím Mã hỏi.Hoa Chiêu lắc đầu, mẹ của cô cũng bị Lưu gia bắt nạt chết rồi, quay đầu còn bị Hoa Sơn gia bắt nạt?“Vẫn là bởi vì chuyện cái nhà kia nha.” Thím Mã nói, “Hoa Tam Ngưu luôn làm phiền mẹ cháu, có thể là xới đất hoặc làm nước bắn tung tóe, có lần còn đẩy mẹ cháu xuống mương, nếu không phải cô ấy biết bơi có thể chịu không nổi."Hoa Chiêu tay dừng một chút, như vậy ah…"Còn có hắn vợ hắn Khương Cần, đánh công điểm cho mẹ cháu đều là 5 phân, nói mẹ cháu làm cái này không tốt làm cái kia không tốt, người nhà Hoa Sơn ở bên cạnh quấy rối, mẹ cháu sống cũng không tốt nha."Thím Mã vốn không muốn nói những điều này, nhưng bà chính là nhịn không được, hiện tại không thừa dịp chồng Hoa Chiêu còn ở nhà, cho bọn hắn một chút giáo huấn, đợi chồng con bé đi rồi, cả nhà Hoa Sơn lại nhìn cái nhà này người già yếu dễ bắt nạt, càng quá mức làm sao bây giờ?Hoa Chiêu tuy có sức mạnh, nhưng bụng càng lúc càng lớn rồi, không thể cùng người khác động thủ, sức chiến đấu gần như là không rồi.Diệp Thâm nghe vậy mặt cũng tối sầm lại.Hoa Chiêu không nói gì, tiếp tục hỏi xem nhà Hoa Sơn còn làm trò gì nữa không."Ngoại trừ ức hiếp mẹ cháu, ngược lại không có chuyện khác rồi." Thím Mã nói.Chị dâu Lưu lại đột nhiên nói: "Đó là tin tức của thím mất linh thông, thím không có nghe nói chuyện tươi sốt nhà hắn sao?"“Cái gì?” Một số phụ nữ hỏi.Nhưng những biểu hiện của nửa kia rõ ràng đã biết trước điều gì đó.



Bạn cần đăng nhập để bình luận