Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 218 - Tôi Cũng Không Thích Bà.



Chương 218 - Tôi Cũng Không Thích Bà.



Chương 218: Tôi Cũng Không Thích Bà.Hạ Kiến Ninh vừa nói đã ngăn được tiếng khóc thảm thiết của bà Trương.Bà ta cùng Trương Đại Toàn và Trương Quế Lan đều nhìn chằm chằm vào Hạ Kiến Ninh.Người đàn ông này mặc một bộ vest chỉnh tề, đi giày da, thắt cà vạt, thoạt nhìn rất đắt tiền, cao cấp, toàn thân tràn đầy hơi thở của người tầng lớp bên trên.Tìm Hoa Chiêu?Hoa Chiêu sửng sốt một chút, chậm rãi nhìn hắn nói: "Tìm tôi...mua nhân sâm?"Hạ Kiến Ninh càng cười tươi hơn: "Đây chỉ là một trong những lý do thôi. Tôi chủ yếu muốn đến thăm cô và xin lỗi cô..." Anh ta nhìn bụng Hoa Chiêu: "Nhưng hiện tại xem ra không cần thiết nữa."Hoa Chiêu nhướn mày: "Vì sao lại không cần thiết nữa? Bởi vì tôi mạng lớn, không bị cháu gái của anh hại chết, cho nên các người chính là không sai? Cũng không cần nói lời xin lỗi?"Hạ Kiến Ninh đang cười liền khựng lại, thu lại nụ cười, gật gật đầu: "Tôi sai rồi, thực xin lỗi, tôi thật sự xin lỗi."Thái độ phi thường tốt, làm cho người mắng cũng không có chỗ mà mắng.Hoa Chiêu nhíu mày nhìn anh ta.Trương Quế Lan nhưng lại kịp phản ứng, kéo cánh tay Hoa Chiêu gấp gáp hỏi: "Cái gì, cái gì mà bị cháu gái anh ta hại chết?""Ah, không có gì." Hoa Chiêu nói ra: "Chính là cháu gái anh ta cũng chọn trúng Diệp Thâm, muốn hại con để thay thế vị trí, bất quá không có thành công."Hạ Kiến Ninh yên lặng mà nhìn cô, cô ngược lại là cái gì cũng biết.Trương Quế Lan bị lời này làm cho càng hoảng sợ, kéo Hoa Chiêu lại nhìn kỹ, xác định cô xác thực rất tốt mới yên tâm.Chợt người kiểm phiếu vé hét ở cửa soát vé: “Tàu sắp vào ga” Chỉ hô một tiếng coi như cho xong, còn rất qua loa chiếu lệ, không thèm báo số tàu.Ở đây chỉ có hai chuyến tàu chạy qua và lúc này chỉ có một chuyến đến ga. Chỉ một chuyến một thôi. Những ai còn đang đợi lúc này thì về cơ bản là chạy ngay đến chuyến tàu này, sẽ không lên nhầm tàu và cũng không cần báo số tàu.Quả nhiên, ở trong phòng đợi có 10 người, mọi người đều đi ra sân ga duy nhất bên ngoài, chờ lên tàu.Việc soát vé cũng được nhân viên ở cửa tàu kiểm tra trước khi lên tàu.Không ai soát vé trong phòng chờ, vì sân ga rất đơn sơ, xung quanh không có đủ hàng rào và dây kẽm, mọi người có thể tùy ý đi bộ vào sân ga dọc theo đường tàu. Lúc này, rất dễ dàng trốn vé.Hoa Chiêu cũng không muốn cùng Hạ Kiến Ninh nhiều lời, liền kéo mẹ đi ra sân ga.Hạ Kiến Ninh cùng Tiểu Triệu yên tĩnh mà theo ở phía sau.Bà Trương cùng Trương Đại Toàn liên tiếp quay đầu lại nhìn anh ta.Bà Trương ánh mắt lập loè, người đàn ông này không rời mắt mà nhìn chằm chằm Hoa Chiêu, có phải đã coi trọng rồi không?Cái này vừa vặn xử lý tốt rồi! Lấy chuyện này uy hiếp Hoa Chiêu, không sợ con nhóc chết tiệt kia không lấy tiền ra!Bà Trương thoáng cái liền sảng khoái tinh thần ý chí chiến đấu sục sôi rồi.Xe lửa chạy tới ngay sau đó, chỉ có 1 phút dừng lại, trên xe không có người, đây là xe đưa đón chỉ chạy gần đây, Hoa Chiêu tìm một chỗ bên cửa sổ ngồi xuống.Mùi trong xe rất là hôi, giữa xe có một con lợn và vài con vịt."Phốc phốc" vài cái, con heo ị ra sàn.Hoa Chiêu lập tức đứng dậy đổi sang toa xe khác, đừng làm bệnh nôn nghén cô đã đè ép thật lâu câu đi lên!Lúc này hệ thống xe lửa đặc biệt thân thiện với người dân, gia súc gia cầm đều có thể lên xe, không cần mua vé, đừng nói một con heo lên, 10 con heo cũng có thể lên đó, miễn là có thể chuyển lên được trong thời gian xe lửa dừng lại.Hạ Kiến Ninh đương nhiên cũng không chịu được cái hoàn cảnh này, nhíu mày đi theo sau lưng Hoa Chiêu đổi toa xe.Hơn nữa còn nghênh ngang mà ngồi ở đối diện Hoa Chiêu.Bà Trương cùng Trương Đại Toàn ngược lại ngồi ở đối diện Trương Quế Lan, cách một cái lối đi nhỏ.Bà Trương lại nhìn chằm chằm vào Hạ Kiến Ninh trong chốc lát, sau đó hỏi: "Vị tiên sinh này từ đâu tới vậy? Biết cháu gái Hoa Chiêu nhà ta?"Hạ Kiến Ninh nhìn bà ta cười rất lễ phép, nhưng lời nói lại một chút cũng không lễ phép: "Hoa Chiêu hình như không thích bà, tôi đây cũng không thích bà."Bà Trương…



Bạn cần đăng nhập để bình luận