Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 211 - Đi Học



Chương 211 - Đi Học



Chương 211: Đi Học.Người đi rồi, Hoa Chiêu liền mang theo bốn em trai em gái đi đến."Bà ta nói cái gì rồi?" Hoa Chiêu hỏi.Triệu Lương Tài đương nhiên là do cô mời đến đấy, bằng không thì một người đã hiểu rõ, lui tới đã bao nhiêu năm, ngược lại cũng sẽ không thật sự phải cần thư giới thiệu.Hiện tại đã là năm 76, phương diện này quản lý đã nới lỏng.Trương Quế Lan thở dài, vừa thu thập cái bàn vừa nói: "Còn có thể nói cái gì, con đoán một chút cũng không sai, đòi tiền chứ sao.""Lúc đi ngược lại rất thống khoái." Hoa Chiêu nói ra.Cô thấy là Triệu Lương Tài đi vào không quá hai phút liền đi ra, điều này nói rõ cũng không có khó khăn trắc trở gì, cô còn tưởng rằng bà Trương còn làm trò té xỉu ở trên giường gạch không chịu đi đây này.Trương Quế Lan thở dài: "Ngày mai khẳng định còn sẽ đến nữa."Bà vẫn hiểu rõ mẹ của mình đấy, không đạt mục đích sẽ không bỏ qua, biểu cảm lúc bà ấy rời đi bà nhìn thoáng cái liền đoán được."Những ngày sắp tới, sẽ không bao giờ ngừng lại." Trương Quế Lan nói.Thế nhưng bà không có biện pháp nào, đó là mẹ của bà, bà cũng không thể đem người đuổi ra ngoài."Được rồi, chỉ lo thêm vài bữa cơm, coi như mẹ đã tận hiếu rồi." Trương Quế Lan tự an ủi chính mình nói. Dù sao đòi tiền bà cũng không có đấy, bà bên ngoài còn thiếu nợ sổ sách đây này.Quả nhiên, bà Trương ngày hôm sau mới nửa buổi sáng đã tới rồi, vẫn là mang theo Triệu Tiểu Hồng cùng mấy đứa trẻ.Trong nhà không có người, Trương Quế Lan ra công, 4 đứa bé hôm nay vừa vặn đi học, cùng Hoa Chiêu đi trường học.Bốn đứa trẻ đều xúng xính quần áo mới, chỉnh tề, sạch sẽ, xách cặp sách mới mua cùng đồ dùng học tập mới mua và mượn được sách cũ. Sách giáo khoa hiện nay đều ở mức truyền thừa, từ ông đến cháu đều dùng được một cuốn.Đại Vĩ năm nay 10 tuổi, mới học lớp hai.Trường nằm ở phía bắc của đất nước. Vào mùa đông, trời rất lạnh và các lớp học sẽ đóng cửa dù trời không có tuyết. Trường thường được mấy thôn dùng chung còn hoang vắng. Trẻ em có thể phải đi bộ 10 dặm để đi học, cho nên thường trẻ trong thôn độ tuổi đi học rất muộn đến tám chín tuổi mới bắt đầu học lớp một.Bất quá lần này khai giảng, Đại Vĩ cũng nên học lớp ba rồi.Tiểu Vĩ học lớp hai.Đại Cần Tiểu Cần, một người mới 6 tuổi, một người mới 4 tuổi, Hoa Chiêu cũng có chút hối hận đồng ý cho hai đứa cũng đi học.Trường tiểu học này tuy cách bọn họ không xa, nhưng cũng xa bốn năm dặm, vào mùa đông tuyết còn dày và cao hơn hai đứa nhỏ, đi bộ xa đến trường sẽ bị đóng băng mất!Nhìn lại phòng học trước mắt, trên tường lổ thủng lớn nhỏ, đỉnh đầu còn không có trần nhà, bốn phía đều hở, mùa hè còn đỡ, mùa đông có thể đem người ta đông lạnh mất."Đại Cần Tiểu Cần, nếu không chúng ta khoan đi học đã?" Hoa Chiêu cẩn thận từng li từng tí nói.Đại Cần không nói chuyện, nhưng là trong mắt lập tức ngậm nước mắt."Được rồi được rồi, cùng đi học ết, nếu quá lo lắng, mùa đông chúng ta lại xin phép nghỉ a." Hoa Chiêu nói ra.Đi thăm hết phòng học, Hoa Chiêu liền mang theo bọn nhỏ đi tìm hiệu trưởng.Cô không biết hiệu trưởng, nhưng dựa vào khả năng giao tiếp của mình, đã sắp xếp xong cho 4 đứa trẻ vào trường nhập học rồi. Kể cả cô.Yêu cầu đầu vào bây giờ vô cùng lỏng lẻo, hầu như chỉ cần bạn muốn là có thể đến trường, không cần biết bạn bao nhiêu tuổi, chỉ cần bạn muốn đến trường là được.Một người phụ nữ mang thai 18 tuổi như Hoa Chiêu đến trường tiểu học, tuy rằng hiệu trưởng chưa từng nhìn thấy nhưng dường như ông ta không có lý do gì để từ chối, Hoa Chiêu coi như ông ta đã đồng ý."Cám ơn hiệu trưởng! Ngày mai tôi sẽ lên lớp! Về phần có thể học lớp mấy, ngày mai đến trường cúng ta sẽ nói chuyện!" Nói xong, cô lại cúi đầu chào rồi rời đi.Cô chưa từng đến trường một ngày nào lại muốn tham gia kỳ thi vào Đại học. Có chút quá doạ người rồi, đoán chừng còn có thể được đăng trên báo. Tốt hơn là cô đừng nên kích thích mọi người như vậy. Trước mắt cứ lăn lộn được một cái bằng tốt nghiệp tiểu học, cấp hai, cấp ba đã.“Này.” Hiệu trưởng sáu mươi tuổi nhìn bóng lưng cô lắc đầu cười.Về đến nhà, Hoa Chiêu nhìn thấy cửa sân nhà mẹ đẻ đã mở, qua lớp kính sạch sẽ nhìn thấy bà Trương đang ngồi hút thuốc lào.An ninh trật tự bây giờ tương đối tốt, trừ ban đêm, ban ngày gia đình nào cũng hầu như không khóa cửa chứ đừng nói đến cổng sân, vì chẳng có cổng nào cả.Triệu Tiểu Hồng và mấy đứa trẻ đang chơi trong vườn rau.Hoa Chiêu nhìn xem, càng giống như là đang kiểm kê tài sản.Trương Quế Lan tuy vào ở muộn, nhưng đã hai tháng rồi, rau củ trong sân cũng đã sắp chín.Còn có gà vịt, Triệu Tiểu Hồng cũng tính ra cẩn thận.Hoa Chiêu nhìn một cái, Triệu Tiểu Hồng ngẩng đầu, vừa nhìn thấy cô, lập tức chột dạ cúi đầu.Hoa Chiêu mặt không biểu tình mà về nhà, ngày hôm qua cô đã phát hiện rồi, mẹ của cô vậy mà có thể gánh vác được, vậy hãy để cho bà tiếp tục gánh vác a.Cô phải về nhà sửa sang lại một ít đồ đạc, gửi cho Diệp Thư cùng Diệp Phương qua bưu điện, lúc trước đều đáp ứng tốt, gửi cho mọi người một ít đồ ăn ngon đấy.Còn có bố chồng, ông nội chồng, đều phải chuẩn bị.Hiện tại, Hoa Chiêu còn có lòng cũng chuẩn bị cho mẹ chồng một phần, dỗ dành vị lão công chúa này ~



Bạn cần đăng nhập để bình luận