Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 913 - Thấy Chị Không Vừa Mắt.



Chương 913 - Thấy Chị Không Vừa Mắt.



Chương 913: Thấy Chị Không Vừa Mắt.Đường Phương Hà liếc nhìn Diệp Đan, không trả lời vấn đề này.Bà đối với người Diệp gia kỳ thật cũng không quá quen thuộc, rất nhiều người bà chỉ vội vàng gặp qua một lần trong hôn lễ, một số người cũng không biết.Cũng không biết nội bộ bọn họ quan hệ như thế nào.Đừng nói đại gia tộc, chỉ là một gia đình nông dân nghèo đói, anh chị em, chị em dâu tầm đó cũng có thân có sơ, ân oán tình cừu.Bà cảm thấy không khí giữa Diệp Đan cùng Hoa Chiêu có chút không đúng.Đừng hỏi bà làm sao thấy được, trực giác, cùng vô số chi tiết nhỏ.Diệp Đan vừa hỏi xong.Đường Phương Hà cảm thấy mấy người nhà sau lưng Diệp Đan đều rất khẩn trương, Diệp Anh lập tức nhíu mày, Lưu Nguyệt Quế ở trong phòng bếp lập tức dừng thìa trừng mắt Diệp Đan, hơn nữa khẩn trương mà nhìn Hoa Chiêu.Hoa Chiêu gật đầu, nhìn Diệp Đan cười nói: "Đúng vậy a, chúng tôi muốn ra sách, sách luyện tập, sắp kiếm nhiều tiền rồi."Diệp Đan. . . . Cô ta cảm thấy Hoa Chiêu đang cố ý chọc giận mình!"Ra sách thế nhưng là chuyện lớn, chỉ có hai người bận rộn? Muốn hỗ trợ không?" Diệp Đan hỏi."Muốn." Hoa Chiêu nói ra.Sắc mặt Diệp Đan vừa muốn sáng lên, đã nhìn thấy Hoa Chiêu quay đầu hỏi một người vẫn luôn rất yên tĩnh, Tôn Thanh: "Anh rể lớn có thể hay không? Tới giúp bọn em?"Tôn Thanh sững sờ, có chút ngạc nhiên.Hắn nhìn nhìn Hoa Chiêu, lại nhìn cô em vợ mặt nghẹn thành màu gan heo, chần chờ một chút nói ra: "Công tác của anh ngược lại không vội, nếu em quá bận có thể nói anh, nếu đủ khả năng anh nhất định giúp em làm tốt.""Anh đừng có mạo xưng là trang hảo hán." Diệp Anh lập tức ở bên cạnh oán giận hắn: "Còn nói mình không vội, là ai mỗi ngày tăng ca đến tám chín giờ tối, cuối tuần cũng kiếm không ra thời gian nghỉ ngơi?"Cô ấy nói có chút khoa trương, cô ấy không hi vọng người đàn ông nhà mình kẹp ở giữa Hoa Chiêu cùng Diệp Đan, xuất lực không được gì.Cô ấy liếc nhìn Hoa Chiêu, nói thẳng: "Thật xấu hổ, anh rể em không rảnh."Hoa Chiêu buông tay, vậy thì không có biện pháp rồi, cô vốn thấy Diệp Anh không tệ, muốn cho cô ấy một cơ hội đấy.Nhưng người ta có vẻ coi trọng tình cảm chị em ơn."Vậy. . .""Anh rảnh." Tôn Thanh đột nhiên nói ra.Hắn duỗi thẳng lưng rồi, đôi mắt dường như trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết: "Trước kia tăng ca là vì vừa tới, cần tiếp nhận rất nhiều việc, hiện công việc trong tay cũng đã xử lý xong rồi, không có gì bận rộn nữa.""Em muốn anh giúp em làm gì?" Hắn hỏi."Em định cùng thím ba thành lập một công ty văn hóa, trước mắt chuyên tấn công thị trường xuất bản sách, em là đại cổ đông, thím ba là tổng giám đốc, nhưng em cần một phó tổng quản lý." Hoa Chiêu nói ra.Ở trước mặt Đường Phương Hà, cô nói không e dè.Cô không hoàn toàn tin bà ấy, cô phải lưu một người một nhà ở bên cạnh Đường Phương Hà.Đương nhiên Tôn Thanh cũng không tính là người của cô, bất quá tốt hơn là để cho Đường Phương Hà không mặc cả thì tốt hơn.Phòng tài vụ, cô sẽ tìm người mình tin được.Đường Phương Hà yên tĩnh mà ngồi ở chỗ kia, vẻ mặt thẳng thắn vô tư."Cháu yên tâm đi, cho thím 1 vạn lá gan, thím cũng không dám gài cháu." Bà ấy cười nói.Hoa Chiêu lại nói với Tôn Thanh: "Anh rể lớn nếu như đến hỗ trợ, sẽ phải từ chức, em hi vọng anh có thể toàn tâm toàn lực làm tốt phó tổng giám đốc.""Ra sách, là để cho học sinh dùng luyện tập sao?" Tôn Thanh không trả lời vấn đề của cô, mà từ trong tay cô rút ra quyển sách bán thành phẩm."Đúng." Hoa Chiêu nói ra."Đều có tất cả các môn?""Mỗi năm đổi mới?"Tôn Thanh hỏi rất nhiều vấn đề, tất cả đều đúng trọng điểm.Cuối cùng hắn nói ra: "Tốt, anh từ chức."Hoa Chiêu cười, thật đúng là không nhìn ra, đây cũng là người có dã tâm.Cũng đúng, khi có cơ hội đưa tới trước mặt một người đàn ông, có rất ít người do dự.Diệp Anh lúc này mới kịp phản ứng, vừa rồi Tôn Thanh hỏi liên tiếp mấy vấn đề, cô ấy cũng bị hấp dẫn, ai biết cuối cùng hắn lại nói ra một câu từ chức."Anh nói cái gì? Anh thích công việc hiện tại như vậy, trong nhà phải dùng rất nhiều quan hệ tìm đến đấy, anh không cần nữa rồi hả?"Tôn Thanh đẩy kính mắt, nói thẳng: "Đây không phải là gặp được công việc thích hơn rồi sao?"Diệp Anh: ". . . Nhiều năm như vậy, sao em không biết anh thích in sách?""Không, anh thích làm phó tổng quản lý." Tôn Thanh nhìn Diệp Anh nói.Tầm nhìn của vợ khác nhỏ, hắn vừa rồi hỏi nhiều vấn đề như vậy, cô ấy cũng không nghe ra được, xuất bản sách sẽ kiếm được rất nhiều tiền sao?Kiếm được số tiền mà bọn hắn vất vất vả vả, không ăn không uống, mấy vạn năm cũng kiếm không được!Loại cơ hội này, tại sao hắn phải buông tha?Hắn tin tưởng, tiền lương của phó tổng giám đốc, cũng đủ cho hắn kiếm mấy ngàn năm.Diệp Anh có lẽ không nghĩ tới.Nhưng Diệp Đan đã nghe được, nghĩ tới.Mặt của cô ta cũng muốn thành màu đỏ tía rồi."Hoa Chiêu, lần trước không phải cô nói không thích dùng người nhà mình sao?" Cô ta gian nan khống chế tâm tình của mình."Đúng vậy a, em đã nói như vậy." Hoa Chiêu nói: "Nhưng đây không phải là kế hoạch cản không nổi biến hóa sao? Thím ba viết sách, thật sự là quá phù hợp rồi.""Vậy anh rể lớn là chuyện gì?""Em thấy anh ấy thuận mắt."Ngụ ý là thấy cô ta không vừa mắt rồi~?Diệp Đan khống chế không nổi rồi!"Dựa vào cái gì? Tôi. . .""Tiểu Đan! Vào đây giúp mẹ nấu cơm!" Lưu Nguyệt Quế đã lao đến, lôi kéo Diệp Đan đi.Con nhóc chết tiệt kia! Đã nói nó bao nhiêu lần đừng chọc vào Hoa Chiêu mà nó không để vào trong lòng!"Mẹ! Mẹ đừng cản con! Hôm nay con phải hỏi cho rõ ràng! Đều là người một nhà, dựa vào cái gì nặng bên này nhẹ bên kia! Cô ta đây là muốn chia rẽ gia đình chúng ta sao?"Trong phòng yên tĩnh.Những lời này quá làm người ta để ý rồi.Cách làm này của Hoa Chiêu xác thực cũng. . . .Đụng phải một nhà Diệp Anh, giẫm một nhà Diệp Đan, thực sự châm ngòi quan hệ chị em các cô."Không có." Hoa Chiêu nhìn người một nhà Diệp Thượng, ngữ khí thành khẩn: "Cháu thật sự không châm ngòi các người, cháu chính là thấy Diệp Đan không vừa mắt."Cái này thật sự quá trần trụi mà làm mất mặt rồi."Cô!" Diệp Đan muốn giận điên lên."Chị có cái gì không phục? Chị đến đồ của nhà nước cũng vụng trộm xuất ra bán đi rồi, dùng chị, công ty của tôi lúc nào đó cũng sẽ bị chị bán đi?"Trong nháy mắt, sắc mặt Diệp Đan trắng bệch.



Bạn cần đăng nhập để bình luận