Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 793 - Chú Đang Giở Trò Lưu Manh.



Chương 793 - Chú Đang Giở Trò Lưu Manh.



Chương 793: Chú Đang Giở Trò Lưu Manh.Diệp Danh đẩy cửa tiến đến, trực tiếp hỏi mẹ: "Con nhìn thấy mẹ của tiểu Hưng. . . Chuyện gì đã xảy ra?"Không bao giờ gọi Chu Lệ Hoa là thím ba nữa rồi, chỉ có thể gọi như vậy.Hơn nữa một màn kia, anh ở trong phòng cũng nhìn thấy.Miêu Lan Chi còn chưa nói, Diệp Thành cũng đẩy cửa bước vào."Chuyện gì đã xảy ra?" Ông ta cũng hỏi.Bất quá sắc mặt của ông ta tất nhiên không thể dễ nhìn.Miêu Lan Chi dừng thoáng một phát nói ra: "Không biết bà ta trước đó ăn phải cái gì, đột nhiên tiêu chảy. . . Sau đó chính là như vậy rồi.""Tiêu chảy? Bà ấy làm sao có thể tiêu chảy! Từ trước tới nay bà ấy nấu cơm đều rất sạch sẽ, chưa từng ăn gì làm hỏng bụng!" Diệp Thành liếc nhìn Miêu Lan Chi, ánh mắt chuyển hướng qua Hoa Chiêu, nhìn chằm chằm vào cô không tha.Ánh mắt không có ý tốt, biểu lộ rất phẫn nộ.Hoa Chiêu sững sờ.Miêu Lan Chi cũng sửng sốt một chút, sau đó liền nổi giận, đứng lên chất vấn: "Ông có ý tứ gì? Bà ta nấu cơm sạch sẽ, ăn không làm hỏng bụng, tôi nấu cơm lại không sạch sẽ rồi hả? Hôm nay đầu bếp Tào nấu cơm không sạch sẽ rồi hả? Cho bà ta ăn hỏng bụng rồi hả? Tại sao cả bàn mọi người không có việc gì, chỉ có một mình bà ta xảy ra chuyện?""Tôi chính là có ý này." Diệp Thành còn nhìn chằm chằm vào Hoa Chiêu: "Những người khác không có việc gì, chỉ có bà ấy xảy ra chuyện, có phải là bà ấy đã đắc tội với ai không?"Ông ta rốt cuộc cũng là nhân vật quan trọng của Diệp gia, ngày hôm qua Diệp Thư gặp chuyện không may, sau đó ông ta cũng biết chân tướng.Vừa vặn đã biết rõ khuôn mặt Diệp Thư bị tím đen là do Hoa Chiêu hạ độc.Không nghĩ tới cháu dâu này còn có thể hạ độc.Vừa mới thấy Chu Lệ Hoa gặp chuyện không may, ông ta lập tức liền nghĩ đến Hoa Chiêu, trực giác mách bảo đây là chuyện Hoa Chiêu làm được, cô ta có động cơ có năng lực.Miêu Lan Chi cũng nghĩ như vậy. . . . Bà phản ứng lớn như vậy một nửa là bởi vì chột dạ. . . .Nhưng chuyện đã xảy ra, bà lại không thấy Hoa Chiêu rất quá phận, đương nhiên muốn toàn lực bảo vệ Hoa Chiêu."Bà ta đắc tội nhiều người! Ông hoài nghi ai? Hoài nghi mà không có chứng cớ cũng vô dụng, nói chuyện phải có chứng cớ!""Chị dâu." Diệp Thành có chút đau lòng mà nhìn Miêu Lan Chi: "Chúng ta lad người một nhà, còn cần chứng cớ nói chuyện sao?"Miêu Lan Chi bị ông ta nhìn đã có chút tức giận.Diệp Thâm đột nhiên đi tới, nói với Diệp Thành: "Chú ba, chúng ta mới là người một nhà, còn Chu Lệ Hoa không phải. Nếu trước kia bà ta không phải là thím ba, chỉ bằng những chuyện bà ta làm được kia, hiện tại bà ta có kết cục gì?"Hiện tại bà ta đã không phải là thím ba của chúng cháu rồi, chú lại vẫn đem bà ta đến những trường hợp này, xảy ra chuyện lại ở đây trách chúng ta, chính là chú không đúng.""Chuyện quá khứ chúng ta trước mắt không đề cập tới!" Diệp Thành vô cùng đau đớn mà nhìn Diệp Thâm: "Chỉ nói hôm nay, bà ấy đã làm chuyện thương thiên hại lí gì để cho các người hại bà ấy như vậy? Các người làm vậy là muốn cho bà ấy chết ah! Bà ấy sau này sao còn có thể đi ra ngoài gặp người!"Điểm này Diệp Thâm cùng Diệp Danh cũng không biết, liếc nhìn Hoa Chiêu.Bọn hắn cũng biết Chu Lệ Hoa nhất định là bị Hoa Chiêu bỏ thuốc rồi.Hoa Chiêu há mồm, vừa muốn nói chuyện, chợt nghe Diệp Thư nói: "Thuốc là do tôi hạ! Các người không cần nhìn Hoa Chiêu!"Về phần bà ta làm chuyện gì? Dựa vào cái gì mà chuyện trước kia không đề cập tới? Bà ta hại người khác, chú nói không đề cập tới cũng không nhắc lại? Cháu không nhắc tới! Chú ba, hôm nay cháu sẽ nói cho chú biết, về sau cháu không bao giờ muốn nhìn mặt Chu Lệ Hoa nữa! Chú đừng cho bà ta xuất hiện ở trước mặt cháu, bằng không thì chuyện ngày hôm nay chỉ là lần đầu tiên, về sau còn sẽ có lần thứ hai lần thứ ba!"Diệp Thành không nghĩ tới người từ trước đến nay đối với ông ta luôn tôn trọng, lễ phép như Diệp Thư lại biết nói loại lời này, ông ta nhìn về phía Hoa Chiêu, thật sự là gần mực thì đen gần đèn thì sáng. . . .Ông ta vừa muốn nói chuyện, Diệp Thư lại còn chưa nói xong: "Đến chuyện hôm nay, bà ta làm chuyện thất đức gì! Bà ta ở trước mặt nhiều người như vậy, nói cháu ngày hôm qua chịu khổ rồi! Nói cháu có năng lực thì cùng Mã Quốc Khánh giằng co, chớ cùng bà ta giằng co làm gì! Những lời này của bà ta là có ý gì?"Biểu cảm của Diệp Thành dừng lại một chầu.Những lời này của Chu Lệ Hoa xác thực có chút qua phân, "chịu khổ", bị chịu khổ chịu tội gì? Những lời như vậy khó tránh khỏi làm cho người nghe suy nghĩ nhiều.Hơn nữa, ngày vui thì nhắc tới Mã Quốc Khánh làm gì?"Bà ấy chính là người như vậy, nhanh mồm nhanh miệng, kỳ thật không có ý xấu gì. . .""A!" Lúc này là Hoa Chiêu lên tiếng.Cô dám làm sẽ không sợ Diệp Thành biết rõ, không cần Diệp Thư nhận tội thay cô. Hơn nữa, cô cảm thấy nên để cho Diệp Thành biết rõ."Người không có gì ý xấu có thể nhận tốt chỗ của người kác? Có thể nợ tiền không trả? Có thể chết không thừa nhận? Có thể tìm người phóng hỏa đốt bài thi của người khác?" Ngữ khí của cô không khách khí chút nào: "Vậy trong mắt chú ba, cái gì gọi là có ý xấu?"Mặt Diệp Thành đỏ thẫm, nói không ra lời."Hơn nữa chú ba, chú có chuyện làm rất không đúng." Hoa Chiêu nói ra.Mọi người ngẩng đầu nhìn cô, chuyện gì?"Chú đang giở trò lưu manh, chú có biết không?" Hoa Chiêu nói ra.Mọi người...Diệp Thành vẻ mặt ngạc nhiên, xấu hổ, còn có không hiểu rõ."Chú cùng Chu Lệ Hoa đã ly hôn rồi, hai người đã không còn quan hệ vợ chồng, lại muốn ở cùng một chỗ. . . Theo Chu Lệ Hoa chính miệng nói, các người còn ngủ chung trên một cái giường."Mọi người đã hiểu.Hoa Chiêu tiếp tục nói: "Hai người chưa lập gia đình trắng trợn mà ở cùng một chỗ, chuyện này hợp pháp sao? Hôm nay, cháu đã nghe thấy rất nhiều người ở đây lặng lẽ nghị luận.""Nói rất khó nghe, cháu cũng không học được."Chuyện này cô thật sự nghe thấy được.Lúc cô ở bên ngoài đãi khách, Chu Lệ Hoa cũng không có nhàn rỗi, đã ở bốn phía tìm người nói chuyện phiếm.Đương nhiên là nói chuyện về cuộc sống trong nhà của bà ta, trong nhà vẫn giống như trước kia, cái gì cũng do bà ta quyết định, bà ta nắm tài chính, bà ta lo liệu nội trợ, chăm sóc các con, quan tâm người đàn ông của bà ta.Chuyện cùng Diệp Thành ngủ trên một cái giường cũng do bà ta nói.Chỉ có như vậy mới có thể biểu hiện địa vị của bà ta không thay đổi.Bà ta cảm thấy rất đắc ý, lại không nghe thấy người khác ở phía sau bàn tán bà ta không biết xấu hổ.Đã bị nhà chồng đuổi ra khỏi cửa rồi, còn ỷ lại người ta không đi.Diệp Thành cũng làm cho người ta không hiểu nổi đấy, không thể rời khỏi người phụ nữ như vậy sao? Còn cùng người phụ nữ gây hoạ cho người trong nhà ở cùng một chỗ, đời này của ông ta cũng sẽ chỉ như vậy thôi."Lão tam, anh làm tôi quá thất vọng rồi." Diệp Chấn Quốc cũng đi đến, nhìn Diệp Thành nói."Cha. . . Bà ấy làm những chuyện kia xác thực rất quá phận, nhưng bà ấy đã biết sai rồi, hôm nay tới chính là để xin lỗi đấy."Diệp Thành còn rất ủy khuất: "Nhưng những chuyện Hoa Chiêu làm hôm nay cũng thức sự quá phân! Cho dù mọi người không phải là người thân, dù là người xa lạ, con bé làm như vậy đối với một người phụ nữ, cũng quá độc ác rồi! Các người còn bênh vực nó, các người cũng quá bất công rồi!""Tôi là người từ trước đến nay luôn thiên vị, cái này anh biết rõ nhất." Diệp Chấn Quốc nói ra: "Trước kia tôi thiên vị anh, lại không thấy anh phàn nàn một câu, hiện tại thiên vị người khác, anh có ý kiến sao?"Có ý kiến cũng vô dụng! Tôi thích thiên vị ai sẽ thiên vị người đó!" Diệp Chấn Quốc nói ra: "Còn có, Hoa Chiêu nói rất đúng, anh bây giờ là đang làm trò lưu manh anh biết không? Hôm nay trở về nhanh chóng đưa Chu Lệ Hoa đi! Về sau không cho phép gặp lại! Bằng không thì, tôi sẽ để cho bọn hắn dùng tội danh lưu manh đem anh bắt lại!"Trong lòng Hoa Chiêu dốc sức liều mạng mà vỗ tay ~ ông nội thật đáng yêu!



Bạn cần đăng nhập để bình luận