Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1107 - Lộ Ra Bộ Mặt Thật.



Chương 1107 - Lộ Ra Bộ Mặt Thật.



Chương 1107: Lộ Ra Bộ Mặt Thật."Chuyện gì?" Hoa Chiêu hỏi."Lúc trước nhờ cháu hỗ trợ an bài cho mẹ con Thu Tú Vân, còn nhờ cháu dời hộ khẩu…" Hứa Tri Minh trong giọng nói mang theo chút oán trách.Ông tin Hoa Chiêu mới nhờ Hoa Chiêu hỗ trợ, kết quả Hoa Chiêu ngược lại tốt, đem người sắp xếp đến trong nhà mình rồi? Đây không phải là muốn cho ông thêm phiền sao?Thật sự là tăng thêm chướng ngại giữa ông và Trương Quế Lan!"Khục khục." Hoa Chiêu có chút chột dạ mà cười thầm, ai bảo lúc ấy cô rất tức giận.Sự tức giận đó của cô hiện tại còn chưa tiêu đây này."Chú Hứa, nếu như chú không thể triệt để dọn dẹp bọn họ, vậy đừng tới làm phiền mẹ cháu, bà ấy chỉ muốn yên tĩnh mà sống, không muốn mỗi ngày đều bởi vì người cũ cùng con gái của chú làm phiền, còn mẹ chú nữa, nói không dễ nghe đấy, cũng không phải là đèn cạn dầu, không giải quyết được những người này, vậy mong chú hãy để yên cho mẹ cháu, để cho bà ấy tìm kiếm hạnh phúc mới a."Hứa Tri Minh một lát sau nói ra: "Chú cũng nghĩ như vậy, nhưng không làm được."Ông cảm thấy nếu như mình bỏ lỡ Trương Quế Lan, đời này cũng sẽ không hạnh phúc.Hoa Chiêu lập tức nổi lên một tầng nổi da gà: "Những lời buồn nôn này chú hãy tự mình nói với mẹ cháu đi, cháu sẽ không chuyển lời đâu."Hứa Tri Minh cười, Hoa Chiêu còn để cho ông tiếp cận Trương Quế Lan, như vậy là tốt lắm rồi.Đằng sau có người đang thúc giục, nhắc ông đã gọi điện thoại quá lâu.Hứa Tri Minh nói: "Mẹ con Thu Tú Vân, cháu có thể lại sắp xếp cho bọn họ ra ngoài hay không? Còn có chuyện hộ khẩu, dù sao cũng phải cho bọn họ đường sống, không có hộ khẩu không có công tác, bọn họ càng muốn ở nhà chú không đi, chú với mẹ cháu lại càng thêm hiểu lầm, chú đã rất khó khăn. . . ."Cháu đừng thêm việc cho chú được không!Những lời này Hứa Tri Minh không nói ra, nhưng ông cảm thấy Hoa Chiêu có thể hiều được."Chút khó khăn ấy còn không vượt qua được, còn có tư cách gì mà theo đuổi mẹ cháu?" Hoa Chiêu nói không chút nào khách khí: "Bọn họ là phiền não của chú, chú nên tự mình giải quyết, không giải quyết được, chú hãy dứt khoát cưới lại bà ta, cho con gái của chú một gia đình nguyên vẹn là tốt rồi.Nói xong cúp điện thoại.Hứa Tri Minh thở dài đi về nhà, càng đi mày nhíu lại càng chặt.Thu Tú Vân cùng con gái đã ở nhà ông được một khoảng thời gian rồi, thậm chí người ngoài còn cho rằng đó là vợ ông!Lúc này nếu ông cùng bọn họ giải thích, ngược lại giải thích không rõ rồi.Chuyện này nếu để cho Quế Lan biết, lại không thèm gặp ông nữa.Về đến nhà, vừa mở cửa, Thu Tú Vân đã nghênh đón, muốn giúp ông xách đồ.Đáng tiếc hôm nay cái gì ông cũng không mua.Thu Tú Vân tự nhiên mà giúp phủi đi tuyết đọng trên người."Sao bây giờ mới trở về? Đông lạnh chết mất a? Ăn cơm chưa? Lão thái thái đói bụng, ăn trước hết rồi, em cùng con gái đều chưa ăn, đang đợi anh đấy, đồ ăn còn nóng, anh ăn bây giờ sao?"Thu Tú Vân vừa nói vừa ngồi xổm xuống, muốn ch tự mình đổi giày cho ông.Ánh mắt của mấy người hàng xóm loé sang, vậy mà còn nói không phải người một nhà?Hứa Tri Minh bực bội dị thường, nhưng cũng không thể ở trước mặt người ngoài mà cãi nhau, như vậy sẽ ném đi mặt mũi của chính bản thân mình trước tiên.Đột nhiên, ánh mắt ông sáng lên, cái nhà này không có cách nào ở lại rồi!"Con vừa rồi nhận được thông báo của đơn vị, bên kia có việc lập tức muốn con trở về, hiện tại phải đi ngay." Hứa Tri Minh nói với mẹ, sau đó vào nhà, hai ba cái thu thập xong hành lý, nhấc chân liền đi."Ai! Em tiễn anh!" Thu Tú Vân đuổi tới."Không cần." Rời khỏi nhà, mặt Hứa Tri Minh lập tức lạnh xuống.Thu Tú Vân lại làm như không biết, giật lấy lấy giúp ông xách hành lý."Không cần!" Hứa Tri Minh lại nói.Hai người giằng co mãi cho đến nhà ga.Hoa Chiêu cũng đang tiễn Trương Quế Lan, lát nữa sẽ có tuyến xuôi nam.Thấy Hứa Tri Minh cùng Thu Tú Vân mỗi người một tay hành lý, hai người "Thân thân mật mật" mà xách một túi hành lý đi vào phòng chờ, mặt Trương Quế Lan lập tức trầm xuống.Hoa Chiêu "HAAA" một tiếng, đưa tay chào hỏi Hứa Tri Minh: "Hứa chủ nhiệm, ngồi xe lửa ah, thật trùng hợp."Đây là nghe nói mẹ cô đã đi rồi, nên không cần che giấu nữa hả?Hứa Tri Minh quay đầu thấy các cô, chợt cảm thấy không ổn, một tay giật mạnh cái túi, làm Thu Tú Vân thiếu chút nữa ngã.Bà ta lập tức ủy khuất mà nhìn Hứa Tri Minh, một bộ vợ bé.Trương Quế Lan nhìn càng tức giận, lôi kéo Hoa Chiêu đi."Không phải như em nghĩ! Em nghe anh giải thích!" Hứa Tri Minh nhanh chóng đuổi theo.Trước mặt mọi người đấy, Trương Quế Lan không muốn một người chạy một người đuổi, để cho người ngoài chế giễu.Bà dừng lại quay đầu trừng mắt nhìn Hứa Tri Minh.Hứa Tri Minh đã đổ một đầu mồ hôi: "Anh không cho cô ta đi theo nhưng cô ta vẫn đi theo, không phải anh để cho cô ta tới! Anh và cô ta không liên quan gì đến nhau!""Anh chính là cha của con tôi ah, chúng ta sao có thể không liên quan?" Thu Tú Vân cũng đuổi tới, yếu ớt nói."Xoát xoát xoát", xung quanh lập tức dọn bãi, ánh mắt xem kịch vui đã vào chỗ rồi."Đồng chí Thu! Đó là chuyện hơn 20 năm trước rồi, về sau chúng ta đều đã kết hôn với người khác, sinh con dưỡng cái, cô không thể nói chúng ta có quan hệ vợ chồng như vậy! Chúng ta cho dù có, cũng đã kết thúc." Hứa Tri Minh trầm giọng nói.Vẻ mặt của ông rất nặng nề, khi nói ra điều này, ông cũng cảm thấy không thoải mái.Bọn họ trời đưa đất đẩy mà tách ra, đã hơn 20 năm qua đi, tình cảm của ông đối với bà ta đã sớm tiêu tán, nhưng ông cũng không muốn thương tổn bà ta, không muốn nói đến tuyệt tình như vậy.Nhưng ông phát hiện hiện tại không dứt tình thì không được, không dứt tình ông sẽ thực sự cùng bà ta dây dưa không rõ rồi.Nếu như là trước khi quen biết Trương Quế Lan, có thể, tựa như Hoa Chiêu nói được, ông cùng bà ta kết hôn, có thể cho Hứa Minh Châu một gia đình.Nhưng biết làm sao được, ông đã gặp Trương Quế Lan, trong lòng ông rốt cuộc không chứa nổi người khác.Thu Tú Vân hiểu rõ người đàn ông trước mắt này, đã hơn 20 năm, ông ta hình như chưa bao giờ thay đổi.Không giống bà ta, đã hoàn toàn thay đổi.Sự uỷ khuất trên mặt bà ta hoàn toàn thu lại, đưa tay chùi nước mắt căn bản chưa rơi xuống, nói: "Anh đã thừa nhận chúng ta đã làm vợ chồng, vậy bây giờ muốn vứt bỏ em, vứt bỏ con gái, lấy người khác, dù sao cũng phải bồi thường cho tôi một chút a?"Hứa Tri Minh sững sờ, không nghĩ tới bà ta sẽ nói như vậy, nhìn nét mặt của bà ta, có chút ngơ ngác mà hỏi: "Cô muốn cái gì?""Phí nuôi dưỡng cho con gái, đã nhiều năm như vậy anh một phần cũng không ra, phải bù đắp, con bé trưởng thành rồi, anh phải tìm cho con bé một nhà chồng tốt, đồ cưới anh phải ra một phần phong phú, chính là, 5000 ngàn a." Thu Tú Vân nói."Được!" Hứa Tri Minh lập tức đáp ứng.Những thứ Thu Tú Vân đề ra đây một chút cũng không quá phận, cũng là điều mà một người cha nên làm. Tuy 5000 có chút nhiều, nhưng ông cũng không phải không ra được."Anh còn phải đền bù tổn thất cho tôi, bởi vì anh, đời này của tôi đều bị hủy!" Thu Tú Vân trừng mắt nhìn Hứa Tri Minh, ánh mắt hung ác, rốt cuộc cũng lộ ra bộ mặt thật.



Bạn cần đăng nhập để bình luận