Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 881 - Hắn Tới Giờ Uống Thuốc Rồi.



Chương 881 - Hắn Tới Giờ Uống Thuốc Rồi.



Chương 881: Hắn Tới Giờ Uống Thuốc Rồi.Trong nội viện của Diệp Chấn Quốc đông vui náo nhiệt như lễ mừng năm mới vậy.Một nhà Diệp Thành, một nhà Diệp Thượng đều đến rồi.Diệp Mậu cùng Miêu Lan Chi không tới, chỉ có Diệp Danh cùng Hoa Chiêu bị Diệp Thành gọi điện thoại gọi đi qua."Làm sao vậy? Biểu cảm của mọi người không tốt lắm, xảy ra chuyện gì?" Hoa Chiêu lặng lẽ hỏi Diệp Danh.Hai ngày nay cô đều ở trong nhà, Diệp Danh nói không cần lo lắng chuyện Đỗ gia, cô cũng không chú ý nữa.Nhưng Diệp Danh vẫn chú ý: "Không có việc gì, bị bọn hắn cho là quả hồng mềm mà ngắt."Người của Đỗ gia, muốn chuyển một nhà Diệp Thượng trở lại, là không thể nào đấy.Bọn hắn luôn làm việc này, nhưng cho tới bây giờ vẫn không thành công, lần này đương nhiên cũng không ngoại lệ.Bất quá lần này ông Đỗ thật sự phát hung ác, phát động tất cả mọi nhân mạch, xoa bóp Diệp Thành được Diệp gia che giấu, xoa bóp một nhà Diệp Thương vừa mới trở lại thủ đô, vẫn có thể đấy.Lông mày Diệp Thành nhíu lại giống như chữ Xuyên (川), trông thấy Hoa Chiêu tiến đến, sắc mặt lập tức càng thêm đen.Hoa Chiêu. . . . ."Chú ba có biểu cảm gì vậy, em chọc tới ông ta rồi hả?" Cô hỏi Diệp Danh bên cạnh, thanh âm không cao không thấp, như là đang nói thầm, rồi lại để cho tất cả mọi người nghe thấy."Chú ba bị điều động công ta, phải rời thủ đô, tâm tình không tốt." Diệp Danh nói ra."Em điều động ông ấy sao? Tâm tình không tốt liền đổ lên em?" Hoa Chiêu lại hỏi."Đương nhiên không phải em sai, thế nhưng mà người có tâm tình không tốt sẽ giận chó đánh mèo, em hãy nhân nhượng một chút đi." Diệp Danh nói ra.Nhìn như là vì Diệp Thành mà nói, thực tế là đang đào một cái hố.Ánh mắt Diệp Chấn Quốc đã như mũi tên bắn về phía Diệp Thành.Ông giáo dục con cháu luôn có lời dạy này, khống chế cảm xúc, không thể giận chó đánh mèo.Đó là chuyện người không có lý trí mới làm.Huống chi là giận chó đánh mèo người thân của mình, còn lại để cho Hoa Chiêu một tiểu bối nhân nhượng hắn!Hắn cũng không biết xấu hổ!Mặt Diệp Thành đã cứng lại, ông ta không để cho Hoa Chiêu nhân nhượng mình ah! Đều là Diệp Danh tự nói ra!Bất quá ông ta xác thực giận chó đánh mèo rồi."Vậy những người khác thì sao? Công tác của bọn họ đều bị điều động rồi hả? Đều giận chó đánh mèo em rồi hả?" Hoa Chiêu nhìn lướt qua tất cả mọi người, hỏi.Diệp Danh vậy mà thực sự gật đầu: "Bọn họ thật sự đã bị điều chuyển công tác rồi, người còn chưa bị điều động, cũng đã bị thủ trưởng phê bình, đoán chừng rất nhanh sẽ điều động rồi, đương nhiên. . .""Không có không có!" Diệp Thượng nhanh chóng nói ra: "Chú không có giận chó đánh mèo Hoa Chiêu, đối với việc điều động công tác, chú cũng không có bất kỳ bất mãn nào! Bọn hắn cũng không có!"Diệp Danh đây là đang gõ bọn họ đấy, nếu ông không nhanh chóng phủ nhận, lão gia tử sẽ thực sự gõ bọn họ rồi."Nha." Diệp Danh cũng quét mắt liếc tất cả mọi người, gật gật đầu.Không khí yên tĩnh vài giây.Diệp Thượng lại nói: "Chúng tôi không phải bất mãn, chỉ là đến hỏi một chút chuyện gì đã xảy ra, bước tiếp theo chúng ta nên làm như thế nào?"Bọn họ kỳ thật cũng không biết chuyện gì đã xảy ra.Trước đó là Trương Quế Lan gặp chuyện không may, không phải Hoa Chiêu, đối với Diệp gia bọn họ còn cách một tầng.Hầu hết những người liên quan đến vụ tai nạn đều không sao, hai người còn lại đều không sao, không ảnh hưởng gì đến nhà họ Diệp, nên càng không ai để ý đến.Về phần vườn rau của Hoa Chiêu, tổn thất ít tiền mà thôi, còn không phải tiền của bọn hắn. . . Bọn hắn cũng không chú ý.Mà Đỗ gia bị Văn Tịnh hạ độc, cả nhà thiếu chút nữa chết rồi, bọn hắn ngược lại chỉ đứng ở bên cạnh nhìn náo nhiệt.Nhưng ai biết Đỗ gia đột nhiên quay đầu lại công kích bọn hắn, quả thực là bệnh tâm thần!Văn Tịnh cho bọn hắn thuốc độc làm tinh thần bị rối loạn ư? Có phải Văn Tịnh bị bệnh tâm thần lây bệnh cho bọn hắn?Liên quan gì đến bọn họ!Diệp Danh giải thích nghi hoặc cho mọi người: "Đỗ gia đến xin rượu thuốc, cháu không cho."Việc này Diệp Chấn Quốc biết rõ, ông ấy gật đầu: "Đúng, không cho là đúng rồi."Kẻ địch sắp chết rồi, không đốt pháo pháo chúc mừng, lại đưa một chén thuốc cứu trở về?Nếu như vậy, hắn sợ là tới giờ uống thuốc rồi.Diệp Thành lại đột nhiên nói ra: "Làm chuyện gì cũng nên để lại một con đường, Đỗ gia cũng đã kiệt quệ, chúng ta bây giờ cứu bọn họ một hồi, còn có thể lưu lại thanh danh rộng lượng, không cứu, đem người đè ép, người cả nhà đều có phiền toái."Diệp Chấn Quốc đột nhiên hung hăng một vỗ bàn: "Thuốc đâu? Mau lấy ra! Cho hắn uống hết! Hắn tới giờ uống thuốc rồi!"Mặt Diệp Thành thoáng một phát liền đỏ bừng.Biết rõ lão gia tử là châm chọc mình, nhưng ông ta vẫn cảm thấy mình nói đúng."Đúng cái rắm!" Diệp Chấn Quốc ngón tay đều muốn đánh trên mặt ông ta: "Hắn hiện tại sắp chết rồi, còn có thể đem cả nhà anh ra khỏi thủ đô, nếu hắn sống lại, anh sẽ phải xuất ngoại! Anh có tin hay không?"Diệp Thành há hốc mồm, trên mặt còn có chút không ủng hộ.Diệp Chấn Quốc sắp bị tức chết, hung hăng vỗ bàn: "Người nông dân cùng con rắn, Đông Quách tiên sinh! Mấy câu chuyện đứa nhỏ cũng biết, còn muốn tôi kể lại cho anh nghe một lần ư? Có phải anh cảm thấy, Đỗ gia là người lương thiện?""Chúng ta cứu mạng bọn họ, tất cả mọi người nhìn thấy, bọn hắn cũng không thể cùng chúng ta đối nghịch nha? Bằng không thì không có cách nào sống trong hội rồi." Diệp Thành nói ra.Diệp Chấn Quốc thật muốn tát một cái trên mặt ông ta: "Hắn đã chết, cũng không thể lại cùng ta đối nghịch!"Ông làm gì phải đem người cứu sống, đánh bạc là người ta không dám đối nghịch? Ông có bệnh sao?Không, ông không có, con của ông có!"Cút!" Diệp Chấn Quốc chỉ vào cửa ra vào: "Cút nhanh lên, quay trở lại nhà mình thu thập hành lý ra khỏi thủ đô! Vài năm tới tôi không muốn nhìn thấy anh!"Cha vậy mà mắng ông ta như vậy. . . Trong phòng còn có nhiều con cháu như vậy, Diệp Thành cũng không muốn ở lại, ông ta đứng lên, không quay đầu bước đi.Ông ta có chút gian nan nói: "Con sẽ đi đấy, nhưng con hi vọng cha giúp con cử hành xong hôn lễ lại đi."Diệp Chấn Quốc đang nổi nóng: "Kết hôn? Anh còn muốn kết hôn? Anh đừng gây họa cho người khác! Tự mình sống đi!"Diệp Thành. . . . ."Cha, đừng nói như vậy." Diệp Thượng cũng có chút nhìn không được rồi, nhanh chóng khuyên nhủ cha.Tư tưởng lão tam xảy ra vấn đề, nhưng cũng không thể chậm trễ hắn kết hôn.Đường Phương Hà kia ông ta cũng đã gặp rồi, là người rất có giác ngộ, có cô ta ở bên người, có lẽ tư tưởng lão tam còn có thể quay lại.Ông ta cảm thấy những năm này, lão tam đã bị Chu Lệ Hoa làm cho lệch lạc, hiện tại cần một người phụ nữ giúp hắn nhìn lại.Diệp Chấn Quốc cũng bình tĩnh lại, gật đầu: "Được, kết hôn, lúc nào?""Ngày mai!" Diệp Thành cắn răng nói.Kỳ thật đương nhiên không phải, mấy ngày hôm trước ông ta thật vất vả mới được Đường Phương Hà tiếp nhận mình, ngày mai phải kết hôn, quá gấp gáp, không biết cô ấy có thể đồng ý hay không.Nhưng cha cũng đã mắng ông ta như vậy rồi, thủ đô này không có cách nào ở lại, ông ta cũng không muốn ở lại.Ông ta cũng suy nghĩ cẩn thận rồi, thủ đô có xung khắc với ông ta, từ khi trở lại thủ đô, cha càng ngày càng chướng mắt ông ta, lại ở lại nữa, cha sẽ thực sự đánh chết ông ta rồi.Ngày mai cử hành xong hôn lễ ông ta sẽ đi!Diệp Chấn Quốc đã đáp ứng, Diệp Thành đi ra.Diệp Thượng cảm giác tâm tình lão gia tử không tốt, cũng nhanh chóng mang theo người nhà rút lui.Diệp Hưng đứng ở nơi đó, đi cũng không được, ở lại cũng không xong.Bọn họ tới để làm gì? Có người nào nhớ tới hay không?Bọn hắn rõ ràng là đến giải quyết vấn đề bị Đỗ gia khó xử đấy!Kết quả đây? Bị Hoa Chiêu cùng Diệp Danh hát đôi, cứ như vậy không giải quyết được gì rồi hả?Ánh mắt Hoa Chiêu đảo qua, nhìn về phía hắn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận