Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 974 - Anh Có Thể.



Chương 974 - Anh Có Thể.



Chương 974: Anh Có Thể."Một tháng trước cô ta ở Bằng Thành, vậy có lẽ đã tới thủ đô từ sớm rồi, thu mua hai bà đỡ ở bệnh viện trộm con trai nhà chúng ta, cần rất nhiều tiền và thời gian để thuyết phục." Hoa Chiêu nói ra.Hai bà đỡ này thế nhưng đã biết rõ thân phận bối cảnh của cô, lại vẫn dám động vào con của cô, vậy đối với phương khẳng định cho đầy đủ "Tiền mua mạng".Diệp Danh lắc đầu: "Cụ thể bao nhiêu không biết, bất quá sau khi hai người gặp chuyện không may nhà cũng bị trộm qua, trở thành một mảnh bừa bộn, thứ đáng giá cũng bị mất."Đối phương đây là cho tiền, lại thu trở về, ngay sau đó lại lấy mạng của bọn họ.Tướng ăn có chút khó chịu nổi, không phải loại lương thiện gì.Tim Hoa Chiêu lại nhấc lên."Đi, đi Bằng thành!" Cô nói xong cũng trở về phòng thu thập quần áo.Cô nghĩ đến một loại khả năng, có tiền, có người, lại độc ác như vậy, còn không chỉ một người, còn không sợ uy danh Diệp gia, vậy chỉ có một khả năng.Bọn hắn không biết Diệp gia, hoặc là đã biết cũng không để ý, bởi vì không ở trong nước.Hoa Tiểu Ngọc khả năng đã quen biết lão đại xã hội đen Hồng Không, không biết dựa vào cái gì mà đối phương ra người giúp cô ta làm việc.Càng nghĩ càng hợp lý, động tác của Hoa Chiêu càng nhanh chóng, rất nhanh liền thay một bộ đồ thể thao, mang theo hành lý đơn giản đi ra.Diệp Thâm nhìn cô, biết hiện tại cự tuyệt cô, nói cô ở nhà ở cữ là không thể nào.Cô căn bản sẽ không nghe, cho dù nghe xong cũng là bằng mặt không bằng lòng, quay đầu nhất định sẽ tự mình vụng trộm đi Bằng Thành.Vậy còn không bằng anh mang theo."Em yên tâm, đã có mục tiêu, anh nhất định sẽ đem đứa nhỏ cứu trở về!" Diệp Thâm chỉ có thể an ủi cô."Ừ!" Nhiều ngày trôi qua như vậy, tâm tình Hoa Chiêu rốt cuộc cũng như ánh mặt trời xuyên qua khe hở giữa đám mây, lộ ra một tia sáng chật vật.Đứa nhỏ còn sống, trước mắt chắc có lẽ không chết, Hoa Tiểu Ngọc bắt cóc thằng bé có lẽ là muốn tra tấn nó, ngược đãi nó, để trả thù cô.Hoặc là dùng đứa nhỏ để bàn điều kiện gì đó.Những điều này cô có thể nhịn!Đến lúc đó chữa thương cho đứa nhỏ là tốt rồi, hiện tại, cô chỉ cần thằng bé còn sống."Mang nhiều người đi một chút." Diệp Danh nói ra: "Anh không đi, anh ở trong nhà tiếp tục tiếp nhận tin tức, tùy thời liên lạc các em.""Bình an đem đứa nhỏ trở về." Diệp Danh nói ra."Nhất định!" Hoa Chiêu rưng rưng nói.Diệp Thâm chỉ nhẹ gật đầu, vô luận như thế nào, anh cũng phải đem con trai bình an trở về....Buổi chiều ngày hôm sau, một đoàn người đã đến Bằng Thành.Sau lưng Diệp Thâm cùng Hoa Chiêu còn có 6 người, đều được tuyển chọn kỹ lưỡng và có khả năng chiến đấu đấy.Sau khi hạ cánh chuyện đầu tiên chính là liên hệ Diệp Danh.Quả nhiên, mấy giờ thời gian, tin tức lại đổi mới, Hoa Tiểu Ngọc năm trước vượt biển đến Hồng Kông, thuận lợi xuyên qua khu vực biên giới, đến nội thành, đáp ứng được các yêu cầu của chính sách nên đã lấy được thân phận người Hồng Kông.Hoa Chiêu nghiến răng, vận khí của cô ta coi như không tệ.Chính sách chính là như vậy, chỉ cần những người nhập cư trái phép đi qua biên giới và vào khu vực đô thị, họ có thể xin tư cách pháp nhân một cách quang minh chính đại.Đương nhiên phải có phí thủ tục, hình như hơn mười đồng, Hoa Chiêu có chút không nhớ rõ nữa, dù sao cũng không phải quá đắt, người bình thường đều có thể lấy ra.Về phần những người vận khí không tốt, không thể qua biên giới, cũng sẽ bị bắt về."Đây là nơi cô ta đã đăng ký danh tính lúc đó. Về phần sau khi hạ cánh cô ta đã đi đâu, làm gì, dựa vào ai, hai người phải tự mình đi tìm hiểu, sẽ nhanh hơn anh truyền đạt."Diệp Danh ở trong điện thoại nói ra: "Đến đó, liên hệ hai người kia."Anh nói với Diệp Thâm tên hai người cùng phương thức liên lạc.Đây là lợi thế của việc anh ở lại thủ đô, có thể bày mưu nghĩ kế, khơi thông quan hệ.Nghe nói con của Diệp Thâm cùng Hoa Chiêu bị bắt cóc, khả năng bị mang đến Hồng Kông, dưới sự thuyết phục của Diệp Danh, bên trên rất nhanh đã đồng ý cho hai người bọn họ hai đường dây liên hệ, để cho bọn họ đến đó không đến mức hai mắt mù tịt, hơn nữa có thể rất nhanh mà tra ra tình huống.Diệp Thâm không nói bất kỳ lời cảm tạ nào, nghe xong liền cúp điện thoại bắt đầu hành động.Đi liên hệ đội thuyền, vụng trộm đi qua.Hiện tại đã có bến cảng La Hồ, còn có đặc khu Bằng Thành, muốn chính quang minh chính đại mà thông thương cũng không phải là không thể được, nhưng phải tuân thủ các thủ tục và xin giấy tờ, bọn họ bên này nhất định là một câu nói đã có thể xử lý, nhưng bên kia cũng không phải như vậy rồi.Bằng không thì còn nói cái gì nữa hả? Diệp Chấn Quốc đã sớm ra mệnh lệnh qua, để cho bên kia toàn lực lùng bắt Hoa Tiểu Ngọc rồi.Cho nên bọn họ muốn đi qua sớm hơn, cũng phải vụng trộm đấy.Bơi lội không được, Hoa Chiêu còn chưa ra tháng, Diệp Thâm không nỡ để cô chịu tội.Hơn nữa ngồi thuyền nhanh hơn, cũng không phải không có thuyền!Chỉ có điều phải cần rất nhiều tiền, người bình thường không ra nổi mà thôi.Việc tìm thuyền cũng rất thuận lợi, đường đi Diệp Thâm đã biết rõ, lúc trước anh đi Mỹ cũng là như vậy mà đi qua đấy.Hoa Chiêu ăn mặc một bộ quần áo thể thao màu đen, mang theo mũ lưỡi trai, cùng khẩu trang đều màu đen leo lên một chiếc thuyền đánh cá đơn sơ.Diệp Thâm cũng như thế, thậm chí còn kín hơn.Người lái thuyền trước kia biết Tô Hằng, hiện tại Tô Hằng đã biến mất, anh là Diệp Thâm."Em đã ghi nhớ bản đồ chưa?"Hai bên eo biển rất gần, ở khoảng cách này có thể nhìn thấy ánh đèn đằng kia.Vì vậy, con thuyền gần như trong chớp mắt đã đến nơi.Trước khi rời thuyền, Diệp Thâm lại hỏi Hoa Chiêu một lần nữa."Nhớ kỹ." Hoa Chiêu gật đầu.Cô thực sự ghi nhớ rất kỹ tấm bản đồ đó, mặc dù kiếp trước cô đã đến thành phố Hồng Kông không biết bao nhiêu lần, nhưng bản đồ hiện tại chắc chắn khác với bản đồ trước kia.Hơn nữa khi cô đến, cô cũng không đi theo con đường này!“Lát nữa nếu bị chặn lại, em hãy bảo vệ tốt chính mình, chạy nếu có thể, đầu hàng nếu không được, ngoan ngoãn trở về, chờ tin tức của anh, một mình anh cũng có thể giải cứu đứa nhỏ! Đừng mạo hiểm!"Diệp Thâm lo lắng mà nói.Đối phương có súng.Làm không tốt sẽ động súngCô chỉ cần bị thương một chút anh sẽ đau lòng.Hơn nữa một mình anh hoàn toàn có thể. . .



Bạn cần đăng nhập để bình luận