Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 548 - Chúng Ta Đi Lĩnh Chứng Nhận.



Chương 548 - Chúng Ta Đi Lĩnh Chứng Nhận.



Chương 548: Chúng Ta Đi Lĩnh Chứng Nhận.Những lời này thật ra khiến người đàn ông cùng Hoa Nhị Ngưu đều quay đầu nhìn cô ta.Hai người có cùng ý tưởng, cô ta vì ở lại thủ đô, chuyện gì cũng có thể làm ah.Hoa Tiểu Ngọc không muốn gả cho Trương Tiểu Ngũ, Hoa Nhị Ngưu cũng đã nhìn ra, bằng không thì sáng hôm nay cô ta cũng sẽ không ra tay ác như vậy, khuôn mặt kia của Trương Tiểu Ngũ cũng bị phá tướng rồi.Hắn bây giờ chưa soi gương nên không biết, chờ sau khi hắn soi gương xong, chờ đợi Hoa Tiểu Ngọc nhất định là một trận đánh lớn đấy.Hiện tại nếu cô ta gả cho hắn, cái kia chính là cả đời bị đánh.Hoa Tiểu Ngọc cắn răng, nước mắt ở trong hốc mắt đảo quanh, tại sao cô ta lại bị ép buộc thành như vậy?Bất quá không sao, đợi cô ta hoàn thành hết chính sự đấy…Đến lúc đó trong ngày liền bỏ đi, Trương Tiểu Ngũ cũng không kịp bắt cô ta lại!"Tôi, trong nhà tôi không đồng ý tôi cùng đối tượng kết hôn, tôi đã không dám xin thư giới thiệu, đã tới rồi…Cha mẹ tôi là tới bắt tôi đấy." Hoa Tiểu Ngọc giải thích nói: "Tôi thực sự không phải dòng người lang thang, tôi lập tức muốn cùng đối tượng của mình kết hôn, tôi không muốn trở lại quê quán!"Người đàn ông mặc đồng phục nhìn về phía Hoa Nhị Ngưu.Hoa Nhị Ngưu vậy mà gật gật đầu.Ông ta còn cảm thấy con gái rất thông minh, nói như vậy, bọn hắn cũng không bị đuổi về đi.Chỗ tốt còn chưa lấy được đâu rồi, bọn hắn đến thủ đô lần này, mất bao nhiêu lộ phí, cũng không thể là vì chuyến du lịch đến đồn công an một ngày a?"Đúng, chúng tôi bây giờ cũng đã suy nghĩ kỹ, đồng ý cho con bé cùng đối tượng kết hôn rồi, chờ chúng tôi tham gia hôn lễ của bọn chúng, chúng tôi cũng trở về." Hoa Nhị Ngưu nói."Vậy nhà đối tượng của cô ở chỗ nào?" Người đàn ông mặc đồng phục chán nản nói.Hôn nhân tự do, Hoa Tiểu Ngọc là một người dân quê, nếu thật tìm đối tượng kết hôn ở thủ đô, dù cô ta không có thư giới thiệu cũng không phải dòng người lang thang rồi, bọn hắn cũng không có quyền giữ người rồi.Hoa Tiểu Ngọc nói địa chỉ bệnh viện.Người đàn ông nghe xong, đối tượng lại bị đánh nhập viện rồi? Hôn sự này còn có thể thành sao?Nhưng có được hay không cũng không liên quan đến bọn hắn."Đêm hôm khuya khoắt đấy, chúng tôi đã tan tầm rồi, ngày mai lại đi tìm hắn xác minh a." Người đàn ông mặc đồng phục nói xong quay người rời đi.Hoa Tiểu Ngọc cùng Hoa Nhị Ngưu chỉ có thể chấp nhận ở trại giam một đêm.Đáng thương hai người ban ngày muốn mặt mũi, không ăn cơm ở nhà Hoa Chiêu, ngày hôm nay huyên náo như vậy đến miếng nước cũng chưa được uống.Ngày hôm sau, người đàn ông mặc đồng phục đi giải quyết công việc, đến bệnh viện đã tìm được Trương Tiểu Ngũ.Trương Tiểu Ngũ nghe xong, còn có chuyện tốt này? Nhận một trận đánh là có thể đem Hoa Tiểu Ngọc lấy tới tay rồi hả? Sớm biết như vậy thì hắn muốn bị đánh ah!Hắn vui vẻ ra khỏi giường đi theo người đàn ông mặc đồng phục đến đón người.Kết quả lúc đi ngang qua cửa ra vào, thấy được một cái gương, trong gương nhìn thấy một người quái dị…Trương Tiểu Ngũ ngây ngẩn cả người, không tin mà nhìn hồi lâu, sau đó mới nhận ra được con ma xanh tím kia chính là chính mình.Xanh xanh tím tím không sao, qua vài ngày liền tiêu tan, mấu chốt là trên mặt có mấy thịt lồi kia! Gồ ghề đấy, làm người nhìn vào rất buồn nôn! Dùng kinh nghiệm của hắn, tương lai nhất định sẽ lưu lại sẹo!Hắn bị hủy cả khuôn mặt!"Hoa Tiểu Ngọc! !" Trương Tiểu Ngũ hô to, như gió chạy ra muốn tìm Hoa Tiểu Ngọc tính sổ.Nơi thu lưu dòng người lang thang chỉ có mấy nơi, gần đây xác thực có một cái, là người bản địa Trương Tiểu Ngũ biết rõ địa điểm.Đến chôc thu lưu, tìm được Hoa Tiểu Ngọc, Trương Tiểu Ngũ cũng không khống chế mà đi lên đánh người.Lần này, Hoa Nhị Ngưu vậy mà không ngăn cản.Ông ta đã thấy hậu quả của việc ngăn cản rồi, sau một ngày đến đồn cảnh sát, 50 đồng cuối cùng trong túi đã không còn, Trương Tiểu Ngũ, ông ta hiện tại không dám đụng vào rồi.Lại để cho hắn đánh con gái một chầu a, không chừng ông ta còn có thể đem 50 đồng tiền kia đòi trở về.Hoa Tiểu Ngọc đã bị đánh một trận…Nếu không phải người đàn ông mặc đồng phục nghe thấy động tĩnh tới ngăn cản, cô ta không chừng đã có thể bị đánh chết.Nhìn mấy giọt máu tí tách rơi xuống, trong lòng Hoa Tiểu Ngọc đều là hận, hận tất cả mọi người!"Cũng dám ở chỗ chúng tôi đánh người! Đến cùng có phải là đối tượng của anh hay không? Không phải thì đi đồn công an!" Người đàn ông mặc đồng phục hét."Dạ dạ là đối tượng của tôi." Trương Tiểu Ngũ lại lập tức nói.Đi đồn công an hắn không sợ, trước kia hắn đến đó không phải 100 thì cũng đã đến 80 lần rồi, nhưng cô vợ này không thể chạy.Hắn vì cô ta bỏ ra nhiều như vậy, đều hủy khuôn mặt…Cô ta muốn chạy, không có cửa đâu!"Đi, chúng ta đi lĩnh chứng nhận." Trương Tiểu Ngũ nhìn Hoa Tiểu Ngọc, ủ rũ nói.Hắn không biết Hoa Tiểu Ngọc vì cái gì mà đáp ứng hắn, cũng không thể là thấy hắn như vậy liền đau lòng, cô ta khẳng định có mục đích của mình, hoặc là vì lưu lại thủ đô, hoặc là cái gì, hắn mặc kệ, hắn chỉ cần thứ mình muốn đấy."Đợi tôi, chờ tôi đem tổn thương trị tốt đấy." Hoa Tiểu Ngọc nằm rạp trên mặt đất nói ra."Không có việc gì, tôi không chê cô." Trương Tiểu Ngũ nhìn chằm chằm vào mặt của cô ta, nghĩ xem có nên ăn miếng trả miếng không, cũng cho trên mặt cô ta trở nên gồ ghề? Giống như những vị trí trên mặt hắn mà đến!Nhưng ngẫm lại như vậy thật là buồn nôn, sau này mình còn phải nhìn mỗi ngày, thôi được rồi."Đi, hiện tại liền đi!" Trương Tiểu Ngũ sợ đêm dài lắm mộng, kéo cô ta đi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận