Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 491 - Động Lòng.



Chương 491 - Động Lòng.



Chương 491: Động Lòng.Hiện trường đã ngồi đầy, màn che lắc lư, giống như sắp sửa kéo ra, những tiếng nói xung quanh lập tức yên lặng, tất cả mọi người tập trung tinh thần mà chuẩn bị xem biểu diễn.Hiện tại các tiết mực giải trí còn quá ít, mỗi buổi diễn ở rạp chiếu phim, kịch trường đều chật ních, hơn nữa nghe nói đây là một buổi diễn đặc biết đã được chuẩn bị đã lâu, mọi người càng chờ mong.Tiết mục của Diệp Thư vậy mà được sắp xếp rất gần phía trước, ở vị trí thứ ba.Một ca khúc hát xong, tiếng vỗ tay đầy cả sảnh đường, rất nhiều người xem đều kích động đến mức đứng lên vỗ tay cho cô ấy, còn có người hô lên một cái.Người tổ chức cùng Diệp Thư đều rất kinh ngạc, bài hát này của Diệp Thư cũng không phải ca khúc mới, lại không phải lần đầu tiên hát, nhưng là lần đầu được phản ứng mãnh liệt như vậy.Nhưng Diệp Thư biết rõ vấn đề ở chỗ nào, tiếng hát của cô xác thực so với trước kia tốt hơn rồi, đem ca khúc hát ra một hương vị khác.Nếu như giọng hát không biết từ lúc nào đột nhiên cải biến này có thể tiếp tục ổn định, oa, cô sắp nổi tiếng rồi!Cô sẽ có tiền mua căn phòng lớn rồi!Tiền lương của cô cũng là căn cứ vào diễn được bao nhiêu có tiền thưởng cùng phụ cấp đấy, tuy không phải là một con số lớn, nhưng cũng so với người bình thường nhiều hơn rất nhiều.Diệp Thư đột nhiên nở nụ cười, thật sự là cùng Hoa Chiêu sống lâu rồi, bị lây bệnh rồi, lại tham tiền lại thích phòng ở.Nụ cười của Diệp Thư thật sáng lạn và xinh đẹp.Mã Quốc Khánh ngồi ở dưới đài, lại sững sờ rồi.Trái tim của hắn nhảy bang bang, quả thực muốn nhảy ra khỏi ngực, hắn nhìn chằm chằm vào làn váy dài bồng bềnh của Diệp Thư, lần đầu tiên biết rõ cái gì gọi là động lòng....Buổi diễn chấm dứt, Trương Quế Lan cùng bốn đứa nhỏ đã cảm thấy mỹ mãn, bọn hắn cho tới bây giờ cũng chưa từng tham gia một bữa tiệc nghe nhìn như vậy.Hoa Chiêu lại buồn ngủ rồi, thịnh yến đừng nói rồi, chỉ nói nghe nhìn, cùng thẩm mỹ của cô cũng cách hơn 50 năm, muốn hoài cổ cũng không tìm thấy kênh.Nhưng cô phải thừa nhận giọng Diệp Thư không tệ, về sau phải nịnh nọt cô ấy nhiều hơn, lại để cho cô ấy không có việc gì liền mở cho mỗi người một buổi hòa nhạc ~Hoa Chiêu cùng mọi người đi ra khỏi nhà hát lớn, khi về nhà liền mời Diệp Danh: "Anh cả gần đây đang bận cái gì? Đều không rảnh đến nhìn bọn nhỏ rồi, Thúy Vi không có việc gì liền nhìn cửa ra vào."Thực sự nhìn, nhưng nhìn cái gì Hoa Chiêu cũng không biết ~Nói cho Diệp Danh tâm đều đau, nhớ lại đôi mắt Thúy Vi trông mong mà nhìn anh, lập tức nói ra: "Vừa vặn xế chiều hôm nay không có việc gì, không phải chỉ đến xem biểu diễn thôi sao? Chúng ta cùng nhau trở về."Nói xong nhìn Văn Tịnh, ý muốn cô ấy cùng đi.Lúc này ngược lại không muốn Văn Tịnh tự mình về nhà.Xế chiều hôm nay kỳ thật anh không rảnh, là cố ý rút ra cả buổi, đi cùng Văn Tịnh.Tinh thần Văn Tịnh gần đây không ổn, lại bắt đầu dùng sức giày vò chính mình, anh dỗ cũng dỗ rồi, mắng cũng đã mắng, lại không có tác dụng.Vấn đề có chút nghiêm trọng rồi, anh lại không thể bỏ mặc, thấy quan hệ gần đây của hai người rất căng thẳng, muốn mượn "Cuộc hẹn" hòa hoãn thoáng một chút.Đáng tiếc hiệu quả có vẻ không lớn, Văn Tịnh không có tâm tư xem buổi diễn, toàn bộ quá trình đều cúi đầu ngẩn người, không biết đang suy nghĩ gì.Hiện tại Văn Tịnh cũng cúi đầu, cô ta đang suy nghĩ một câu vừa rồi của Diệp Danh "Chúng ta cùng nhau trở về" .Chúng ta, cùng nhau, trở về.Trở về.Không phải đi!Nhà người ta là đi, nhà mình mới là trở về!Hai người bọn họ đã tốt đến "Cùng nhau về nhà" rồi hả? !Cô ta lại cúi đầu không lên tiếng, Diệp Danh coi như cô ta đồng ý, lôi kéo cô ta đi theo Hoa Chiêu.Chu Lệ Hoa ở phía sau bọn họ nói xoáy: "Tiểu Danh thực sự thích hai đứa nhỏ của Hoa Chiêu ah, cũng khó trách, cùng chính mình lớn lên giống như vậy, ai không thích?"Những lời này liền không dễ nghe rồi, hơn nữa ngữ khí của bà ta, càng làm cho người khác hiểu sai.Hoa Chiêu nổi giận, đứa nhỏ lớn lên giống chú bác, rất bình thường a? Bởi vì cha cùng anh em lớn lên giống ah!Bà ta lại cố ý làm cô buồn nôn!Diệp Danh cũng cảm giác được Văn Tịnh bị anh kéo run lên.Anh biết rõ lời này không phải nói cho anh nghe đấy, loại này lời nói vô căn cứ này không thể để cho anh nổi giận, bà ta là nói cho Văn Tịnh nghe đấy, hơn nữa Văn Tịnh hiển nhiên sẽ nghe lọt.Cái này không thể không làm cho anh tức giận."Lời này thím ba cũng nói được, con cái nhà ai lớn lên không giống chú bác? Không giống mới hỏng mất." Diệp Danh quay đầu lại, tới gần Chu Lệ Hoa nói ra: "Ngược lại là có chuyện đã quên nhắc nhở thím ba, nghe nói thím lúc trước cứ như vậy mà thả người Khâu gia đi rồi hả? Không đem Khâu Mai lưu lại vài ngày sao?"Chu Lệ Hoa lui về phía sau một bước, gần đây tâm tình không tốt, xúc động rồi, Văn Tịnh là người ngu dễ châm ngòi, nhưng sao đã quên Diệp Danh ở bên cạnh rồi?"Tôi giữ cô ta lại làm gì? Về sau chớ ở trước mặt tôi nhắc tới cô ta!" Chu Lệ Hoa tức giận nói.Nếu không phải Diệp Danh ngày đó toàn bộ quá trình đều "Không biết" đã xảy ra chuyện gì, bà ta còn muốn giận chó đánh mèo lên Diệp Danh rồi.Chính là như vậy, kỳ thật bà ta cũng không ít lần giận chó đánh mèo. Kết hôn rồi cũng có thể cắt đứt chuyện hôn nhân của con trai bà ta! Con trai bà ta kém cỏi như vậy sao?"Đương nhiên là ở lâu thêm vài ngày nhìn xem cô ta có mang thai không, còn kịp thời xử lý, bằng không thì thực sự có rồi, cô ta cũng là con dâu của thím rồi, đến lúc đó lại phải tổ chức thêm một lần hôn lễ, mặt mũi chú ba thím ba lại càng khó coi." Diệp Danh nói khẽ.Chu Lệ Hoa mặt sượng lại rồi…Lần sau có Diệp Danh ở đây, bà ta sẽ không bao giờ mở miệng nói chuyện!Nhưng bà ta phải thừa nhận Diệp Danh nói rất có đạo lý, ví dụ sống sờ sờ ví dụ ở ngay trước mắt đấy, Hoa Chiêu chính là một lần thì có.Trước giờ bà ta đã thầm nghi đứa con trong bụng Hoa Chiêu không phải của Diệp Thâm, bà ta cũng nghĩ kỹ đến lúc đó sẽ châm ngòi thổi gió như thế nào rồi.Nhưng về sau khi vừa sinh ra, hoài nghi liền hoàn toàn bị bác bỏ rồi, cũng đã lớn thành như vậy còn nói không phải của Diệp Thâm đấy, chính là trợn mắt nói dối rồi."Có một số người chính là tốt số ah, một lần thì có." Chu Lệ Hoa phản xạ có điều kiện mà ép buộc, xong mới nhớ tới không đúng, nhanh chóng nói ra: "Cô ta khẳng định không có cái số tốt kia! Nhưng là vì phòng ngừa vạn nhất, Tiểu Danh, cháu nên phái người đi tra một chút!""Đây là chuyện nhà thím ba, vẫn là thím ba tự mình đi thăm dò a." Tất cả mọi người ở riêng rồi.Nói xong không đợi Chu Lệ Hoa trả lời, lôi kéo Văn Tịnh đi nha.Hoa Chiêu quay đầu lại liếc nhìn Chu Lệ Hoa, cười cười, nụ cười rất lạnh.Chu Lệ Hoa không phát giác ra, Diệp Giai cùng Diệp Lị lại buồn chết rồi, mẹ cô ta thoáng cái đã đắc tội cả nhà bác cả!



Bạn cần đăng nhập để bình luận