Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 846 - Hoá Ra Là Hắn.



Chương 846 - Hoá Ra Là Hắn.



Chương 846: Hoá Ra Là Hắn."Chúng tôi không có! Đây đều là hiểu lầm." Biên Lập Nhân lập tức nói."Các người bây giờ nói lại nói không phải? Vừa rồi ở cửa ra vào không phải gọi rất lớn tiếng sao? Hiện tại ở bên ngoài mọi người đã cho là tôi vì tiền mà giết người rồi, làm sao bây giờ?" Hoa Chiêu nói ra.Biên Lập Nhân cảm thấy cha mình không thể chết vô ích, vậy thanh danh của cô có thể chịu tổn thất một cách vô ích sao?Trước cửa nhà cô vốn cũng khá nhiều người. . . . Lại để cho bọn hắn làm loạn một hồi như vậy, còn thoải mái rút lui? Sợ là mọi người đều cho rằng cô dễ bắt nạt.Biên Lập Nhân đã hiểu: "Chúng tôi sẽ ra làm sáng tỏ!""Từng nhà, nói cho rõ tiền căn hậu quả." Hoa Chiêu nói.Người Biên gia không lên tiếng rồi, biểu cảm đều rất cự tuyệt.Nói cái gì? Để bọn hắn đi ra ngoài nói với mọi người, con gái cố ý mua nhân sâm giả, đem ông nội mình độc chết rồi hả?Như vậy nhà bọn hắn có thể bị cười 50 năm! Về sau cũng không cần đi ra ngoài gặp người rồi."Không biết nói? Tôi sẽ để người dạy các người nói." Hoa Chiêu nói: "Lưu Minh Chu Binh, hai người dẫn người đi, đi theo đám bọn hắn, bọn hắn không nói, các người nói.""Vâng!" Mấy người vệ sỹ trong phòng cùng lên tiếng xác nhận, nhìn chằm chằm vào người Biên gia.Khí thế phi phàm.Đây là uy hiếp trắng trợn.Biên Lập Nhân lớn nhỏ gì cũng coi như là một nhân vật, ông ta cũng sĩ diện, bị một người phụ nữ tuổi còn trẻ như vậy uy hiếp, ông ta lập tức sượng mặt rồi."Chỉ là một chút chuyện, chúng tôi đi ra ngoài nói một tiếng, người xung quanh cũng biết rồi, nói cho từng nhà, không khỏi có chút làm quá." Biên Lập Nhân nói.Hoa Chiêu chỉ cười, quay đầu nói với cảnh sát: "Mấy vị đồng chí, Biên Mỹ Quyên bị nghi ngờ cố ý đầu độc ông nội , có thể khởi tố không?"Đã không phải là vu oan, nhưng tội mưu sát có thể có!Cô không muốn buông tha Biên Mỹ Quyên một cách nhẹ nhàng như vậy, cô phải nhúng tay vào việc hôn nhân của Diệp Đào rồi, cô không muốn để Biên Mỹ Quyên làm em dâu mình.Biên Mỹ Quyên thoáng cái từ trên ghế sô pha nhảy lên: "Khởi tố là cái gì?" Nghe đã thấy không ổn!"Tôi không mưu hại ông nội! Đó là ngoài ý muốn! Tôi không biết, tôi không nghĩ đến, không phải tôi! Thuốc kia . . Là cha tôi đút cho ông nội đấy! Không phải tôi!" Biên Mỹ Quyên thốt ra.Biên Lập Nhân sửng sốt, sau đó liền nổi cơn thịnh nộ! Bổ nhào qua đánh cô ta một trận.Thật là đồ nghiệp chướng!Bây giờ có thể độc chết ông nội của nó, về sau có thể độc chết ông ta!Lúc này không có vệ sỹ ngăn cản, Biên Lập Nhân đánh một trận đã ghiền.Diệp Đào gần trong gang tấc, cũng không ngăn cản.Chỉ bằng câu nói vừa rồi của cô ta, một trận đánh vẫn còn nhẹ.Hoa Chiêu không để ý đến bọn họ, cô vẫn nhìn hai người cảnh sát, hỏi: "Có thể khởi tố không?"Hai người cảnh sát liếc nhau, việc này a, cho tới bây giờ cũng chưa từng gặp phải!Nào có cháu gái bỏ thuốc độc cho ông nội? Hơn nữa, nghe ra thực không phải cố ý đấy."Đã tạo thành tổn thương nghiêm trọng, cứ khinh địch như vậy mà buông tha cho cô ta sao?" Hoa Chiêu lại hỏi.Cô biết hiện tại pháp luật có chút loạn, 《 hình pháp 》năm 79 mới ra đời, năm 80 áp dụng, rất nhiều quan toà luật sư đều chưa hiểu rõ, cũng đừng nói đến những nhân viên công tác ở cơ sở này.Cô không biết những lời này có hiệu quả hay không.Nhưng mặt mũi cô dễ dùng.Hai vị cảnh sát tới hôm nay đều là người quen cũ, từ lúc Hoa Chiêu vừa chuyển đến nơi đây, lúc đối phó với Trương Tiểu Ngũ, chính là hai người bọn họ phụ trách đấy.Nhiều năm như vậy, bọn hắn coi như qua tay biết khá nhiều chuyện của Hoa Chiêu rồi, người dám trêu chọc cô đều không có chỗ tốt."Xác thực đã tạo thành tổn thương, chúng tôi đi về hỏi một chút." Hai người cảnh sát nói.Điều này có vi phạm pháp luật không? Xử lý như thế nào, bọn hắn phải đi về hỏi đã.Hoa Chiêu thoả mãn gật đầu, chỉ cần bọn hắn chịu nghiên cứu về chuyện này một chút là được rồi.Biên Mỹ Quyên tuy không tạo thành tội cố ý giết người, nhưng nhất định có sai đấy.Đủ cho cô ta đi tù đấy.Bên kia Biên Mỹ Quyên đang bị đánh nhưng căn bản không có tâm tư để ý tới chỗ đau trên người, lỗ tai của cô ta luôn dựng thẳng lấy, nghe động tĩnh bên này.Nghe thấy Hoa Chiêu nói mấy câu rồi để cho cảnh sát mang cô ta đi, cô ta lập tức kinh ngạc."Tôi sai rồi! Tôi không nên đắc tội với cô! Tôi xin lỗi! Cô tha cho tôi một mạng!"Dù cao ngạo đến đâu, gặp được cảnh sát, cũng phải thấp xuống.Đây không phải là nơi tốt gì, đi vào một vòng trở ra, trong mắt người ngoài cũng không phải là người tốt lành gì rồi.Về sau sao còn tìm nhà chồng tốt nữa?"Cô đang nói gì vậy? Cô bây giờ bị bắt đi là vì đắc tội tôi sao?" Hoa Chiêu nhìn cô ta: "Cô còn không biết mình sai ở chỗ nào."Trong lòng Biên Mỹ Quyên cũng đang suy nghĩ vấn đề này, cô ta sai ở chỗ nào? Cô ta sai vì đem nhân sâm cho tiên sinh?Không không không, chuyện đó không có sai, tiên sinh còn trẻ như vậy, không nên chết, cũng không thể chết được. . . .Sai, chính là Hoa Chiêu sai!Vì sao cô ta không bán nhân sâm cho tiên sinh?Nếu như cô ta (HC) bán đi, cô ta cũng sẽ không động vào cây nhân sâm này! Cây 20 năm, căn bản không vào được mắt tiên sinh! Sao cô ta có thể không biết xấu hổ mà đưa?Biên Mỹ Quyên nhìn Hoa Chiêu, đáy mắt khó dấu được sự phẫn hận.Cô ta vậy mà oán hận Hoa Chiêu? Diệp Đào nhìn cô ta, thất vọng cực độ, sau đó liền quay đi, không bao giờ ... liếc nhìn cô ta một cái nào nữa.Một chút tình cảm nơi đáy mắt cũng biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, không còn sót lại chút gì.Biên Mỹ Quyên là ai? Cùng hắn không có nửa điểm quan hệ.Cảnh sát áp giải Biên Mỹ Quyên cùng ông già bán thuốc giả cùng đi rồi.Mấy người vệ sỹ áp giải người Biên gia, đi từng nhà trong ngõ này giải thích sự tình vừa rồi.Mọi người căn bản cũng không tin Hoa Chiêu sẽ vì 5 vạn mà bán thuốc giả, bây giờ nghe giải thích, chỉ cảm thấy người Biên gia buồn cười. Diệp gia lợi hại, mới mấy giờ đã phá được án rồi.Còn có, Hoa Chiêu thật ác độc.Họ có một chút thông cảm cho nhà họ Biên khi phải nói về những điều đáng xấu hổ như vậy từ nhà này sang nhà khác.Mặt mũi người Biên gia thật sự mất sạch trong ngày hôm nay.Ngày hôm sau, lúc đưa tang Biên lão gia tử ngoại trừ thân thích, không có một người nào khác tới tiễn đưa.Nhân mạch mà Biên lão gia tử có được lúc còn sống, một người cũng không đến.Biên lão gia tử nếu như biết chuyện, không biết có vui vẻ hay không...."Vậy cây nhân sâm kia đâu rồi? Biên Mỹ Quyên lấy nó làm gì?" Hoa Chiêu hỏi Diệp An.Biên Mỹ Quyên bị mang đi thẩm vấn, cơ hồ không có ai tiếp tục chú ý đến cô ta nữa.Diệp Đào quay trở lại đất thầu trồng rau hỗ trợ rồi.Kỳ thật không cần hắn làm gì cả, đều là chút việc tốn thể lực, hắn đi làm hoàn toàn là giết gà dùng đao mổ trâu.Trước kia tới là vì tránh né Lưu Nguyệt Quế cằn nhằn muốn hắn cùng Biên Mỹ Quyên chia tay, hiện tại tới là vì tránh né Lưu Nguyệt Quế kéo hắn đi xem mắt.Mối tình đầu tạo thành bóng ma tâm lý, hiện tại hắn đối với yêu đương đã không nhiệt tình nổi rồi.Chỉ có Diệp An vẫn chú ý tới chuyện tiếp sau đó.Hoa Chiêu nhớ tới cũng hỏi một câu, cô rất tò mò Biên Mỹ Quyên là vì tiền, hay vì cái gì?Luôn có cảm giác trong này có bát quái!Diệp Thâm không ở nhà, cô thật sự quá nhàm chán rồi, chỉ có thể đào một chút chuyện nhà người ta."Chúng tôi không tìm thấy nhân sâm ở trong nhà họ Biên." Diệp An cùng Diệp Danh tán gẫu qua, bọn hắn ác ý suy đoán là do người Biên gia giấu đi.Có lẽ Biên Mỹ Quyên đã bị bọn hắn đẩy ra gánh trách nhiệm đấy, thực tế chuyện này là người Biên gia dùng để vu oan cho Hoa Chiêu.Nhân sâm đang ở trong nhà bọn họ, hoặc là bị chuyển đi chỗ khác rồi?Nếu như là như vậy, vậy cả nhà này cũng không thể buông tha.Nhưng trước mắt vẫn không có phát hiện gì về phương diện này.Hoa Chiêu cũng rất tò mò, bọn hắn náo ra chuyện này, lại bồi vào mạng của Biên lão gia tử, là vì cái gì."Tôi. . ." Đi tra một chút.Nhưng ngẩng đầu phát hiện người đối diện không phải Diệp Danh, mà là Diệp An, Hoa Chiêu lập tức đổi giọng: "Tôi trở về thu thập hành lý, các người tiếp tục điều tra, có tin tức hãy nói cho ta biết, nếu như tôi đã xuất ngoại rồi, vậy thì gọi điện thoại cho tôi."Đến cùng vẫn còn trẻ, lòng hiếu kỳ nặng như vậy.Diệp An bật cười rồi đi ra ngoài tiếp tục điều tra.Buổi tối, Hoa Chiêu cũng đi ra ngoài rồi.Những cây nhân sâm kia, đều là do cô thúc đẩy sinh trưởng đi ra đấy, ăn năng lượng lớn lên đấy, nếu như khoảng cách không phải quá xa, cô có thể cảm ứng được nó.Chỉ có điều loại cảm ứng này không thể so với loại cảm ứng trên hạt giống cô đưa cho Diệp Thâm được, loại cảm ứng này rất yếu ớt, khoảng cách phải rất gần mới được.Hoa Chiêu đi tới dưới lầu Biên gia, cẩn thận cảm ứng, không có phát hiện gì, xem ra thật sự bị cô ta, hoặc là bọn hắn chuyển đi rồi.Hoa Chiêu buông tay, chỉ có thể lái xe về nhà.Đi ngang qua chợ hoa, cô lại đột nhiên phanh lại, đứng ở ven đường.Bên tay trái có chút năng lượng nhàn nhạt đáp lại, cô quay đầu nhìn lại, nhận ra chỗ này, đây là vườn đào của Hạ Kiến Ninh.Hoá ra là hắn. . .



Bạn cần đăng nhập để bình luận