Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1089 - Có Thể Hoàn Thành Nhiệm Vụ Không.



Chương 1089 - Có Thể Hoàn Thành Nhiệm Vụ Không.



Chương 1089: Có Thể Hoàn Thành Nhiệm Vụ Không.Lưu Nguyệt Quế quay đầu lại nhìn Diệp An, lập tức đau lòng.Con trai bà "Không được" ah, loại thời điểm này khẳng định rất xấu hổ."Người tới đây, có phải do cô gọi điện thoại gọi bọn họ tới không?" Lưu Nguyệt Quế gọi Cát Hồng Miên đi, vừa đi vừa mắng.Hoa Chiêu nhìn có chút thổn thức, người hiền lành phát triển theo chiều hướng của bà mẹ chồng ác độc, cũng làm khó cho bà ấy."Chuyện gì, chị nói đi." Diệp An chống nạng đi tới.Vốn chuẩn bị đi, Diệp Danh lại đặt mông ngồi xuống, chuẩn bị dự thính."Bên trên đã phân phối công tác cho cậu chưa?" Hoa Chiêu hỏi.Diệp An nhìn Diệp Danh, hắn còn không biết, không biết Diệp Danh có biết hay không.Diệp Danh lập tức hỏi: "Đang muốn đến hỏi ý kiến cậu, có mấy công tác, cậu chọn cái nào."Anh nói qua một chút.Diệp An lập tức lắc đầu.Quả nhiên như anh dự liệu, đều là mấy công tác ở văn phòng uống trà xem báo chí, hắn không thích.Hắn còn không phải là một phế nhân!"Vậy cậu nghĩ xem muốn công tác gì, cậu cứ nói, công tác nào cũng có thể." Diệp Danh nói ra.Diệp An há hốc mồm, lại không phát ra được âm thanh nào.Hắn cũng không biết mình về sau muốn làm gì, hay có thể làm gì.Hoa Chiêu trước kia đã nói hắn nghĩ, hắn suy nghĩ kỹ vài ngày, nghĩ ngày nghĩ đêm, cũng không nghĩ ra được."Không bằng cậu tới giúo chị." Hoa Chiêu nói ra: "Công ty bất động sản của chị đang cần một giám đốc điều hành."Trương Lượng Ngô Nam có năng lực chấp hành không tệ, nhưng khả năng ra quyết định lại không được.Không có người dẫn dắt bọn hắn, bọn hắn muốn bỏ chạy.Mà để Hoa Chiêu về sau tự mình quản lý công ty bất động sản, cô lại không muốn.Lý tưởng trong cuộc sống của cô là vui chơi giải trí, kiếm tiền là nghề phụ.Không thể để cho nghề phụ chi phối cuộc sống của mình.Lúc trước không nỡ bỏ qua khối bánh ngọt bất động sản này, lỗ mãng nhúng tay vào rồi, cô cũng có chút hối hận . . .Hiện tại tốt rồi, đã tìm được người quản lý phù hợp.Cô cảm thấy Diệp An rất có khả năng.Tuy tiếp xúc không nhiều lắm, mặc dù chỉ là tâm sự, tuy Diệp An không có kinh nghiệm làm việc, nhưng năng lực cơ bản của một người quyết định năng lực của nghề nghiệp.Cô cảm thấy Diệp An làm cái gì cũng sẽ thành công.Diệp An lại không tự tin: "Em chưa từng làm kinh doanh, cũng chưa làm qua lĩnh vực bất động sản, cái gì cũng không hiểu."Hoa Chiêu nói: "Cả nước hiện tại không có mấy người hiểu nghề này, tất cả mọi người đều đang mò mẫm.”"Cậu cứ coi như đó là một nhiệm vụ, cho cậu mang theo một nhóm người, xây dựng các toàn nhà, bán đi, có thể hoàn thành nhiệm vụ đươc không?""Có lẽ, không có vấn đề." Diệp An lập tức nói.Nếu Hoa Chiêu nói như vậy, công việc kia nghe quả thực rất đơn giản.Khẳng định không cần hắn tự mình đi xây, tự mình đi bán, nhiệm vụ của hắn chỉ là huấn luyện một nhóm người, để cho bọn hắn đi làm việc.Chuyện này hắn rất quen thuộc, bọn thủ hạ đều được hắn đaò tạo đấy."Đến cùng có làm đươc không?" Diệp Thâm đột nhiên lên tiếng, dùng giọng huấn luyện thủ hạ hô."Không có vấn đề!" Diệp An lập tức lớn tiếng nói.Hắn thậm chí muốn đưa tay kính lễ.Hoàn toàn là phản xạ có điều kiện.Hoa Chiêu lập tức phụt cười: "Tốt, không có vấn đề, vậy chuyện này quyết định vậy nha, ở phía nam chị đang có một hạng mục thi công, một hạng mục nhỏ 10 mẫu, cậu nghỉ ngơi vài ngày rồi qua đó bắt đầu đi.""Không cần nghỉ ngơi, ngày mai em sẽ đi." Diệp An nói."Mang theo Cát Hồng Miên sao?" Hoa Chiêu hỏi."Mang cô ta làm gì? Sinh hoạt hàng ngày em có thể tự gánh vác." Diệp An nói.Hắn lấy Cát Hồng Miên, chính là muốn một vỏ bọc bên ngoài, để cho người ngoài cảm thấy hắn bình thường, hắn kỳ thật cũng không cần cô ta làm hộ lý.Hắn càng hi vọng cô ta chỉ là vật trang trí, im lặng mà ngồi ở chỗ kia, đừng đến phiền hắn là tốt nhất.Hiện tại Hoa Chiêu tìm cho hắn một công việc có thể tách ra sống, chuyện này thật sự quá tốt!Cuối cùng ngồi thêm một tiếng đồng hồ, Diệp An lập tức cảm thấy mỹ mãn mà trở về phòng nghỉ ngơi."Đúng rồi chị dâu hai, chị giúp em chuẩn bị hành lý ah, ngày mai em sẽ đi." Trước khi đi hắn nói ra."Được." Hoa Chiêu gật đầu: "Bất quá quần áo mới không có, cậu chỉ có thể mặc quần áo cũ của Diệp Thâm.""Không có việc gì." Diệp An một chút cũng không chê, chỉ có điều hắn so với Diệp Thâm thấp hơn chút một, ống quần khả năng cần sửa lại.Chỉ còn lại một cái chân nữa, quần không thể quá vướng.Nhưng nhìn Diệp Thâm, đang ở trước mặt, hắn cũng ngượng ngùng mà sai sử Hoa Chiêu rồi.Hắn chống ngạng "cọc cọc" đi nha."Sao anh cảm thấy hắn có chút kỳ quái?" Diệp Danh nhìn bóng lưng Diệp An, người biến mất không thấy, anh mới lên tiếng."Kỳ quái chỗ nào?" Hoa Chiêu hỏi."Anh vốn cho rằng hắn cố ý muốn kết hôn với Cát Hồng Miên, là đối với cô ta cũng có một chút ưa thích, chỉ có điều xấu hổ không nói, chẳng lẽ không phải?" Diệp Danh thật sự cảm thấy có chút kỳ quái.Cùng một người kết hôn, chẳng lẽ không phải bởi vì ưa thích?Trả thù Cát Khoan, Diệp An cũng không đến mức dùng thủ đoạn trên người Cát Hồng Miên.Vậy thì vì sao?"Em cũng không biết." Hoa Chiêu nói ra.Diệp Danh nhìn chằm chằm vào cô, nói ra: "Nét mặt của em nói cho anh biết, em đang nói xạo."Hoa Chiêu quay đầu nói với Diệp Thâm: "Anh thấy em giống đang nói xạo sao?"Giống, rất giống.Nhưng sao anh có thể huỷ đi sân khấu của vợ? Anh còn phải làm chỗ dựa cho cô ấy."Không giống. Hoa Chiêu nhà em chưa bao giờ nói dối, anh nhìn lầm rồi." Diệp Thâm nói.Diệp Danh lập tức cho hai người một cái liếc mắt, đứng dậy đi nha.Hoa Chiêu lập tức bổ nhào vào người Diệp Thâm, thưởng cho anh một trận.Diệp Thâm lại hỏi: "Diệp An đến cùng vì sao lại lấy Cát Hồng Miên?”"Ai nha." Hoa Chiêu lập tức đứng dậy sửa sang lại quần áo: "Anh không đề cập tới hắn em cũng quên mất, em còn phải đi chuẩn bị hành lý cho hắn, em nhớ tàu xuôi nam sẽ xuất phát vào buổi sáng đấy, không chuẩn bị sẽ không kịp rồi."Nói xong chạy mất.Diệp An đến cùng vì cái gì. . . . Nhìn bộ dạng sĩ diện muốn chết kia, việc này quyết không thể lộ ra từ trong miệng cô, chỉ có thể là Diệp An ngày nào đó muốn tự mình nói.Hoa Chiêu thật sự đi chuẩn bị hành lý đi.Chỉ cần chuẩn bị mấy món để ăn trên tàu, chờ hắn đến đó đã có Trương Quế Lan cùng mấy người Trương Lượng tiếp đãi, không chết đói được.Hoa Chiêu tìm ra mấy bộ đồ Diệp Thâm hầu như chưa từng mặc qua, tiện tay đem ống quần rút ngắn.Chỉ là mấy mũi may, chuyện này đối với cô cũng chỉ là chút lòng thành. Hơn nữa nhà cô có máy may, đạp một cái là xong.Ngày hôm sau Diệp An nhận được lại cảm động cả buổi."Chị yên tâm, em khẳng định sẽ hoàn thành nhiệm vụ, kiếm bộn tiền cho chị." Hắn nói ra."Ha ha ha! Cậu quả nhiên hiểu chị!" Hoa Chiêu cười to: "Nhanh đi!"Diệp An cũng cười, nụ cười lại một lần nữa sáng lên.Bất động sản ah, trong nước chưa có mấy người hiểu, là thứ đáng để khiêu chiến.Dựng nhà, có vẻ rất hấp dẫn.Bán nhà, hắn chưa từng bán qua thứ gì, không nghĩ tới vừa bán đã là mấy vạn, hơn mười vạn, đã ghiền.Hắn dường như đã nhìn thấy một con đường phía trước.



Bạn cần đăng nhập để bình luận