Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1078 - Tương Lai Cũng Đừng Hối Hận.



Chương 1078 - Tương Lai Cũng Đừng Hối Hận.



Chương 1078: Tương Lai Cũng Đừng Hối Hận.Hoa Chiêu đứng ở ngoài cửa, sờ sờ mũi cười thầm, lần đầu tiên nghe Chu Lệ Hoa khen mình, cô cũng có chút ngượng ngùng nha ~Bất quá phương pháp giáo dục của Chu Lệ Hoa xác thực có vấn đề.Chu Lệ Hoa yêu nhất khẳng định là con của mình, nhưng bà ta lại thích nâng cao người khác, hạ thấp con mình, mỹ danh gọi là chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.Đứa bé còn nhỏ như vậy, nó có thể biết cái gì chứ, nó chỉ biết ở trong mắt cha mẹ, con cái nhà người ta đều tốt hơn mình, mình không bằng ai cả. Cha mẹ đối với nó rất thất vọng.Đứa nhỏ trưởng thành trong môi trường như vậy không tự ti mới là lạ.Nhưng nếu Diệp Thần mới 5 tuổi, Hoa Chiêu còn khuyên nhủ Chu Lệ Hoa, Diệp Thần hiện tại cũng 25 rồi, nói cái gì cũng đã chậm.Hoa Chiêu đưa tay gõ cửa, ồn ào trong phòng liền im bặt.Chu Lệ Hoa sửa sang lại đầu tóc, đi mở cửa, thấy Hoa Chiêu, bà ta có chút xấu hổ.Sau đó thấy bên cạnh Hoa Chiêu là Đường Phương Hà, lập tức trừng mắt.Nhưng nhà của con trai còn dựa vào người ta. . . . .Chu Lệ Hoa miễn cưỡng cười nói với Hoa Chiêu: "Tới rồi, mau vào."Nói xong không để ý tới bọn họ mà quay người vào nhà, quay đầu lại trông thấy Diệp Thần, liền tức giận."Hoa Chiêu, hắn lấy người vợ như vậy được không? Trong nhà cũng mặc kệ không quản sao?" Bà ta nhịn không được hỏi."Thím cũng biết, chỉ cần nhân phẩm không có vấn đề, bối cảnh không có vấn đề, trong nhà đều mặc kệ." Hoa Chiêu nói ra."Nhân phẩm? Cô ta tròn méo thế nào tôi còn không biết, sao biết được nhân phẩm? Bối cảnh? Nghèo như vậy bối cảnh không có vấn đề sao? Không đi ra ngoài hãm hại lừa gạt sao?""Mẹ!" Diệp Thần rất tức giận."Anh đừng gọi tôi là mẹ! Anh mới là mẹ của tôi! Tôi sinh ra một đám tổ tông! Một đứa so với một đứa càng không bớt lo!" Chu Lệ Hoa tức giận nói.Hoa Chiêu không trả lời vấn đề của bà ta.Nhân phẩm, tính tình gì đấy, có một số người rất giỏi che dấu, không gặp chuyện sẽ không phát hiện được.Đối tượng của Diệp gia, chỉ cần trước kia không vi phạm pháp luật, làm ra chuyện gì thiếu đạo đức là đã vượt qua kiểm tra rồi.Điểm ấy điều tra biểu hiện của Tôn Diễm không có vấn đề.Bối cảnh cũng không thành vấn đề, Diệp gia không kỳ thị xuất thân.Tôn Diễm tốt xấu gì cũng xuất thân gia đình công nhân, Hoa Chiêu còn là nông dân đây này, lúc ấy ngoại trừ Miêu Lan Chi nhìn cô không vừa mắt một chút, những người khác đều tiếp nhận cô."Diệp Thần thật vất vả mới gặp được người mình thích, cô cũng đừng ngăn cản." Lưu Nguyệt Quế đi ra khuyên nhủ Chu Lệ Hoa: "Nghèo chút thì nghèo chút, chỉ cần không có tật xấu khác, hai người có thể sống chung, như vậy đã rất tốt rồi!"Hiện tại bà chỉ hi vọng Diệp An có thể tìm được một người phụ nữ mình thích để kết hôn, cho dù là người xin cơm, nàng cũng không chê!Lưu Nguyệt Quế khuyên nhủ so với những người khác còn có tác dụng hơn.Chu Lệ Hoa thích so sánh hơn thua, so với Diệp An, lại so với Diệp Danh, Diệp Hưng, Diệp Thần tìm người bình thường, bà ta xác thực nên cao hứng.Đợi một chút, ngon hay không ngon còn chưa biết đâu, thấy người nói sau!Bên này, Lưu Nguyệt Quế cùng Đường Phương Hà tự mình ra tay giúp Diệp Thần quét dọn phòng, Hoa Chiêu cùng Chu Lệ Hoa thương lượng đồ dùng kết hôn.Cô nói, Diệp Thành xuất tiền, Diệp Thành không đủ, lão gia tử cũng sẽ phụ cấp một ít.Như vậy, Chu Lệ Hoa liền không khách khí, viết ra những thứ mà bà ta đã từng tưởng tượng con trai mình sẽ dùng cho ngày kết hôn.Tam đại kiện phải có, TV, máy giặt, tủ lạnh, người khác không có bọn hắn phải có, mặt khác, không có ô tô, được có một chiếc xe máy.Phòng ở cũng không thể nhỏ hơn, ít nhất phải là nhà cấp bốn tiêu chuẩn, có nhà giữa có sương phòng, như vậy tương lai con cái nhiều mới có chỗ ở.Những đồ dùng khác trong nhà, đều phải là đồ mới.Như vậy tính ra cũng tốn không ít tiền.Chu Lệ Hoa liếc trộm Hoa Chiêu, thấy Hoa Chiêu không có biểu lộ gì, chỉ gật đầu, còn nói sẽ mua, tốt nhất là gỗ lim, không có cái mới mua cũ cũng được, nhìn đẹp mắt."Quá mắc, đây chính là gỗ lim, từ xưa đã đắt." Chu Lệ Hoa nói.Gỗ lim từ xưa đều là ngự dụng đấy, dân chúng không thể dùng, đến cuối đời Thanh người giàu có đều có thể dùng, nhưng cũng khan hiếm, đắt đỏ."Không nhiều tiền, đặt mua một bộ dùng trong nhà, cũng mấy ngàn." Hoa Chiêu nói ra.Vài thập niên trước đồ dùng gỗ lim rất đắt, nhưng 10 năm trước, bó chỉ dùng để nhóm lửa đấy.Hiện tại thời gian đó vừa mới đi qua, gỗ lim không cần nhóm lửa nữa, nhưng vẫn rất rẻ, một cái bàn nhỏ cái ghế nhỏ, chỉ mấy đồng, một tủ quần áo lớn, còn là loại tốt, cũng chỉ hơn mười đồng, tay nghề tinh xảo, mấy trăm.Chuyện này Hoa Chiêu có quyền lên tiếng, đồ dùng trong nhà bằng gỗ lim tương lai rất hot, cô cũng không phải không biết, sao có thể bỏ qua loại cơ hội này.Khoảng sân nơi cô không ở chứa đầy những món đồ nội thất cổ mà cô sưu tầm được.Tương lai đợi bọn nhỏ lớn rồi phân mỗi đứa một phần.Mấy ngàn cũng là tiền, Diệp Thành tích lũy một hai năm mới được mấy ngàn.Chu Lệ Hoa không phải thay Diệp Thành đau lòng, bà chỉ sợ ông ta không ra! Dù sao hiện tại tiền cũng không phải ông ta định đoạt rồi.Chu Lệ Hoa liếc trắng Đường Phương Hà."Tiền này lão gia tử ra." Hoa Chiêu nói.Chu Lệ Hoa nhìn Hoa Chiêu, trong lòng không biết nên có cảm xúc gì.Tiền của lão gia tử trong tương lai sẽ thuộc về ai? Bà ta thấy sẽ là Diệp Danh hoặc là Diệp Thâm đấy, Hoa Chiêu bây giờ lại không đau lòng mà nhường lại.Hoa Chiêu kỳ thật không giữ, chẳng qua là lúc trước bà ta dùng sai phương thức, nếu như lúc ấy bà ta thương lượng thật tốt, ở chung với Hoa Chiêu thật tốt, có phải là sẽ không biến thành tình trạng ngày hôm nay?"Không cần đồ dùng gỗ lim, đồ dùng bình thường là được." Diệp Thần đi tới nói ra: "Em là người bình thường."Một phòng toàn đồ gỗ lim mấy ngàn đồng, sao có thể giả bộ là người bình thường?"Không phải nói không giả nghèo?" Hoa Chiêu nói."Chỉ cần đồ dùng bình thường là được, em không thích gỗ lim, nhìn không đơn giản, quét dọn còn phiền toái." Diệp Thần nói ra."Cậu xác định?" Hoa Chiêu hỏi."Em xác định!" Diệp Thần gật đầu."Vậy được rồi, tương lai cậu đừng hối hận." Hoa Chiêu nói.Diệp Thần có chút kỳ quái, tuy từ bỏ bộ đồ dùng mấy ngàn đồng đổi thành mấy trăm đồng, nhưng mấy ngàn đồng, hắn còn không đến mức hối hận.Hắn dù là bình thường, cũng là con cháu Diệp gia, mấy ngàn còn không được hắn để vào mắt.Chu Lệ Hoa trừng mắt liếc Diệp Thần, bất quá cũng không nhiều lời.Phòng ở không tính, tam đại kiện cùng xe gắn máy cộng lại cũng không ít rồi, bà cũng không thể xấu hổ mà muốn bộ đồ dùng mấy ngàn, mua bộ bình thường mấy trăm là được."Cô đừng ở đây loay quay nữa, lễ gặp mặt ngày mai chuẩn bị xong chưa? Không nhanh đi mua!" Chu Lệ Hoa thúc nói.



Bạn cần đăng nhập để bình luận