Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 166 - Vận May Của Cô.



Chương 166 - Vận May Của Cô.



Chương 166: Vận May Của Cô.Hoa Chiêu cau mày khi nhìn cô ta cười đến đáng ghét không biết cô ta muốn làm gì.Diệp Thư cũng nhíu mày nhìn Tử Mai, cảm giác, cảm thấy cái này người có chút quen mắt, lại nghĩ không ra là ai."Em biết người này?" Cô hỏi Hoa Chiêu. Hoa Chiêu ở thủ đô còn có người quen?"Tử Mai." Hoa Chiêu nói thẳng.Diệp Thư sững sờ, kinh ngạc mà nhìn Tử Mai. Cô ta sao lại biến thành cái bộ dạng này?Cô biết Tử Mai, một cô gái khi còn nhỏ thường theo đuổi em trai mình, cô ấy hơi xinh xắn và tính tình cũng nhiệt tình.Cô từng nghĩ rằng đây có thể là em dâu của mình. Diệp Thâm tính tình lạnh như vậy, liền cần một người có tính cách trái ngược. Cô thậm chí còn nói những điều tốt đẹp cho Từ Mai, nhưng em trai cô chỉ nói rằng cô ta thật đáng ghét. Cô nghĩ là do em trai tuổi còn nhỏ không hiểu chuyện, lớn lên sẽ hiểu.Kết quả trưởng thành, Tử Mai lại cùng người khác đính hôn rồi, về sau lại từ hôn, sinh non, những chuyện này cô đều nghe nói, thổn thức không thôi.Nhưng là nghe nói cùng mắt thấy tuyệt đối là hai việc khác nhau. Người phụ nữ vẻ mặt cay nghiệt cổ quái này là Tử Mai?Sự kinh ngạc của Diệp Thư khiến Từ Mai đau nhói. Cô ta không chịu nổi mà cúi đầu xuống lui về sau một bước.Cô ta vừa rồi chỉ nhìn chằm chằm Hoa Chiêu, không phát hiện Diệp Thư. Nếu trông thấy Diệp Thư, cô ta khẳng định không đứng ra. Cô ta cũng biết chính mình hiện tại cùng trước đây, quả thực là hai người hoàn toàn khác nhau, cô ta không muốn nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc kia của mọi người.Nhưng đột nhiên, cô ta nhớ ra tại sao mình lại trở nên như thế này.Cô ta ngẩng đầu, tiếp tục nhìn Hoa Chiêu lộ ra một nụ cười quỉ dị: "Cô rất lợi hại ah, Hạ Lan Lan vậy mà không có đấu thắng cô." Một người phụ nữ nông thôn ... Cô ta nghĩ rằng Hạ Lan Lan sẽ giết chết cô ta chỉ bằng một chiêu.Kết quả, cô ta chờ đợi và theo dõi hơn nửa tháng, nhưng nghe tin cả nhà họ Hạ bị đưa đi để phối hợp điều tra. Quả thực sợ ngây người.Bất quá như vậy cô ta càng vui vẻ hơn!Nếu nhà họ Hạ kết thúc, Hạ Lan Lan sẽ chẳng là cái gì cả! Xem cô ta còn có thể như một tiểu thư cao cao tại thượng nữa không? Và từ trên mây rơi xuống mặt đất, đau đến thấu xương phải không?Đêm qua, Tử Mai đang ở nhà ngửa mặt lên trời cười điên cuồng, lại đột nhiên nhận được tin nhắn từ đám người của Hạ Lan Lan.Hoa Chiêu không muốn nói chuyện với cô ta, kéo Diệp Thư rời đi.Từ Mai lại thấy được Khổng Kiệt đứng ở sau lưng cô. Hai người khoảng cách có chút gần, xem ra là người quen."Ai ôi!!!! ~ Diệp Thâm đâu này? Nhất thời không ở bên người, cô liền cấu kết với người đàn ông khác à nha? Lớn lên không bằng Diệp Thâm ah, vậy mà cô cũng là chọn. Như thế nào lại thông đồng….""Ngươi câm miệng!" Diệp Thư đột nhiên quay người quát: "Tử Mai, cô tại sao lại biến thành cái dạng này? Thuận miệng liền có thể vu hãm người khác, cô nói chuyện đều không mang theo đầu óc sao?"Từ Mai sắc mặt méo mó, cô ta nói đúng là lời nói không mang theo đầu óc, dù sao càng lời khó nghe, càng có người tin.Cô ta đắc ý nhìn xem chung quanh, quả nhiên có rất nhiều người bởi vì vừa rồi cô ta nói một câu "Thông đồng" liền dừng bước lại, đứng tại cách đó không xa xem cuộc vui.Người qua đường nhìn về phía Hoa Chiêu ánh mắt cũng đùa giỡn, lớn lên xinh đẹp như vậy ah, rất không đứng đắn."Hoa Chiêu đúng không? Rất lợi hại ah, chị chồng ở bên cạnh cũng dám thông đồng dã nam nhân, chị chồng còn giúp cô nói chuyện, làm sao làm được vậy?" Tử Mai tiếp tục nói.Diệp Thư tức giận đến tay đều run lên, nhưng cô từ trước đến nay chưa bao giờ cãi nhau, chứ đừng nói đến kiểu cãi nhau vô nghĩa này. Cô chỉ vào Khổng Kiệt nói ra: "Đây là chồng của tôi! Chúng ta cùng đi có vấn đề sao?""Ồ? Vậy mà thông đồng chính anh rể của mình? Lợi hại ah." Tử Mai nhìn Hoa Chiêu khoa trương mà hô.Người vây xem lập tức càng nhiều, xa xa nghe thấy tiếng gào này mọi người đã chạy tới rồi.Diệp Thư đều bị chọc giận choáng luôn: "Tử Mai! Cô câm miệng!"Khổng Kiệt cũng tức đến sắc mặt biến thành màu đen, nhưng anh ta càng không cùng phụ nữ cãi nhau.Hoa Chiêu lai một chút cũng không tức giận. Sao phải tức giận với một kẻ thần kinh, chỉ nói vài câu này cũng chịu thôi, không thể điều tra, không tạo được ảnh hưởng là được. Còn những người qua đường này, ai biết được ai?"Đi chị, chút nữa chúng ta lại nhờ người mang tin cho Tử gia, tại sao lại đem cô ta thả ra rồi hả? Thật sự không được thì nên đem cô ta đến bệnh viện a, để như vậy. . . Làm bị thương người qua đường làm sao bây giờ?" Hoa Chiêu vừa đi vừa nói chuyện.Mọi người nghe xong, ồ, đó là một bệnh tâm thần?Tử Mai cũng nghe thấy, mặt đều bóp méo.Mọi người nhìn thấy, quả nhiên như một bệnh nhân tâm thần.Diệp Thư sửng sốt một chút, cố nén vui vẻ dùng sức gật đầu: "Đúng, không thể lại để cho cô ta như vậy, nên cho cô ta tìm một thầy thuốc tốt xem thật kỹ xem, người phụ nữ này tuy đã sảy thai lại bị từ hôn, nhưng là cũng không thể buông tha cho chính mình, cuộc sống vẫn phải tiếp tục đấy."Cô ta dám hắt nước bẩn lên Hoa Chiêu, cô tự nhiên dám vạch trần vết sẹo của cô ta, còn ở phía trên xát muối! Trong phút chốc cô thật muốn đi một chuyến đến Tử gia, đề nghị bọn hắn đem Từ Mai đưa đến bệnh viện tâm thần!Ánh mắt bát quái của mọi người lập tức nhắm ngay Tử Mai, trách không được điên rồi, đây là chưa kết hôn đã có con, sau đó sảy thại, lại bị từ hôn rồi hả?Mọi người não bổ trình tự rất đúng.Từ Mai thiếu chút nữa nằm viện ngay tại chỗ, Diệp Thư ở trong đáy lòng là một chút ôn hòa khi nhớ lại giờ không còn sót lại chút gì, cô ta hiện tại trong lòng chỉ có hận.Nhưng cô ta không nói thêm những lời thiếu suy nghĩ, thay vào đó cô ta nói: "Cô có biết tại sao tôi lại ở đây không? Bởi vì tối hôm qua người của Hạ Lan Lan gọi tôi hôm nay đến nói chuyện ở Đào Viên ...Về phần nói cái gì..."Diệp Thư đã kéo Hoa Chiêu quay người, nhíu mày nhìn cô ta.Đào viên, dĩ nhiên là Hạ gia rồi. Mà Hạ Lan Lan, tâm tư bất chính cũng không ít."Cô ta nói cô làm gì?" Diệp Thư hỏi.Dùng năng lực của Diệp gia, tự nhiên có thể biết Từ Mai năm đó xảy ra chuyện gì, bất quá là bị Hạ Lan Lan đem làm kẻ đần đùa nghịch rồi.Hạ Lan Lan tìm cô ta, nhất định là lại sai cô ta làm gì đó, cũng không thể là tố khổ tâm sự. Lúc này, nếu không phải là chuyện quá quan trọng, Hạ Lan Lan sẽ không bao giờ để Tử Mai thấy cô ta chật vật.Từ Mai cũng biết điểm này, Hạ Lan Lan là muốn lợi dụng cô ta, nhưng cô ta vẫn muốn nhìn một chút bộ dạng chật vật của Hạ Lan Lan, cho nên mới tới.Không nghĩ tới trên đường vậy mà gặp Hoa Chiêu, thật sự là, vận may của cô ta."Tôi còn chưa gặp cô ta, muốn cùng đi không?" Tử Mai vậy mà mời nói."A, mang nhóm bọn tôi đến, Hạ Lan Lan sợ là sẽ không mở cửa." Diệp Thư nói ra."Tôi đây đem cô ta kêu đi ra!" Tử Mai trong mắt mang theo ánh sáng quỉ dị.Hạ Lan Lan muốn làm gì, cô ta có thể đoán được một hai.Còn tưởng cô ta là đứa ngu giống trước kia sao? Ha ha ha! Cô ta muốn dẫn người Diệp gia đi cùng, lại để cho bọn hắn nghe lén!Tử Mai đến gần Diệp Thư, Diệp Thư đem Hoa Chiêu kéo ra sau lưng, đứng ở đối diện Tử Mai.Tử Mai lộ ra một cái cười lạnh, thấp giọng nói câu gì đó, Diệp Thư hai mắt sáng ngời, quay đầu lại nhìn về phía Hoa Chiêu.Hoa Chiêu cũng nghe thấy rồi, gật gật đầu.Mấy người lập tức cùng đi.Người xem náo nhiệt…Hoá ra đây là một đám bệnh nhân tâm thần! Từ trong bệnh viện trốn tới a?



Bạn cần đăng nhập để bình luận