Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 925 - Bảo Bối Của Em.



Chương 925 - Bảo Bối Của Em.



Chương 925: Bảo Bối Của Em."Xác thực đã về từ sớm rồi." Diệp Thâm nói ra: "Bất quá những vật kia phải trực tiếp bàn giao, cho nên làm trễ nãi một chút thời gian."Khoảng thời gian này anh cũng không bị cách ly với thế giới bên ngoài, anh đã biết hết mọi tin tức.Đặc biệt là tin tức của Diệp gia.Diệp Hưng Diệp Đan vậy mà dám làm ra việc này!Người bình an trở về rồi, Hoa Chiêu an tâm, mọi lo lắng trước đó đều biến mất trong tích tắc.Cái gì mà Diệp Hưng, Diệp Đan đều…, đợi một tý, việc này còn chưa xong."Diệp Hưng nói hắn tiêu sạch 50 vạn rồi, rốt cuộc là thật hay giả?" Hoa Chiêu hỏi."Việc này em đừng quan tâm, anh sẽ làm cho hắn đem tiền nhổ ra." Diệp Thâm nói.Để cho Diệp Hưng cầm số tiền phi nghĩa kia xoay người?Anh không thể dễ dàng tha thứ.Hoa Chiêu lập tức hiếu kỳ: "Biện pháp gì?"Diệp Thâm cúi đầu nhìn đôi môi đỏ mọng mê người của cô, hôn lên, mơ hồ nói: "Đừng quan tâm đến những người khác. . ." Trước mắt chỉ cần quan tâm đến anh a!Cô ấy có biết, nhưng ngày này anh nhớ cô ấy biết bao nhiêu?Chuyến hộ tống đồ trở về cũng không yên ổn, anh đã mấy lần gặp gỡ tử thần, mỗi lúc như vậy, trong đầu anh chỉ có Hoa Chiêu và bọn nhỏ.Hoa Chiêu cảm nhận được sức nóng và sự vội vàng của anh, ôn nhu mà đáp lại....Diệp Đan đuổi theo Diệp Hưng trở về nhà."50 vạn kia đâu rồi? Tôi mặc kệ cậu giấu ở đâu, cậu phải chia cho tôi phân nửa!" Trên đường đi cô ta cũng tỉnh táo rồi, Diệp Hưng đã không phải là Diệp Hưng trước kia rồi, trông cậy vào hắn nể mặt quan hệ chị em để nhường cho cô ta là không thể nào đấy.Vậy cô ta phải lui một bước, chia một nửa."Tiêu hết rồi." Diệp Hưng vẫn câu nói đó."Làm sao có thể! Hiện tại mua cái gì mà có thể tiêu 50 vạn? Cậu bao trọn cửa hàng bách hóa sao?" Diệp Đan lớn tiếng chất vấn.Người một nhà Diệp Hưng từ trong phòng đi ra, đứng xung quanh bọn họ vây xem.Chu Lệ Hoa, Khâu Mai, mẹ con Khâu gia, Diệp Giai Diệp Lị đều nhìn chằm chằm vào Diệp Hưng, trong mắt mang theo ánh sáng.Chu Lệ Hoa há hốc mồm, hỏi: "Ông nội con gọi con đi làm gì? Nếu bọn hắn muốn, con hãy đưa cho bọn hắn a."Diệp Hưng có thể nguyên lành đi ra, bà ta đã rất cảm kích lão gia tử rồi, tiền tài. . . Sau này hãy nói.Những người khác lại đồng loạt nhíu mày, không ủng hộ quan điểm này của bà ta."Thật sự không có nữa rồi." Diệp Hưng nói: "Tôi thua cược."Lý do này có thể giải thích một cách hoàn mỹ tiền đã đi đâu.Đừng nói 50 vạn, 500 vạn cũng có thể hết sạch."Không có khả năng! Cậu chưa bao giờ đánh bạc!" Diệp Đan hô."Tôi cũng chưa từng nghĩ qua chị sẽ trộm đồ." Diệp Hưng nói.Hắn vậy mà châm chọc cô ta?Diệp Đan không thể tin mà nhìn hắn, một giây sau, cô ta như phát điên rồi.Cô ta có ngày hôm nay, không đều là hắn làm hại sao? Hắn vậy mà châm chọc cô ta!"Ah! !" Cô ta lập tức hướng Diệp Hưng đánh tới.Diệp gia xuất thân binh nghiệp, Diệp Thượng cũng coi như đáng tin cậy, Diệp Đan cùng chị gái từ nhỏ đã cùng Diệp Thư học võ thuật.Cô ta cũng khá có bản lĩnh.Trái lại Diệp Hưng, Diệp Thành lại không thế nào đáng tin cậy rồi, dưới sự khuyên bảo của Chu Lệ Hoa, đã không cho hai đứa con trai tòng quân, đừng nói con gái không biết vó, dù là con trai, cũng rất lơ là.Đều là khi còn bé tự mình đuổi theo anh cả anh hai học một chút, lớn lên cũng đã quên sạch rồi.Hai người lập tức đánh nhau người tám lạng kẻ nửa cân, hơn nữa rõ ràng Diệp Đan thắng thế.Khâu gia có thể làm gì?Diệp Hưng thế nhưng mà có 50 vạn! Không không không, Diệp Hưng thế nhưng mà là con rể nhà bọn hắn!Ba người cùng xông lên, lập tức tạo thêm cho Diệp Đan không ít phiền toái.Diệp Hưng thuận lợi thoát khỏi đó, lại không ham chiến nữa, hắn quay người vào nhà, từ trong ngăn kéo lấy ra 20 đồng cho vào trong túi quần, quay người lại đi ra.Thẳng đến cửa lớn."Cậu không thể đi! Cậu muốn đi đâu?" Diệp Đan hô hào, muốn đuổi theo.Kết quả lại bị người ngăn cản."Chuyện của đàn ông, mấy người phụ nữ như chúng ta tốt nhất đừng quan tâm." Bà Khâu nói."Hắn là tâm tình không tốt, đi ra ngoài giải sầu rồi." Khâu Mai nói ra.Đợi buổi tối, cô ta sẽ hỏi một chút.Kết quả buổi tối cô ta cũng không đợi được Diệp Hưng.Diệp Hưng một đêm chưa về.Không, liên tục ba ngày hắn đều không về nhà.Khâu Mai tìm đến chỗ Diệp Chấn Quốc, mới biết chuyện Diệp Hưng bị Diệp gia xoá tên, còn nói cho cô ta biết, Diệp Hưng ngồi xe lửa xuôi nam rồi.Về phần đi đâu, muốn làm gì, bọn hắn mặc kệ, cũng không xen vào rồi.Lúc Diệp Hưng vẫn là người Diệp gia, Diệp gia sẽ quản. Hiện tại hắn không phải nữa, thiên hạ người họ Diệp rất nhiều, bọn hắn quản không được."Aaaaa ~" Trong nhà Diệp Hưng lập tức vang lên tiếng kêu thảm thiết của Khâu Mai.Cô ta có dự cảm, Diệp Hưng sẽ không trở về nữa rồi, hoặc là, trong vòng vài năm tới hắn sẽ không trở về nữa.Vứt bỏ ba mẹ con bọn họ!Hắn thật ác độc ah!..."Đánh bạc chỉ là ngụy trang, hắn lưu lại 50 vạn chôn ở trong một cái hang ở vùng ngoại thành, trước khi rời đi đã tìm đến.""Sau đó bị anh chặn lại." Diệp Thâm nói ra."Chỉ đơn giản như vậy?" Hoa Chiêu hỏi: "Hắn trực tiếp đi lấy hả? Hắn ngốc sao? Không biết sẽ bị người khác theo dõi sao?""Nếu hắn không trực tiếp đi lấy, hắn có thể phái người đi lấy sao? Hắn không thể tin tưởng bất luận kẻ nào." Diệp Thâm nói: "Và hắn thật sự chưa bao giờ nghĩ tới sẽ có người nhìn chằm chằm vào mình, thái độ trước đó của Diệp gia đã làm cho hắn hiểu lầm rằng người trong nhà không quan tâm đến 50 vạn này, hoặc là người trong nhà cho hắn giữ lại 50 vạn này.”"Ai cho hắn tự tin như vậy?" Hoa Chiêu hiếu kỳ nói."Anh cả." Diệp Thâm nói.Bên trên đương nhiên nhiều lần truy hỏi tung tích của 50 vạn kia, nhưng đều bị Diệp Danh ở trước mặt Diệp Hưng ngăn cản trở về.Diệp Danh lại xuất tiền giúp hắn bù vào rồi, Diệp Hưng đương nhiên hiểu lầm.Hoa Chiêu sững sờ trong chốc lát, gật gật đầu.Đây có lẽ là cơ hội cuối cùng Diệp gia cho Diệp Hưng.Biết sai lầm có thể tạo ra sự khác biệt lớn, nếu như Diệp Hưng biết hối cải, hoặc biết cảm ơn, sau khi về đến nhà chủ động đem tiền nộp lên, Diệp gia có lẽ cũng không đem hắn trục xuất khỏi gia môn.Dù có bị đuổi đi chăng nữa thì tràng diện cũng sẽ không khó coi như vậy.Nhưng Diệp Hưng không nắm bắt cơ hội này.Về phần lưu lại cho Diệp Đan cơ hội cuối cùng là cái gì, Hoa Chiêu không hiếu kỳ nữa.Cô ở trong ngực Diệp Thâm nói: "Mấy ngày nay quá kích thích rồi, thiếu chút nữa quên, chuyện quan trọng! Anh hộ tống vật phẩm nhiệm vụ trở về rồi, vậy những bảo bối kia thì sao?"Chiếc chăn mỏng thực sự không thể ngăn được bất cứ thứ gì, đã sớm trở nên lỏng lẻo rồi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận