Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 750 - Chạy.



Chương 750 - Chạy.



Chương 750: Chạy.Mặt Tôn Thượng càng thêm đen, lắc đầu: "Tôi không biết, từ khi tôi bị đuổi học, hai người bọn họ đã rời khỏi thủ đô, đến phía nam rồi."Sau khi hãm hại người khác xong không chạy thì ở lại làm gì?Xảy ra việc này, Tôn Thượng mất mặt, Phan Xảo Xảo càng mất mặt, bởi vì cô ta ở trước mặt mọi người thừa nhận, chính mình cùng Tôn Thượng đang ở bên nhau, tuy nhiên là Tôn Thượng chủ động câu dẫn cô ta.Mà Tạ Xuyên đương nhiên cũng mất mặt, còn sợ Tôn gia trả thù.Cho nên không thể ở lại thủ đô rồi.Mà bọn họ đi phía nam, với thực lực của Tôn gia, sẽ không thể với tay đến được."Cô không có biện pháp gì sao?" Tôn Thượng chờ mong mà nhìn Hoa Chiêu: "Không cần cô động thủ, cô nghĩ cách cho tôi là được! Tôi muốn cho bọn hắn sống không bằng chết! Còn phải không phạm pháp. . . ."Không thể vi phạm pháp luật, bằng không thì khi bọn họ chưa kịp rời đi, hắn đã tìm người đem bọn họ bắt lại, sau đó như vậy như vậy!Nhưng hắn còn có lý trí, không thể bởi vì đôi cẩu nam nữ này mà liên luỵ vào chính mình cùng người nhà.Hiện tại cũng không thể để Hoa Chiêu liên luỵ vào."Tự mình động thủ cơm no áo ấm." Hoa Chiêu lại nói: "Anh đã ngã đau như vậy, đương nhiên là tự mình báo thù mới đã ghiền."Không nhận được chủ ý nào, Tôn Thượng cũng không thất vọng, gật gật đầu: "Cô nói đúng."Hoa Chiêu nhìn hắn, lại nhìn xung quanh.Tôn Thượng tuy gầy, nhưng không lôi thôi, tóc cùng quần áo đều rất sạch sẽ.Căn phòng không lộn xộn, mọi thứ đều đúng vị trí của nó, sàn nhà cũng không nhiễm một hạt bụi, chăn bông được gấp gọn gàng và trong bếp không có bát đĩa đang chờ rửa trong bồn.Ngoài sân còn sạch sẽ hơn, trong vườn rau nhỏ trĩu quả, không có một cây cỏ dại nào.“Ai đã dọn dẹp tất cả những thứ này?” Hoa Chiêu hỏi.Tôn Thượng nhìn xung quanh, cười khổ nói: "Tôi hiện tại mỗi ngày nhàn rỗi không có việc gì, chỉ có thể thu dọn chỗ này giết thời gian.""Những quyển sách kia thì sao? Anh thường xuyên xem?"Hoa Chiêu phát hiện ở nơi này còn có một cái thư phòng, bên trong tất cả đều là giá sách, đủ các loại sách."Đọc, không đọc thì làm gì." Tôn Thượng nói: "Dọn dẹp xung quanh cũng không đến nửa giờ."Hắn là sinh viên của trường Đại học Bắc Kinh, tuy mới vào trường được một năm nhưng đã rèn luyện, nuôi dưỡng được thói quen yêu thích học tập."Rất tốt." Hoa Chiêu nói ra.Người này đã không từ bỏ chính mình.Tôn Thượng lại chỉ cười khổ, đột nhiên nói ra: "Sư phụ, tôi thực sự xin lỗi cô, chuyện đã đồng ý với cô, sợ là không làm được rồi."Hắn lúc trước đã đáp ứng Hoa Chiêu, học tập thật tốt để sau này có thể trả lại ân tình của cô.Kết quả hiện tại, hắn đã là một "tội đồ" rồi.Bị đuổi học vì loại tội danh này, đâu còn tiền đồ để thăng tiến nhanh nữa?Đến cả người nhà mình cũng đã từ bỏ hắn rồi.Cả người Tôn Thượng tràn đầy hơi thở chán nản.Hoa Chiêu vung tay lên đánh cho hắn một cái vào bờ vai hắn.Tôn Thượng gầy gầy thoáng cái đã ngã xuống dưới ghế.Hoa Chiêu: ". . . Xin lỗi, xin lỗi, không nghĩ tới anh lại không thể đỡ nổi như vậy."Cô thực sự không phải cố ý đấy, cô chỉ muốn "Vỗ vỗ bả vai hắn" .Tôn Thượng nhe răng trợn mắt mà đứng lên: "Không có việc gì.""Một cái văn bằng đại học mà thôi, nói rõ lên được cái gì, anh cứ coi như mình chưa từng thi đậu đai học Bắc Kinh là được." Hoa Chiêu nói.Tôn Thượng không cảm thấy được an ủi, chuyện này sao có thể nghĩ như vậy?"Anh lên đại học là vì cái gì?" Hoa Chiêu hỏi."Vì tương lai được phân một công tác tốt, trở nên nổi bật." Tôn Thượng nói.". . . Đem phần công tác tốt này xóa đi, chúng ta chỉ trở nên nổi bật a." Hoa Chiêu nói: "Xã hội này đã thay đổi, không có văn bằng sinh viên, thanh danh không dễ nghe, vẫn có thể trở nên nổi bật."Có thể chứ?Tôn Thượng nhìn cô.Hai mươi năm tư tưởng và thực tế xã hội đã nói với hắn rằng chỉ khi hắn được nhận vào một trường đại học và được phân công về một đơn vị tốt thì mới có cơ hội tốt trong tương lai."Anh đã bao giờ nghe nói về cải cách và mở cửa chưa? Đọc báo để làm gì vậy?", Hoa Chiêu nói.Tôn Thượng gật đầu, lại lắc đầu: "Nghe qua, không phí công xem. Nhưng. . . Có chút không hiểu."Tin tức về mặt này Tôn gia có chút lạc hậu, hơn nữa Tôn Thượng gặp phải chuyện không may, bọn hắn cơ bản đã buông bỏ hắn, bên trên có chính sách gì mới, ai lại rãnh rỗi chạy đến nơi này mà nói với hắn?Cho nên hiều biết của Tôn Thượng đối với cải cách mở cửa toàn bộ đều bằng báo chí.Mà bây giờ cũng mới vừa mở cửa được mấy tháng, đặc khu kinh tế Bằng Thành cũng vừa mới thành lập được 1 tháng, ai hiểu rõ được cải cách mở cửa?Đến cùng sẽ mở cửa như thế nào? Sau mở cửa sẽ thành cái dạng gì?Mở thật hay mở giả? Có thể sẽ bị đóng cửa trở lại trong thời gian tới hay không?Không có ai hiểu được.Trên báo chí tuy hầu như mỗi ngày đều đưa tin, mỗi một bài báo đều liên quan đến cải cách mở cửa, nhưng đọc kỹ một lần sẽ phát hiện, có vẻ đã nói rất nhiều, nhưng thực tế thì cái gì cũng chưa nói.Hiện tại Tôn Thượng đối với "Cải cách mở cửa" là chưa hiểu ra sao."Những chuyện khác anh không cần quan tâm đến, anh chỉ cần biết rằng, sau này một lần nữa sẽ cho phép kinh tế tư nhân xuất hiện, cá nhân có thể tự mở nhà máy, mở cửa tiệm, mở công ty có thể kiếm được rất nhiều tiền."Hoa Chiêu nói ra: "Sau khi tốt nghiệp đại học đến đơn vị làm việc tầm 20 năm mới có thể lăn lộn đến chức xưởng trưởng, chủ nhiệm, không bằng hiện tại trực tiếp làm xưởng trưởng, cũng có thể vì tổ quốc mà cống hiến, cũng có thể trở nên nổi bật."Biểu cảm của Tôn Thượng có chút ngốc."Có tiền không tốt sao? Không thích?" Hoa Chiêu hỏi.Lúc này Tôn Thượng đã có phản ứng: "Rât thích."Ánh mắt của hắn chậm rãi sáng lên, không phải là vì tiền, mà vì hắn biết, có tiền có thể ma xui quỷ khiến.Có tiền có thể một lần nữa đạt được địa vị xã hội, có tiền có thể tìm ra đôi cẩu nam nữ kia, có tiền có thể rửa sạch tội danh trên người mình!Tội trạng trên người hắn không còn nữa, hắn sẽ trở lại Đại học Bắc Kinh ... Hắn thật sự không dám nghĩ tới, nhưng chỉ cần trên người hắn không còn mang tiếng xấu như vậy, hắn nguyện ý làm bất cứ chuyện gì!Hoa Chiêu không nghĩ tới hắn còn quan tâm đến chút "Việc nhỏ nhặt" như vậy, cũng đứng, đây đã là 80 năm, và họ là một thế hệ rất bảo thủ.Bất quá cô vẫn khuyên nhủ: "Anh đừng để ý mấy chuyện như vậy, chỉ là chuyện nhỏ thôi, anh xem bây giờ xã hội thay đổi rồi, chẳng ai thèm quan tâm nữa”.Nếu lại sớm hơn năm sáu năm, hắn và phụ nữ có chồng phát sinh loại quan hệ này, đừng là bị đuổi học, còn bị kéo đi dạo phố, thậm chí bắt lại.Nhưng hiện tại cũng không cần rồi, Tôn Thượng đây là đang học ở đại học Bắc Kinh, hơn nữa Tạ Xuyên dùng sức làm lớn chuyện.Bằng không nếu chỉ là một trường đại học bình thường, linh hoạt một chút, có lẽ đã không bị đuổi học.Mặt Tôn Thượng đột nhiên có chút hồng, cùng Hoa Chiêu nói loại chuyện "Tình yêu" này, đột nhiên cảm thấy rất xấu hổ.Bất quá hắn kỳ thật cũng không phải để ý đến tình yêu gì, hắn để ý chính là mình bị lừa gạt, bị hãm hại, hơn nữa là trong tay một người, hai lần!"Anh cũng đi phía nam đi, làm một ông chủ, thuận tiện tìm bọn hắn." Hoa Chiêu nói ra.Nếu như Tạ Xuyên cùng Phan Xảo Xảo đi phía nam, Hoa Chiêu không hiểu sao mà cảm thấy, hai người này tương lai sẽ phát đại tài.Hai người này đều không phải người ngu, đều là loại người đặc biệt có tâm kế, chỉ có bọn hắn lừa gạt người khác, người khác muốn lừa gạt bọn hắn sẽ không dễ dàng.Tôn Thượng có chút ngượng ngùng nói: “Tôi không có tiền. . ." Sao có thể làm ông chủ?Nhà hắn tuy có chút tiền, nhưng hắn không phải là con một, hiện tại toàn bộ tài nguyên đều ở trên người các anh em khác.Hắn bị bỏ rơi rồi.Ở chỗ này ở đã hơn một năm rồi, chỉ có mẹ thỉnh thoảng sẽ đến thăm hắn."Không có sao, tôi có." Hoa Chiêu nói ra: "Tôi hiện tại vẫn rất coi trọng anh, anh vẫn còn cơ hội để trả lại ân tình cho tôi."Một mình Tần Trác đã bận đến mức không làm nổi rồi, nghe nói cô trở về, mấy ngày gần đây nhất thường xuyên gọi điện thoại cho cô, hỏi cô bước tiếp theo làm sao bây giờ.Hoa Chiêu biết phải làm sao, nhưng cô không thể rời đi bây giờ được.Hiện tại tốt rồi, Tôn Thượng có thể dùng được.Kỳ thật cẩn thận ngẫm lại, Tôn Thượng bị đuổi học đối với cô mà nói lại là chuyện tốt, bằng không thì dựa vào kế hoạch Tôn gia cho hắn, hắn về sau sẽ tiến vào con đường làm quan, khả năng giúp đỡ đến chỗ cô sẽ có hạn.Con đường làm quan, Hoa Chiêu không thiếu người.Điều cô thiếu chính là một người thông minh, có năng lực và trung thành để giúp cô kiếm tiền.Người như vậy rất hiếm.Sau khi nghe Hoa Chiêu nói về việc bố trí ở phía nam của cô, ánh mắt Tôn Thượng rốt cuộc cũng sáng lên, khí chất cũng thay đổi, lại tràn đầy sức sống.Hắn không cần phải bị mắc kẹt trong sân nhỏ này, có thể ra ngoài ngắm ánh mặt trời và thể hiện kỹ năng của mình!Ngày hôm sau, hắn liền mang theo 10 vạn Hoa Chiêu đưa xuôi nam rồi.10 vạn này là hạng mục tài chính của họ, Hoa Chiêu để cho hắn lấy một miếng đất trong tay Tần Trác, xây dựng nhà xưởng, về phần làm gì, đợi cô đi qua lại nói.Đối với Hoa Chiêu mà nói, Tần Trác là một người thân chứ không phải "người của mình".Hiện tại cũng là đang giúp cô làm việc, đương nhiên cô sẽ không để cho hắn giúp đỡ không công, nhưng cô không có ý định hợp tác quá sâu với hắn.Bằng không thì không chừng sẽ có một ngày, thân thích cũng không làm được nữa.Tôn Thượng cũng không giống với lúc trước, vạn nhất ngày nào đó hắn "Làm phản" rồi, cô ra tay cũng không có quá nhiều cố kỵ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận