Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1459 - Anh có biết cô ấy đang làm gì không?



Chương 1459 - Anh có biết cô ấy đang làm gì không?



Chương 1459: Anh có biết cô ấy đang làm gì không?"Hoa tổng, sao cô lại ở đây?" Tạ Liên Na kinh ngạc nhìn Hoa Chiêu hỏi.Giống như trước đây hai người không phát sinh chuyện xấu hổ gì mà là một đôi bạn tốt.Độ dày của da mặt người bình thường không thể so sánh được.Loại người này thường thường lăn lộn rất khá.Hoa Chiêu cười cười, nói chuyện với cô ta: "Đúng vậy, không ngờ gặp được cô Daisy ở đây, thật tình cờ.”So về da mặt dày cô cũng không thua.Hai chữ "Daisy" làm cho ánh mắt Tạ Liên Na lóe lên, nụ cười trên mặt cũng nhạt đi vài phần.Cô ta cho rằng Hoa Chiêu chỉ biết tên mình là Tạ Liên Na.Daisy là tên lúc nhỏ của cô ta, người ngoài không thể biết.Khi gặp được Diệp Danh, cô ta quyết định không đi nhưng lại sợ Diệp Thư, Hoa Chiêu biết nên lúc giới thiệu với Diệp Danh, cô ta đã nói là "Daisy".Xem ra Hoa Chiêu vẫn biết.Tạ Liên Na tỏ vẻ ngạc nhiên nói: "Làm sao cô biết tên tôi là Daisy? Diêu tổng nói cho cô biết sao?”Vẫn còn giả ngu.Hoa Chiêu đánh tan hy vọng của cô ta, cười nói: "Không phải, là Diệp Danh nói cho tôi biết, Diệp Danh, cô đã gặp qua chưa?”Nụ cười của Tạ Liên Na có chút miễn cưỡng, nhưng xem như có chút khéo léo.Hoa Chiêu lại nói: "Tôi đã nói với anh cả chuyện cô giả bệnh, anh ấy rất ngạc nhiên. Tôi cũng đã nói về việc sa thải cô, anh cả cũng đã đồng ý.”Nụ cười từng chút một biến mất trên mặt Tạ Liên Na.Chuyển lên khuôn mặt Hoa Chiêu.Hoa Chiêu cười hỏi: "Visa của cô còn mấy ngày nữa là hết hạn?”Tạ Liên Na không trả lời, chỉ nặng nề nhìn cô.Hoa Chiêu cầm chén trà hoa quả tỏ ý chào cô ta rồi xoay người rời đi."Hai người đang nói gì vậy?" Một trợ lý đi tới hỏi Tạ Liên Na.Hắn đã từ chức ở Diêu Ký, đi theo Tạ Liên Na."Cô ấy có đồng ý bán riêng cho cô một phần trái cây không? Chỉ cần một loại là được, chúng ta đem về bán thử trước, tôi nghĩ sẽ không có vấn đề." Một trợ lý khác đi tới, hy vọng nói.Lúc này Tạ Liên Na mới nhớ tới cô ta chạy đi tìm Hoa Chiêu muốn nói chuyện gì.Nhưng cô ta vừa mới nói chuyện một câu, tất cả lời sau đều bị chặn trong miệng, nói không nên lời!Còn làm rối tung những chuyện quan trọng nhất của cô ta.Diệp Danh nói, thật tốt khi sa thải cô ta?"Ah!" Tạ Liên Na ném ly rượu trong tay.Xung quanh lập tức yên tĩnh nhìn sang.Tạ Liên Na lập tức cứng đờ, xấu hổ nói: "Xin lỗi, không cẩn thận, tôi vừa mới nhìn thấy chuột….”Nhưng mọi người cũng không hoảng loạn nhảy dựng lên làm cho bữa tiệc rối loạn như cô ta nghĩ.Hoa Chiêu cầm chén trà, không biết từ đâu quay lại."Đại tiểu thư, đây không phải là yến tiệc cao cấp của những người nổi tiếng được tổ chức trên sân thượng nổi tiếng, đây là bữa tiệc hoa quả tổ chức trên cánh đồng." Hoa Chiêu nhìn xung quanhĐây là một trang viên nhỏ, bên cạnh là tòa nhà hai tầng mang phong cách nông thôn châu Âu, hiện tại tất cả mọi người đang ở trên một bãi cỏ bằng phẳng.Phía xa là các loại cây ăn quả khác nhau.Chỗ này được xây dựng ở ngã ba của "khu quản lý" và mấy vườn cây ăn quả, thực tế là "biệt viện" của Hoa Chiêu.Mỗi lần đưa con đến, cũng không thể nghỉ ngơi trong khu văn phòng cho nên Hoa Chiêu xây dựng căn nhà này."Những thương nhân trái cây đều trực tiếp tiếp xúc với nông dân, bọn họ sẽ sợ chuột sao?" Hoa Chiêu cười nói.Tạ Liên Na một chút cũng không cười được, chính mình lại làm chuyện ngu xuẩn.Nhưng ngược lại cô ta nhớ tới mục đích hiện tại của mình, sửa lại biểu tình xong muốn nói chuyện với Hoa Chiêu.Hoa Chiêu đã bị người khác lôi kéo.Có người quan tâm đến trà trái cây trong tay cô nên muốn hợp tác kinh doanh.Trà trái cây này được làm từ những quả "dưa vẹo táo nứt" không bán được, bán tươi thì không được nhưng làm thành quả sấy khô thì không có vấn đề gì, hương vị cũng tốt như nhau.Hoa Chiêu rất hứng thú với ông chủ vô cùng có "ánh mắt" này, hai người vừa đi vừa tán gẫu.Đến lúc Tạ Liên Na muốn tìm cô cũng đã không thấy cô ở đâu.......Vừa về đến nhà lại thấy thấy Diệp Thư đang muốn ra ngoài."Sắp tới giờ cơm tối rồi mà chị còn đi đâu vậy?" Hoa Chiêu tò mò nói."Đi tìm em." Diệp Thư nhìn thấy cô thì thở phào nhẹ nhõm, trực tiếp hỏi: "Tạ Liên Na kia đâu? Cô ta đi chưa? Khi nào visa của cô ta hết hạn?”"Sao chị lại biết? Ai nói với chị vậy?” Hoa Chiêu tò mò nói.Tạ Liên Na chưa rời đi, còn muốn làm thương nhân hoa quả, còn gặp Diệp Danh, còn báo tên giả, những chuyện này Hoa Chiêu chưa từng nói với Diệp Thư."Anh cả." Diệp Thư nói, không giải thích mà quấn lấy cánh tay Hoa Chiêu oán giận nói: "Sao em không nói cho chị biết? Chuyện lớn như vậy mà em lại giấu chị!”"Làm gì có chuyện lớn?" Hoa Chiêu cười nói: "Một người không quan trọng, đã rời khỏi cuộc sống của chị, cũng không cần nhắc tới nữa.”Diệp Thư ... nghe vậy, tâm trạng của cô ấy lập tức dịu đi, lo lắng vừa rồi cũng biến mất."Chị ah, thực sự đến thời kỳ mãn kinh hơi sớm, tâm tình cũng quá dễ bị kích động, không phải lại có chứ?" Hoa Chiêu nói."Làm sao có thể? Chị đã 42 tuổi rồi? A! Ta 42 tuổi! Thật đáng sợ!" Diệp Thư than thở."Tại sao trong nháy mắt lại có cảm giác mình đến tuổi trung niên rồi chứ? Thật quá đáng sợ! Năm ngoái chị vẫn luôn cho rằng mình chỉ mới 18 tuổi." Diệp Thư nói.“Đừng nói nữa, đừng nhắc đến tuổi nữa, hơn nữa em vẫn luôn 18 tuổi.” Hoa Chiêu nói.Diệp Thư đột nhiên bật cười.Hoa Chiêu liếc cô ấy, tâm tình Diệp Thư có chút không ổn định, tâm trạng rất thất thường, dễ vui dễ buồn, nhưng lúc trước cô bắt mạch lại không thấy có gì không ổn.Cơm tối đã làm xong, lũ trẻ ríu rít vây quanh Hoa Chiêu chào đón cô trở về.Nhưng Hoa Cường và Diêu Lâm không thấy xuất hiện trên bàn ăn.Hoa Chiêu chợt nhớ ra đã mấy ngày không thấy hai người ngồi ăn cơm tối.Bữa sáng còn có thể nhìn thấy.“Ông nội và ông cậu lại đi chơi ở xa à?” Hoa Chiêu hỏi.Đôi khi cả hai sẽ đi leo núi và trở về rất muộn.“Đúng vậy.” Diêu Khôn nói: “Ông nội nói muốn đi dạo một chút, không muốn suốt ngày ở nhà.”Trên bàn không có người ngoài, sắc mặt hắn có chút không tốt.Ông nội nói như thể ông ấy biết điều gì đó ... Trước đây ông nội không phải là người yêu sông núi.Ông ấy chỉ yêu công việc.Nhưng bây giờ ông ấy hoàn toàn không đề cập đến công việc, như đã hoàn toàn buông bỏ sự nghiệp mà ông ấy đã làm việc chăm chỉ cả đời, không bận tâm chút nào.Mọi người... đều có linh cảm, phải không?Diêu Khôn không thể ăn nổi nữa.Hoa Chiêu cũng không khuyên hắn, chuyện này căn bản không có cách nào an ủi hắn.Diệp Thư không nhìn ra hắn đang buồn bực, tùy tiện chọn một đề tài, nói: "Anh biết Tạ Liên Na hiện tại đang làm gì không?"“Làm cái gì?” Diêu Khôn hỏi."Cô ta đang đuổi theo anh trai em." Diệp Thư nói.



Bạn cần đăng nhập để bình luận