Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1038 - Lễ Hội Ẩm Thực



Chương 1038 - Lễ Hội Ẩm Thực



Chương 1038: Lễ Hội Ẩm Thực"Ah, ah!" Diệp Thư lúc này mới kịp phản ứng nhớ tới, Diêu Khôn không ở lại, cô ấy có thể cùng đi theo ah!"Thế nhưng mà. . . ." Cô ấy lại nhìn đứa nhỏ trong ngực: "Chị trông con một mình, sợ không trông được.""Cũng nên làm quen đấy." Hoa Chiêu nói ra: "Chị cũng không thể hai người ở hai nơi cả đời, nếu lo lắng..., đem hai người trước kia chăm sóc Cẩm Văn lại gọi về giúp chị trông đứa nhỏ a."Lúc trước ra nước ngoài học, Diệp Danh chọn cho Hoa Chiêu hai người bảo mẫu.Nhưng sau khi Hoa Chiêu về nước, đã cho hai vị bảo mẫu từ chức rồi.Cũng không phải cô không muốn dùng mà là vì hai người ở nước ngoài đều có thân nhân, hơn nữa thân nhân đều ở nước ngoài, tuổi của bọn họ cũng không nhỏ nữa, Hoa Chiêu lại định cư ở trong nước.Cho nên đi theo cô, người ta lại phải cùng người nhà cách biệt.Các cô đã nói chuyện, hai người bảo mẫu cuối cùng đã chọn người nhà.Hiện tại gọi bọn họ trở về trông con cho Diệp Thư, đoán chừng bọn họ cũng sẽ rất nguyện ý.Bọn họ còn chưa tới tuổi ở nhà dưỡng lão, đoán chừng cũng không muốn ở nhà nhàn rỗi sống bằng tiền dành dụm.Người già rồi, trong tay không có tiền, trong lòng sẽ rất sợ."Đúng đúng, thiếu chút nữa đã quên bọn họ." Diệp Thư nhớ tới hai vị bảo mẫu kia, lập tức yên tâm.Hai người kia đã cùng cô ấy chăm sóc bọn nhỏ đấy, rất dụng tâm, cô ấy cũng thấy được.Vấn đề lớn nhất đã không còn, Diệp Thư lập tức ôm đứa nhỏ trở về phòng thu thập hành lý.Diêu Khôn cao hứng đuổi theo.Diêu Lâm cùng Diêu An cũng rât vui vẻ, bọn họ đã sớm muốn Diệp Thư trở về, nhưng lại xấu hổ không thể mở miệng, hiện tại tốt rồi, Hoa Chiêu sao lại tri kỷ như vậy! ~Người một nhà vui vẻ hòa thuận, ngồi chơi đến 7 giờ liền giải tán..Bọn nhóc ăn uống no đủ, bị đuổi đi học rồi.Đã nói hôm nay bắt đầu học, nên phải kiên trì.Hôm nay học toán học, đứa lớn ở một gian phòng khác tự học, có gì không hiểu sẽ tới hỏi giáo viên, đứa nhỏ tập trung cùng một chỗ chơi trò chơi về các con số.Hoa Chiêu xem trong chốc lát, cảm thấy giáo viên dạy toán này quả nhiên lĩnh ngộ được ý của cô, không nghiêm khắc, lại rất nhiệt tình, rất thích hợp để dạy trẻ nhỏ.Bằng không thì đứa nhỏ năm sáu tuổi, thấy giáo viên có vẻ mặt hung dữ, bị dọa cho sợ hãi, sao còn có tâm tư học.Hoa Chiêu quay đầu, nhìn Diệp Lị và Diệp Thần cùng nhau rời đi, không gọi bọn họ lại.Chuyện của Diệp Thần không gấp, hắn chẳng qua là cùng cô gái kia chuẩn bị nói chuyện yêu đương mà thôi.Trên tư liệu cũng nói gia đình cô gái kia cũng không có vấn đề gì, về phần người có được không, cái này Diệp Thần tự mình chọn trúng là được.Cô tuy tiếp quản chuyện trong gia tộc rồi, nhưng yêu đương tự do vẫn không thay đổi đấy.Nếu như Diệp Lị có thể đợi đến tốt nghiệp lại theo đuổi Đào Lam, cô cũng bỏ qua.Diệp Thần nếu tìm cực phẩm trở về, cô cũng bỏ qua.Chỉ lo đến lúc đó cùng đối phương "Ở chung" sẽ khá vất vả.Diêu Khôn rời đi một lát rất nhanh đã trở lại, không để ý đến ánh mắt Diệp Thâm, kéo Hoa Chiêu ra ngoài, cùng cô thảo luận kỹ càng lễ hội ẩm thực thì phải làm gì.Địa điểm ở đâu, quy mô bao nhiêu, cần chuẩn bị những thực phẩm gì, mời những ai, đưa vào hoạt động thế nào, hắn tuy đã có những suy nghĩ sơ bộ, nhưng hắn cảm thấy ý tưởng của Hoa Chiêu khẳng định sẽ rất tốt.Hoa Chiêu ngược lại đã có một ý tưởng táo bạo, trước đó có chút không xác định nên chưa nói, hiện tại Diêu Khôn đã hỏi, vậy cứ làm như thế a."Chúng ta tổ chức một lễ hội âm nhạc ẩm thực, trong bảy ngày, mỗi ngày đều có biểu diễn." Cô nói ra.Chỉ có mỹ thực, lại là mỹ thực châu á, người ngoại quốc chưa hẳn đã tiếp nhận.Lúc này, cũng không phải ai cũng thích sủi cảo, bánh bao, chè trôi nước, nói là cảm thấy có mùi lạ.Cũng may Diêu gia hiện tại đã nghiên cứu ra mấy loại sản phẩm mới phù hợp với khẩu vị của dân bản xứ, lượng tiêu thụ không tệ.Bất quá có thêm âm nhạc..., người tới sẽ càng nhiều hơn.Bọn họ tổ chức lễ hội âm nhạc để nâng cao độ nổi tiếng, cũng không phải bán đồ, đến càng nhiều người càng tốt.Cái này, là đòn sát thủ của Hoa Chiêu.Cô cầm qua một tờ giấy trắng đã viết mười mấy cái tên."Anh đi tìm tìm những người này, cùng bọn họ ký kết một hợp đồng phát ngôn lâu dài, tiền lương phải cao một chút, năm thứ nhất 1 10 nghìn đô, năm thứ hai 20 nghìn đô, năm thứ ba 30 nghìn đô, ít nhất ký kết 30 năm."Diêu Khôn tiếp nhận tờ giấy, lập tức có chút nhíu mày.Hoa Chiêu cho thù lao tuyệt đối rất cao, cái giá tiền mời nghệ sỹ hạng nhất không được, nhưng tuyến hai tuyến ba đều được đấy.Năm 81 tiền cũng rất có giá.Nhưng những người trên giấy này, hắn một người cũng không nhận ra.Huống chi ở phía sau Hoa Chiêu còn đánh dấu tin tức cơ bản của đối phương, nam nữ, tuổi, tình huống hiện tại.Khá lắm, đều là mười mấy tuổi thậm chí đứa nhỏ mấy tuổi! Bọn hắn biết ca hát sao?Bọn họ đây là muốn tổ chức ngày quốc tế thiếu nhi sao?Bọn họ cũng không phải bán đồ ăn trẻ em đấy.Hơn nữa mấy đứa nhỏ biểu diễn cũng không đáng số tiền này!Hoa Chiêu kiếp trước coi như là người say mê âm nhạc, phàm là ca khúc dễ nghe, chẳng phân biệt quốc tịch, cô đều ưa thích.Hơn nữa, hát các bài hát tiếng Anh cũng là một cách học tiếng Anh tốt nên cô biết nhiều ca sĩ nước ngoài và nắm được tình hình cơ bản của họ.Những người này tương lai đều là nhân vật lớn. Đợi người ta lớn lên mới mời, sẽ gấp mười gấp trăm lần giá tiền hiện tại.Tương lai có những người này ở đây, lễ hội ẩm thực của bọn họ sẽ rất đông người tham gia.Về sau bán vé vào cửa, bọn họ có thể kiếm được đầy bồn đầy bát (*đầy túi).Hơn nữa vì vậy mà lễ hội ẩm thực của Diêu gia sẽ trở thành sự tồn tại hiếm thấy trong trong ngành công nghiệp thực phẩm ~Hoa Chiêu cười trộm, hiện tại cô cho người một vạn hai vạn phí phát ngôn, quả thực là bắt nạt người ta ~Hơn nữa cô định bắt nạt đến triệt để. . . ."Trong hợp động ghi khoản bồi thường thiệt hại khi huỷ hợp đồng cao ngất trời, người vi phạm hợp đồng sẽ phải trả 1 tỷ đô."Diêu Khôn bị dọa.1 tỷ? Hắn cũng đền không nổi!Hắn lại nhìn danh sách: "Ngươi lo lắng bọn hắn vi phạm? Yên tâm, tuyệt đối sẽ không đấy, một năm chỉ diễn một lần, phí biểu diễn mỗi năm tăng lên, 30 năm trôi qua là được…4 triệu 650 nghìn đô, đây quả thực là một bầu trời tiền ah, kẻ đần mới không đồng ý!"Diêu Khôn lại cúi đầu nhìn trên tay giấy, bên trên là hơn 30 người.Lão thiên gia, đây là bao nhiêu tiền?"Không nên không nên, nhiều quá!" Diêu Khôn hô.Hắn đâu tưởng tượng được, 20 năm sau, những siêu sao này một lần biểu diễn chính là mấy triệu đô.Một buổi hòa nhạc, cộng lại hết tất cả chi phí cũng có thể kiếm được vài tỷ.4 triệu 650 nghìn đô, chỉ đủ mời người ta đi một vòng ở cửa ra vào.Hoa Chiêu kiên trì nói: "Việc này cứ nghe em, những người này khi còn bé diễn không được cũng không sao, có thể chụp ảnh."Cái cô muốn cũng không phải là hiện tại của bọn hắn, mà là tương lai.Về sau đem ảnh chụp từ nhỏ đến lớn của những siêu sao này ra, làm thành một series, lại có thể nổi tiếng thêm nữa.Tương lai những người này bởi vì cô can thiệp mà không nổi tiếng được?Không có khả năng đấy.Ca khúc thành danh của bọn họ cô đều nhớ rõ, đến lúc đó nếu không nổi được cô sẽ tự tay nâng bọn họ lên cho thật nổi tiếng, sau đó kiếm thật nhiều tiền cho cô ~Phương pháp này, trong nước cũng có thể làm một lần.Diêu Khôn lại khuyên mấy lần, thấy không được, cũng phải nghe theo cô rồi.Nhà máy thực phẩm Diêu gia, nói cho cùng cũng là sản nghiệp của Hoa Chiêu, để cô định đoạt....Người Diêu gia đi rồi, hơn nữa năng lực hành động rất siêu cường, sau khi hạ cánh, Diêu Khôn đi sắp xếp tổ chức lễ hội ẩm thực, Diêu Lâm bắt đầu đi quan hệ xung quanh, công kích Đào gia.Lại một đám người bị hại xuất hiện, liên hệ với người bị hại trước đó, mọi người tụ lại, có tổ chức có kỷ luật mà đòi bồi thường, lại mời một đội luật sư lợi hại nhất lên tòa án.Đào gia giải quyết bồi thường.Mã gia không thể ngồi yên, phái người tới gặp Hoa Chiêu."Mã Đại Cáp cùng Mã Thiên Minh? PHỐC. . ." Hoa Chiêu vẫn nhịn không được bạt cười: "Gọi bọn hắn vào."Hiện tại mấy người đàn ông Diệp gia chỉ để ý công việc trong tay mình, cố gắng phấn đấu sự nghiệp của mình.Những chuyện bên ngoài này, đều do Hoa Chiêu quản.Đương nhiên, hai người này là vì cô mà đến đấy.



Bạn cần đăng nhập để bình luận