Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 224 - Chắt Lọc Tinh Hoa.



Chương 224 - Chắt Lọc Tinh Hoa.



Chương 224: Chắt Lọc Tinh Hoa.Con đường Hoa Cường mỗi lần lên núi đều là cố định đấy, chọn đường đó là tốt nhất.Hoa Chiêu đi dọc theo nhà mình ra phía sau núi, đi vào sâu trong núi.Một mảnh ở chân núi phía sau này, không nói từng cành cây ngọn cỏ hai người bọn họ đều nhớ rõ, cũng không xê xích gì nhiều. Góc Đông Nam trên mấy cây thân gỗ lớn có rất nhiều nấm đầu khỉ, bên cạnh đó dưới mấy gốc cây đó còn có mấy loại nấm khác, góc Tây Nam có một khúc gỗ mục mọc ra mộc nhĩ, mỗi năm đều có thể ngắt lấy.Mà mặt đất cũng bị san bằng rồi, nếu có nhân sâm, cái kia khẳng định cũng chỉ là 1 mầm nhân sâm, không thể nào là nhân sâm trên trăm năm được.Đi nửa giờ, cơ bản mà bắt đầu tiến vào rừng sâu rồi.Người lui tới đây không nhiều lắm, nhưng cũng không ít, đặc biệt là từ khi Hoa Chiêu phát hiện ở suối nước nóng bên cạnh có bí đỏ, người lên núi ngày càng nhiều.Hoa Chiêu lại đi lên phía trước nửa giờ nữa, chọn cây xong, liền gieo xuống một hạt giống. Có năng lượng trao đổi ở bên trong, nhân sâm càng ngày càng lớn, mãi cho đến ngàn năm. Sau đó cô dừng trao đổi, đem nhân sâm đào lên, nắm ở trong tay.Cô lấy từ trong túi quần lấy ra một cái bình thủy tinh nhỏ trong suốt, lại lấy ra một cái dao nhỏ, cắt một đường lên đầu nhân sâm. Sau đó cô lại thả ra năng lượng dẫn dắt, rất nhanh, vài giọt chất lỏng màu xanh lá chảy ra, rơi xuống trong bình.Đây là do Hoa Chiêu mấy ngày nay nhàn rỗi không có việc gì nên nghiên cứu ra đấy.Cô phát hiện thực vật trải qua tối ưu hoá bằng năng lượng, chẳng những mùi vị ngon hơn, còn có một số loại có công dụng đặc biệt hữu hiệu đối với con người.Đáng tiếc cô lại không hiểu Trung y, nên không thể phối thuốc được, hơn nữa cho dù phối được thuốc, hiệu quả cũng chậm. Có mấy bệnh cấp tính làm sao kịp chờ đun thuốc Đông y?Cô đã nghĩ một thời gian, thứ hữu ích này, có thể luyện ra hay không?Cô đã thử nó trong một vài chậu hoa và nó đã thành công!Lúc sáng trong chén nước đưa cho Hạ Kiến Ninh đã được cho thêm loại chất lỏng này, bằng không thì anh ta làm sao có thể tốt hơn nhanh như vậy, không chừng còn ở trên giường gạch nhà cô không đứng dậy nổi.Bất quá màu sắc của chất lỏng chiết ra từ nhân sâm ngàn năm, so với thí nghiệm lên mấy cây vài chục năm lúc trước thì đậm hơn nhiều, đoán chừng hiệu quả cũng mạnh hơn rất nhiều, phải sử dụng một cách cẩn thận.Năng lượng được chiết xuất ra, tuy rằng hình dáng của nhân sâm trong tay không có nhiều thay đổi, người biết sẽ nghĩ nó ngàn năm tuổi, nhưng công hiệu của nó, ai ăn vào sẽ biết, ước chừng cũng chỉ khoảng một trăm năm tuổi.Hoa Chiêu cũng không có lãng phí, hấp thu hết.Nhân sâm ở trong tay cô hóa thành cành khô, vỡ vụn thành bụi mịn.Hoa Chiêu lại ở tại chỗ gieo xuống một gốc cây, lần này chỉ trao đổi bảy tám chục lần năng lượng liền dừng lại, sau đó rời đi, lại gieo một chỗ khác.Đây là chuẩn bị cho ông nội đấy.Sau một đêm bận rộn, Hoa Chiêu đã trồng tổng cộng 10 cây nhân sâm, đều có tuổi đời từ 50 đến 60 năm tuổi, 70 đến 80 năm tuổi, và chỉ có một cây trăm năm.Chúng được trồng dày đặc một chút, tất cả đều trong phạm vi khoảng cách một giờ đi đường.Mặc kệ, đây là núi bảo vật, thích nuôi nhân sâm, chính là như vậy! ~Không ai có thể liên kết những thứ như thế này với cô.Ban đêm yên tĩnh và ở sâu trong núi, nhưng Hoa Chiêu không hề cảm thấy sợ hãi. Xung quanh đều có cây cối, và năng lượng thoải mái bao quanh cô, khiến cô cảm thấy thoải mái.Sau đó, cô bắt đầu một vòng thử nghiệm mới.Nhân sâm ngàn năm sinh ra hoàn toàn bằng năng lượng, hiệu quả quá mạnh nên vẫn làm thêm một ít loại khác có hiệu quả thấp hơn nữa.Hoa Chiêu bắt đầu trao đổi năng lượng với những cây thông xung quanh, chỉ 10 lần, và sau đó một ít chất lỏng màu xanh lá cây được chiết xuất từ mỗi cây. Nó có hiệu lực thấp và sẽ không gây hại cho cây.Cô không muốn sau khi cô ra ngoài, xung quanh sẽ trở thành một ngọn núi khô kiệt.Ngay sau đó, Hoa Chiêu đã thu thập được một lọ chất lỏng màu xanh lục nhạt.Khẽ khịt mũi, hương thơm nhẹ nhàng thanh nhã khuếch tán, Hoa Chiêu đột nhiên cảm thấy thứ này cũng tốt như nước hoa, thật là có chút xa xỉ.Cô nếm thử một giọt, và ngay lập tức cảm thấy đầu óc minh mẫn và cơ thể sảng khoái, nhưng cảm giác này nhanh chóng tan biến và không quá rõ ràng. Nhưng cô vẫn có thể cảm thấy một nguồn năng lượng mờ nhạt quanh quẩn trong cơ thể, điều này rất tốt cho con người.“Đồ tốt, trở về cho ông nội nếm thử!” Hoa Chiêu cầm lấy bình, tìm chỗ thu thập một bình nước sâm xanh đậm rồi mới vui vẻ trở về nhà.Về đến nhà, trời đã tản sáng, cô cũng không nghỉ ngơi nữa mà bắt tay vào làm bữa sáng. Sau khi hấp thụ nhiều nhân sâm như vậy trong một đêm, cô cảm thấy toàn thân có sức mạnh vô tận.Sáng nay, cô chỉ làm một món "canh trân châu phỉ thuý", luộc vài quả trứng, hấp vài củ khoai lang, thế là xong.Bữa cơm vừa nấu xong, Hoa Cường đã thức dậy nhìn Hoa Chiêu cười nói: "Thơm quá, tay nghề của cháu gái ông càng ngày càng tốt."Thời gian trôi qua, ông đã quên đứa cháu gái béo ú ngày xưa trông như thế nào rồi.Hoa Chiêu vừa định nói, liền nhìn thấy hai người đứng ở cửa sân.Tiểu Triệu cúi đầu đi theo sau lưng Hạ Kiến Ninh.Hạ Kiến Ninh thấy hai người bên trong đều trông thấy hắn rồi, tự mình mở cửa sân đi vào, dù sao ở nông thôn, tất cả mọi người đều như vậy, không tính là không lễ phép."Thơm quá ah, bác Hoa, cháu có thể tới cọ bữa cơm không?" Hạ Kiến Ninh trực tiếp hỏi.Anh ta biết mà, Hoa Chiêu nói cái gì mà dậy không nổi, đều là lừa gạt anh ta đấy, cô không có khả năng không dậy sớm làm bữa sáng cho ông nội mình.



Bạn cần đăng nhập để bình luận