Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1431 - Điều Tra



Chương 1431 - Điều Tra



Chương 1431: Điều TraHoa Chiêu gật đầu: "Hôm nay xe của chị dừng ngay dưới lầu nhà cô ta, em đi một hướng khác, không phát hiện, nhưng cô ta lại đứng trên lầu nhìn chằm chằm vào xe của chị cả tiếng không dời mắt. Chuyện này không hợp lẽ thường."Thích xe sao? Nên nhìn thấy một chiếc xe Jeep thì không dời mắt nổi? Nhìn chằm chằm cả tiếng không thấy mệt?Khuôn mặt Lưu Đại Vĩ lập tức trắng bệch.Hoa Chiêu nhìn hắn: "Nói cho em biết, là để em có chuẩn bị tâm lý từ trước, không phải để cho em lật bài. Về sau gặp cô ta nên ở chung thế nào thì cứ ở chung thế ấy, em không làm được chị sẽ thất vọng.""Dạ, em biết rồi." Đại Vĩ lập tức chỉnh đốn lại biểu cảm của mình, biến thành mặt không biểu tình.Mấy năm nay hắn không sợ gì cả, chỉ sợ khiến chị gái thất vọng.Không chỉ có hắn, mà mong muốn của em trai, em gái đều như thế.Bọn chúng không có gì có thể báo đáp chị gái, chỉ có thể ngoan ngoan nghe lời, không kéo chân sau chị ấy, không khiến chị ấy thất vọng mà thôi.Còn khiến chị gái tự hào, hắn nghĩ cũng không dám nghĩ.Chứ tuyệt đối không thể gây cản trở!Đại Vĩ lại vuốt mặt một cái, khiến cho khuôn mặt của mình thoạt trông tự nhiên hơn.Hoa Chiêu gật đầu. Thật ra đối với mấy đứa em trai, em gái, cô đều yên tâm.Mấy năm nay chúng cũng được bồi dưỡng với đám nhóc đời sau nhà họ Diệp, kiến thức tuyệt đối hơn mấy người bạn cùng trang lứa rất nhiều.Cái chuyên ngành gọi là diễn kịch này cũng được đặc biệt giảng dạy, với giáo viên là cô và Miêu Lan Chi.Nếu Đại Vĩ thật sự muốn, người bình thường sẽ không nhìn thấu được tâm tư của hắn.Cô lấy từ trong túi ra một hộp quà, đưa cho Đại Vĩ.Đại Vĩ thấy lạ mở ra, bên trong là một khối ngọc bài Hòa Điền bình an màu trắng, trông rất giống khối hắn muốn tặng cho giáo viên, nhưng nhỏ và mượt mà hơn, hợp với phụ nữ, phẩm chất cũng tốt hơn một chút."Mang cái này đi tặng người ta, cái kia của em không hợp đâu!" Hoa Chiêu nói."Cảm ơn chị!" Đại Vĩ lập tức nói.Trong lòng lại thấy hơi lạ không hiểu vì sao chị ấy biết mình muốn tặng quà cho ai đó.Nhưng mà trước nay chị gái luôn biết tất cả!Vậy nên sự nghi ngờ này chỉ vừa nổi lên đã bị hắn bỏ qua.Trong mắt hắn, chị gái không gì là không làm được.Chị ấy cảm thấy Uông Phi Phi có vấn đề, mười thì có đến tám, chín phần là có vấn đề rồi.Hai mắt Đại Vĩ phút chốc tối sầm lại.Hoa Chiêu rời khỏi đó, gọi Ngũ Lạc đến, nói hắn đi điều tra về Uông Phi Phi.Tối hôm đó, tin tức đã được đưa tới."Qua là có quan hệ với nhà họ Uông." Ngũ Lạc nói: "Nhưng mà rất xa, đã xa hơn năm đời rồi.""Nói có quan hệ, chi bằng nói là cùng một tổ tiên. Đến thế hệ của Uông Phi Phi đã là đời thứ sáu rồi.”"Còn nữa, Uông Noãn Noãn kia cũng thế. Quan hệ của cô ta và Uông Phi Phi còn gần hơn chút, hai người có chung ông nội.Vì cái tên Uông Noãn Noãn và Uông Phi Phi nghe có hơi giống, Hoa Chiêu đã cố ý nói Ngũ Lạc điều tra luôn người kia."Quan hệ xa như vậy, mà hậu nhân nhà họ Uông nhiều, bình thường họ có hay liên lạc không?" Hoa Chiêu hỏi.Ngũ Lạc nói: "Nhà họ Uông vốn gốc ở thủ đô, sau lại tách ra mấy nhánh, chỉ có nhánh bên ông cụ Uông là phát triển tốt nhất, mấy nhánh còn lại đều bình thường. Vì nhân khẩu quá nhiều nên nhánh bên ông cụ Uông đã không liên lạc với các thành viên khác của dòng dõi nhà họ Uông nữa."Đến cả cháu ruột, chắt ruột của mình mà còn không nhận, không quen, lại đi quan tâm những người khác? Nhà bọn hắn cũng không rảnh rỗi như vậy."Nhưng nếu đã cùng phát triển ở kinh thành, mọi người ít nhiều gì cũng sẽ biết đến sự tồn tại ở đối phương" Hoa Chiêu nói: "Bọn hắn có ngầm liên hệ không?"Ngũ Lạc lắc đầu: "Thời gian quá ngắn, vẫn chưa điều tra ra, chỉ tra được là Uông Phi Phi vào được cơ quan làm việc là nhờ một giáo viên giúp đỡ.”"Lúc đầu danh sách viết một người khác, nhưng sau khi ra quyết định lại đổi thành Uông Phi Phi. Bề ngoài là người giáo viên kia đánh giá cao tài năng của Uông Phi Phi, nhưng có người đàm tiếu là Uông Phi Phi hối lộ. Nhưng tôi không tin."Ngũ Lạc nói: "Nhà Uông Phi Phi thật sự rất nghèo, cô ta không có quà gì để hối lộ được. Người giáo viên kia, lòng tham cũng không nhỏ."Hoa Chiêu gật đầu: "Vậy chính là có người giúp cô ta vào. Điều tra tiếp."Ngũ Lạc gật đầu đi ra ngoài.Hoa Chiêu xoa xoa trán, gọi điện bảo Diệp Danh về nhà một chuyến.Điện thoại của Diệp Danh reo nửa ngày mới có người nhận.Đầu bên kia cũng rất ồn ào, mấy giây sau Diệp Danh mới đến một chỗ yên tĩnh để nghe điện thoại."Alo?" Giọng nói của anh vang lên khó tránh chút bực bội."Sao thế? Cần giúp không?" Hoa Chiêu hỏi.Diệp Danh khựng lại một chút rồi trả lời ngay: "Cần, cần, mau tìm giúp anh một lý do để về nhà đi!"Hoa Chiêu lập tức bật cười: "Lại đang xã giao à?""Bằng không thì là gì?" Diệp Danh xoa xoa nơi giữa trán, trong giọng nói tràn đầy uể oải.Bây giờ tiền công quỹ cũng đã được chi trả cho ăn uống, anh em ở đơn vị khác tới, không tiếp đãi sao được!Đây là phần kinh phí phải chi.Đạo lý là như vậy, không có gì xấu, nhưng lúc thực hiện cũng có phần biến chất rồi.Tới rất nhiều năm sau, cái "tập tục" này mới được giảm bớt.Còn bây giờ, nó lại là chuyện không thể bình thường hơn.Đột nhiên bên cạnh truyền đến một giọng nữ: "Hello, excuse me, where's the restroom?"Diệp Danh quay đầu nhìn, thấy một người phụ nữ trong nước trang điểm tinh xảo, nhưng lại nói một tràng tiếng Anh tiêu chuẩn.Anh chỉ coi là người gốc Á, thuận tay chỉ sang nói: "There!"Đôi mắt Tạ Liên Na sáng lên. Người này chẳng những nghe hiểu, hơn nữa tuy chỉ đáp lại bằng một từ đơn, nhưng tuyệt đối là giọng chuẩn, nghe rất hoàn hảo!Cô ta nhìn chằm chằm Diệp Danh mấy giây, ép mình dời mắt đi, nói một câu "thank you" rồi tao nhã đi ra ngoài.Chỉ để lại một làn gió thơm.Tuy nhiên, Diệp Danh cực kỳ mẫn cảm với mùi hương, bây giờ lại đang bực bội muốn ói. Mùi hương nồng nặc này thổi tới khiến anh suýt nữa là không nhịn được!Hoa Chiêu như cảm nhận được sự khó chịu của anh, bèn nói thẳng: "Anh cứ ở yên đó đi, em lập tức cho người mang canh giải rượu đến, đón thẳng anh về!"



Bạn cần đăng nhập để bình luận