Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 500 - Anh Đã Tìm Người Ở Xung Quanh.



Chương 500 - Anh Đã Tìm Người Ở Xung Quanh.



Chương 500: Anh Đã Tìm Người Ở Xung Quanh.Hôm nay là cuối tuần, Diệp Danh lại dẫn Văn Tịnh về nhà.Vừa vặn đúng lúc Diệp Mậu mang theo đồ trở về.Thư họa đồ sứ đều chứa ở trong rương không mở ra, chỉ mở ra cho Hoa Chiêu xem một hộp nhỏ chứa đầy châu báu.Diệp Mậu "Tri kỷ" mà tìm được cho cô đều là những trang sức quý giá mà phụ nữ có thể đeo, vòng tay, vòng tai, vòng cổ gì đấy, không có đồ trang trí lớn.Hoa Chiêu cũng vui vẻ mà tiếp nhận, tuy cô thu thập những thứ này không phải để đeo lên.Nói thật cô không thích mang đồ trang sức, trừ phi là người nhà mình truyền lại đấy. Nếu không, sẽ luôn có một cảm giác không thể giải thích được....Dù là vòng tay phỉ thúy mua trước kia, đeo được hai ngày cô cũng cất lại rồi.Nhưng cái vòng tay kia so với lúc đến tay cô, chất ngọc lại tăng lên một cấp bậc, hiện tại đem đi bán, có thể bán 2 vạn.Hoa Chiêu lại muốn giữ lại về sau mở tiệm châu báu rồi…Cô ở chỗ này ngẩn người cao hứng, không chú ý tới biểu cảm đen tối của Văn Tịnh.Hoa Chiêu hiện tại đã không muốn chú ý cô ta, cô có khả năng giúp đỡ đều đã giúp, tâm không lo lắng, liền không quan tâm đến cô ta nữa."Ở đâu ra vậy?" Diệp Danh hỏi.Anh gần đây thật sự quá bận, Văn Tịnh chỉ là thân thể tốt lên, tâm tình giống như càng bết bát hơn, anh đã bỏ rất nhiều tinh lực trên người cô, cũng không biết cha gần đây đang bận cái gì."Giúp tiểu Hoa mua đấy." Diệp Mậu nói ra."Nha." Diệp Danh đã hiểu, cô nhóc này là nhiều tiền không có chỗ để.Dù sao mấy lần chuyển tiền, đều là anh giúp khuân đấy.Văn Tịnh nhưng lại không biết…Cô ta không biết Hoa Chiêu ở bên ngoài đang làm bất cứ việc buôn bán gì, cô ta thậm chí không biết 60 vạn kia.Mấy căn phòng để tiền trên lầu, không bao gồm phòng của cô ta cùng Diệp Danh đấy, bọn họ thỉnh thoảng sẽ trở về ở một chút, nghỉ trưa gì đấy.Tất cả các phòng khác đều bị khóa, cô ta cũng sẽ không đi vào.Cô ta ngay từ đầu cho rằng cái hộp Hoa Chiêu ôm, là trong nhà đấy, chỉ có điều để cho Hoa Chiêu chọn trước… Cái này cũng đã đủ để cho cô ta tức giận rồi, không nghĩ tới, toàn bộ một hộp đều là của người ta đấy!Cô ta lại bắt đầu bẻ móng tay.Diệp Danh chú ý tới, ánh mắt tối lại."Mấy cái rương kia là cái gì? Cũng không thể đều là châu báu a? Cái này mất bao nhiêu tiền?" Văn Tịnh hiếm khi chủ động mở miệng nói chuyện, hơn nữa ngữ điệu có chút không tốt.Diệp Mậu thông cảm cô ta là người bệnh, gần đây tâm tình không tốt, không cùng cô ta không chấp nhặt."Không phải châu báu, nhưng đều là đồ Hoa Chiêu mua." Diệp Mậu nói ra: "Tiểu Danh, hỗ trợ mang thứ đó lên trên lầu đi."Những vật này đương nhiên không thể để cho người ngoài trông thấy, trong nhà không có người ngoài, chỉ có thể là hai người bọn họ làm việc."Thật nặng ah!" Diệp Danh nâng lên một cái rương thốt lên nói.Trong đây đểu để đầy thư họa, tất nhiên sẽ nặng.Cũng may hai người đều có khí lực, cho dù là tuổi Diệp Mậu không còn nhỏ, cũng quanh năm rèn luyện, không kém gì những người trẻ tuổi.Hai người đi vài chuyến, cuối cùng đem mấy cái rương lớn cất xong, bỏ vào gian phòng của Hoa Chiêu.Hoa Chiêu bưng lấy rương châu báu, không cam lòng buông tay, cô còn phải về nhà hấp thu năng lượng đây này!Vừa rồi cô đã thử qua, bên trong phỉ thúy ngọc thạch vẫn có năng lượng cho cô hấp thu, các loại bảo thạch khác cũng cóHơn nữa chúng phân biệt rõ ràng, năng lượng của ngọc thạch có thể chạy toàn thân, năng lượng bảo thạch lại chỉ tập trung ở trong lòng bàn tay phải.Dường như đây chính là nguồn cung cấp năng lượng cho "Cây Sinh Mệnh".Ngày đó sau khi Hoa Chiêu nhiều lần sử dụng dị năng liền phát hiện, cái này cùng dị năng thực vật không giống nhau, nó không thể hoạt động liên tục không ngừng đạt được.Dị năng cây sinh mệnh, dùng một lần sẽ ít một chút, tuy cũng sẽ phục hồi từ từ, nhưng rất chậm rất chậm, không bằng cô vừa đeo một chiếc nhẫn đá quý.Sau khi năng lượng trong chiếc nhẫn bị cô hấp thụ, giống như năng lượng thực vật, cây sự sống cũng đã cung cấp lại một chút năng lượng cho chiếc nhẫn, duy trì độ sáng của đá quý, và thậm chí còn có xu hướng cải thiện.Không được, đây là buộc cô phải mở tiệm châu báu ah ~Hoa Chiêu ôm lấy cái rương không buông tay: "Cái này con cầm về nhà trước chơi vài ngày, qua vài ngày lại lấy thêm trở về."Diệp Mậu muốn cự tuyệt, căn tứ hợp viện không an toàn, nhưng phụ nữ nha…"Vậy cứ cầm đi, anh đã tìm người ở xung quanh, vấn đề về an toàn hiện tại rất tốt." Diệp Danh nói ra."Ah?" Hoa Chiêu cùng Diệp Mậu đồng thời nghi hoặc, bọn họ còn không biết chuyện này.Văn Tịnh nhưng lại toàn thân run rẩy.Anh vậy mà…Anh vậy mà…



Bạn cần đăng nhập để bình luận