Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 932 - Không Nỡ.



Chương 932 - Không Nỡ.



Chương 932: Không Nỡ.Thư ký mới của Hứa Tri Đức, hoá ra là Vương Cường.Thực sự không thể nhìn ra!"Anh cả, anh đụng vào chỗ nào của cô ta vậy? Đầu óc bị đụng đến hỏng rồi sao? Mất ký ức? Bây giờ lại thích mấy ông chú rồi hả?" Hoa Chiêu hỏi."Anh chỉ đụng phải chân của cô ta." Diệp Danh nói ra."Không phải cô ta tuyên bố muốn theo đuổi anh cả sao? Em còn nghe nói sau khi cô ta ra viện vẫn mỗi ngày đến cửa ra vào đơn vị chặn anh, tích cực vô cùng, vì thế trước khi anh đi qua, đều phải dặn trước bảo vê giữ chặt cô ta lại sao?" Hoa Chiêu hỏi.Diệp Danh gật đầu, nói ra: "Hiện tại không cần ở trong viện nữa, cô ta lại không ngốc, sẽ không tiếp tục đụng phải."Lần đầu tiên anh cho rằng Vương Cường sẽ tránh đi, dừng xe hơi chậm một chút, quét đến chân cô ta, bị đâm cũng không quá nghiêm trọng, nhưng vẫn phải nằm viện.Không nghĩ tới ra sau khi ra viện cô ta vẫn lập lại chiêu cũ, mỗi ngày ở cửa đơn vị chặn anh.Nhưng lần này không xông lên phía trước nữa, chỉ yên lặng mà nhìn Diệp Danh chăm chú, thấy anh rời đi rồi cô ta mới đi.Phần chấp nhất này, có người cảm thấy rất bực bội, có người đã có chút cảm động.Người ta là hoàng hoa khuê nữ, một sinh viên đại học ngoài 20 tuổi, trông cũng xinh đẹp lại theo đuổi Diệp Danh như vậy.Tất cả mọi người đều đoán xem cô ta có thể hạ gục Diệp Danh hay không.Mặc dù biết rõ Diệp Danh đã có đối tượng, loại suy đoán này cũng không biến mất.Có đối tượng cũng có thể chia tay nha.Diệp Danh hào hứng dạt dào mà đem đồ trong túi lấy ra nhìn xem.Nếu như Vương Cường có một mặt này, vậy thì thật tốt quá.Anh có thể triệt để khiến cô ta biến mất khỏi mắt mình.Nhưng sau khi xem tất cả hình ảnh và thông tin,Diệp Danh lại nhíu mày.Hoa Chiêu cũng như thế, cô lấy một tấm ảnh chụp Vương Cường cùng Hứa Tri Đức ăn cơm ra: "Thủ đoạn thật sự rất cao ah."Ở đâu mà có người bên ngoài..., chỉ là ảo giác của Tôn Hiểu Quyên mà thôi.Không, là ảo giác của Hứa Tri Đức.Hứa Tri Đức cũng cho rằng mình có người bên ngoài... Cho rằng mình đang qua lại với cô sinh viên đại học trẻ trung và xinh đẹp này.Dù sao cô ta cũng sùng bái ông ta như vậy, thích ông ta như vậy.Trong chén luôn là loại trà ông ta thích nhất, độ ấm luôn vừa đủ, chiếc chén chưa bao giờ cạn nước.Bàn làm việc của ông ta cũng được cô ta lau dọn sạch sẽ, không nhiễm một hạt bụi.Ông ta đã công tác nhiều năm như vậy, lần đầu tiên có nệm ghế, nghe nói là cô ta tự tay may đấy.Ông ta đi tới chỗ nào, tầm mắt của cô ta liền ở chỗ đó.Trong mắt của cô ta chỉ có ông ta.Nhưng cô ta là một cô gái tốt, thích ông ta, còn chưa mở miệng, không nói, chỉ yên lặng mà để ở trong lòng.Hứa Tri Đức nhiệt huyết sôi trào, cho rằng rốt cuộc cũng tìm được chân ái, đối với Vương Cường đương nhiên là các loại đề bạt, không có việc gì liền lôi kéo cô ta tăng ca.Trước mắt mới chỉ đơn thuần là tăng ca.Cho nên hai người trên thực tế là không có gì.Chút mắt đi mày lại này, cũng không định được tội.Thật sự muốn định, Vương Cường lập tức sẽ lôi Diệp Danh ra, cô ta đã có người trong lòng, sao có thể vừa ý Hứa Tri Đức? Tất cả mọi người đã hiểu lầm!"Hứa Tri Đức đây là triệt để bị lợi dụng rồi." Hoa Chiêu nói.Tin tức của Tôn Hiểu Quyên đã lạc hậu rồi, Vương Cường người ta đã không phải là thư ký nữa rồi, người ta bây giờ là phó chủ nhiệm rồi."Buồn nôn." Diệp Danh ném đi đồ trong tay, nói với Lưu Minh: "Ngày mai đem chuyện cô ta theo đuổi tôi để lộ cho đơn vị cô ta biết."Nhà xưởng cùng bộ ủy, hoàn toàn là hai vòng tròn luẩn quẩn khác nhau.Vương Cường mỗi ngày đi cửa ra vào ngồi xổm đợi Diệp Danh, đồng nghiệp của cô ta ở công xưởng kia hoàn toàn không biết.Bây giờ nói ra ngoài mặc dù không thực sự tạo ra được thương tổn gì, nhưng chỉ cần Hứa Tri Đức không phải kẻ đần sẽ biết rõ chuyện gì xảy ra a?"Không đề cập tới cô ta nữa." Diệp Danh nói với Diệp Thâm, ngăn cản anh sắp sửa hiếu kỳ: "Buổi tối hỏi vợ mình đi, anh không muốn nhắc tới. Anh tới chỉ muốn hỏi xem trong nhà có cái gì cần anh hỗ trợ không?"Trương Quế Lan kết hôn, anh cũng không thể chờ đến bữa tiệc rượu rồi đến ăn là xong.Với tư cách người nhà, với tư cách con cháu, dù bận rộn cũng phải bớt chút thời giant ham gia vào.Hoa Chiêu thống khoái mà phân nhiệm vụ, để cho anh đi dán chữ hỷ.Diệp Danh vui vẻ mà đi nha.Diệp Thâm trở về rồi, Lưu Minh liền rảnh rối, động tác của hắn rất nhanh mà đến nhà máy của Hứa Tri Đức, rải đi tin tức Vương Cường theo đuổi Diệp Danh.Không cần phải có hình ảnh để nói rõ chân tướng, chỉ cần kéo một vài người ra bàn tán là nó sẽ thành hiện thực.Huống chi, xác thực là sự thật.Thậm chí ngày hôm sau Hứa Tri Đức đã tự mình thấy được Vương Cường ngồi chổm hổm chờ Diệp Danh.Ông ta không đi tìm Vương Cường chất vấn, mà về nhà đánh Tôn Hiểu Quyên một chầu…Tôn Hiểu Quyên tuy bị đánh nhưng lại rất vui vẻ.Nghe ý tứ của Hứa Tri Đức, chuyện của ông ta cùng cô thư ký kia đã bị lộ ra?Hoa Chiêu thật sự quá tốc độ!Lại hai ngày nữa, hết thảy chuẩn bị thoả đáng, hôn lễ của Trương Quế Lan đúng hạn cử hành.Không có quá nhiều khách khứa, Trương Quế Lan bên này không có người nào, Hứa gia lại đem thân thích đều mời tới, đã ngồi 10 bàn.Đây là tinh giản nhất rồi đấy.Cùng Hoa Chiêu trèo lên thân thích, bọn hắn hận không thể tất cả mọi người đều biết rõ.Không biết sao Hoa Chiêu lại không cho."Mẹ, khẩn trương sao?" Hoa Chiêu cùng Trương Quế Lan ngồi cùng nhau.Trong phòng không có người nào, chỉ có cô cùng Diệp Thư."Không khẩn trương." Trương Quế Lan thở nhẹ nói ra.Thực tế, bà rất hồi hộp như thể lần đầu tiên kết hôn.Lúc trước gả cho ba của Hoa Chiêu có hồi hộp không? Hình như cũng có qua, nhưng chỉ có một chút.Khi đó nào có nghi thức gì?Ba Hoa Chiêu vội vàng mượn xe trâu của đội sản xuất, đến trong thôn, đón bà là xong việc.Lúc gả cho Lưu Hướng Tiền, là Lưu Hướng Tiền đạp xe đạp đi đón đấy.Bởi vì là kết hôn lần hai, lại càng không có nghi thức.Bà cúi đầu, cũng không dám nhìn người.Hiện tại, Trương Quế Lan nhìn quần áo mới trên người mình, là nhờ lão thợ may làm, Hoa Chiêu thiết kế.Nhìn lại người trong gương, xinh đẹp đến nỗi chính bà cũng không nhận ra.Cho tới bây giờ bà cũng không biết mình đẹp như vậy."Mẹ, chú Hứa không tệ, cuộc sống sau này hãy sống thật tốt." Hoa Chiêu nói.Trương Quế Lan gật gật đầu."Nhưng cũng đừng quá chăm chú, đừng quá trầm mê. " Hoa Chiêu nói ra: "Con cảm thấy thời gian hai người biết nhau còn quá ngắn, còn chưa hiểu rõ thấu triệt, không biết đến cùng có thích hợp hay không."Trong lòng cô luôn không nỡ... .



Bạn cần đăng nhập để bình luận