Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 598 - Người Vợ Tốt.



Chương 598 - Người Vợ Tốt.



Chương 598: Người Vợ Tốt.Đại Vĩ Tiểu Vĩ Đại Cần Tiểu Cần vẫn thích ở trong nhà mình, an tâm.Diệp gia gần đây lại nhiều sóng gió nên chẳng thể quan tâm tới bọn chúng, đã một thời gian dài Hoa Chiêu không cùng bọn nhóc tụ họp vui vẻ cùng nhau rồi, cho nên thời gian về nhà lại kéo dài thêm một ngày, hôm nay tới đây cùng bọn nhóc ăn bữa tiệc nhỏ, ngày mai lại trở về.Đứng ở ngoài cửa, có thể ngửi thấy được mùi thơm mê người ở bên trong, cũng có thể nghe thấy âm thanh cười đùa vui vẻ của bọn nhỏ.Đều là mấy đứa bé nói lớn cũng không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ, còn rất thích mấy bé con nhỏ xíu, đặc biệt là Đại Cần Tiểu Cần, vây quanh Vân Phi cùng Thúy Vi không rời, rất thích trêu chọc bọn chúng cười chơi.Hoa Chiêu nhìn thấy cũng rất vui, trong tay bận việc nướng đồ ăn.Kể từ cú sốc lần trước, thời gian nôn nghén của cô đột nhiên tốt hơn, thoáng cái liền biến mất, hiện đang nhìn cái gì cũng muốn ăn, lúc đói bụng trông thấy đất cũng muốn cắn hai miếng.Lý Tiểu Giang gõ cửa, Trương Quế Lan đi ra mở, trông thấy hắn liền ngẩn người.Lý Tiểu Giang cũng ngẩn người không biết nói cái gì cho phải, là Triệu Thúy Thúy đẩy hắn, Lý Tiểu Giang mới thốt ra một ra một câu với vẻ mặt xấu hổ: "Chị…Chị khá hơn chút nào không?""Ai, Tiểu Giang ah! Mau vào!" Trương Quế Lan lập tức lộ ra một khuôn mặt tươi cười nhiệt tình nói với Lý Tiểu Giang.Bà thực sự cảm kích Lý Tiểu Giang, bằng không thì đêm hôm đó…Triệu Thúy Thúy thở phào mạnh một hơi.Lý Tiểu Giang cũng rất vui vẻ, trên mặt trong nháy mắt sáng lạn như hoa: "Chị…" Hắn cũng có chút muốn khóc.Đây chỉ là một căn nhà cấp bốn nhỏ, cửa ra vào chỉ có một bức tường xây làm bình phong ở cổng, Hoa Chiêu nghe thấy được đoạn đối thoại ở cửa ra vào, liền hô lên: "Tất cả vào đi, lập tức có thể ăn rồi."Trương Quế Lan lại mời Lý Tiểu Giang vào, hai người Lý Tiểu Giang cùng Triệu Thúy Thúy đi qua tường xây làm bình phong ở cổng, tiến vào sân nhỏ.Triệu Thúy Thúy nhìn thấy Hoa Chiêu, liền sửng sốt một chút. Trước kia Lý Tiểu Giang đã nói một chút là con gái Trương Quế Lan nhìn rất đẹp, không nghĩ tới sẽ đẹp mắt đến như vậy, trách không được một cô gái nông thôn có thể gả vào nhà giàu ở thủ đô.Hoa Chiêu trông thấy Triệu Thúy Thúy cũng ngẩn người, lập tức cười hỏi Lý Tiểu Giang: "Lý đại ca, đây là đối tượng của anh sao? Thật xinh đẹp."Lý Tiểu Giang cứu được mẹ, vậy cô cũng xem hắn là Lý đại ca rồi. Chuyện Lý gia cô sẽ không tính toán đến trên đầu hắn.Lý Tiểu Giang nghe được xưng hô thế này, lại muốn khóc, hắn thậm chí có cảm giác khổ tẫn cam lai (*thời kỳ cực khổ đã qua) rồi."Đúng, đúng là đối tượng của tôi, Triệu Thúy Thúy." Lý Tiểu Giang nói.Triệu Thúy Thúy lại đột nhiên giận dỗi liềc hắn, phản bác nói: "Mới không phải, mấy ngày hôm trước vừa cùng tôi chia tay rồi."Cái dạng kia, chính là liếc mắt đưa tình, cảm tình rất tốt đấy.Hoa Chiêu nguyện ý cho cô ấy thể diện, cười hỏi: "Chia tay rồi hả? Chuyện gì xảy ra vậy?""Còn không phải bởi vì hắn lúc này đã triệt để biến thành một kẻ nghèo ah, trên người đến một phân tiền cũng không có, đều bị người nhà hắn lục lọi, lột lấy rồi, nếu không phải là tiền thuê nhà đã sớm giao nửa năm thì hiện tại đã phải ngủ ngoài đường rồi." Triệu Thúy Thúy vừa cười vừa nói.Nhưng giọng nói kia, thực sự có vài phần nghiêm túc.Hoa Chiêu nhìn cô ấy một cái, thật là cô vợ tốt, biết thay Lý Tiểu Giang khóc thảm đây này.Cô lại nhìn về phía Lý Tiểu Giang, phát hiện sắc mặt Lý Tiểu Giang có chút hồng, lại không phủ nhận.Hoá ngày đó người Lý gia, thực sự lừa bịp hắn rồi.Lúc ấy trợ lý chỉ tìm hiểu được nội dung cuộc đối thoại của bọn hắn, cũng không trông thấy Lý Tiểu Giang đưa tiền cho ông ta đã trở lại báo tin rồi, tiếp sau đó Hoa Chiêu cũng không rảnh để chú ý rồi, hoá ra là như vậy.Cô giả bộ như không biết mà hỏi thăm: "Bọn hắn lấy hết tiền của anh rồi? Vì sao?"Lý Tiểu Giang ấp úng giải thích một chút.Đối với Triệu Thúy Thúy đã không dối gạt, đối với Hoa Chiêu lại càng không dám gạt rồi, người Lý gia là cái dạng gì, các cô là người bị hại, biết còn rõ ràng hơn."Thực xin lỗi." Lý Tiểu Giang nói xong lại tranh thủ xin lỗi: "Bọn hắn làm những chuyện kia thức sự quá phân rồi, thực xin lỗi, tôi đã không ngăn lại được."Hoa Chiêu không lên tiếng, cô cảm thấy nếu mình nói không sao, sẽ giống như đã tha thứ cho người Lý gia rồi, không thích hợp.Triệu Thúy Thúy lại mở miệng, nửa là vui đùa mà nói với Lý Tiểu Giang: "Đó là do trước kia anh không biết, hôm nay anh đã ngăn ông nội lại, cũng đã lấy công chuộc tội rồi.""Ah?" Hoa Chiêu tò mò nhìn hai người.Lý Tiểu Giang đã hiểu, đây là đối tượng đang giúp mình nói tốt, thế nhưng hắn cũng không muốn tranh công, như vậy sẽ quá mức rồi."Là như thế này, hôm nay ông nội tới tìm tôi…" Nhưng cũng đã nói ra, Lý Tiểu Giang liền giải thích một chút, cũng không thể làm cho Triệu Thúy Thúy sượng mặt."Cảm ơn Lý đại ca rồi, tôi thật đúng là không muốn gặp ông nội anh, gặp cũng vô dụng, chính sách đã rơi xuống, không thể thay đổi xoành xoạch." Hoa Chiêu nói ra.Về việc bị huỷ bỏ tư cách xã trồng rau là do cô, cô cũng không phủ nhận.Để cho bọn hắn biết rõ, mới có tác dụng chấn áp, mới biết được đau, biết sợ hãi.Nếu như những thôn dân kia ngay từ đầu đã biết hậu quả sẽ nghiêm trọng như vậy, đánh chết bọn hắn cũng không dám cùng đi bắt Trương Quế Lan.Mà nếu như chỉ có người Lý gia đi, căn bản cũng không phải là đối thủ của mấy người Lưu Tiền.Trương Quế Lan cũng sẽ không gặp phải những chuyện kia.Hoa Chiêu cảm thấy trước kia mình chọn là người vô danh quá sai rồi, hoặc là cô luôn giữ tư thái ngang hàng đối với những kẻ buồn nôn này là sai rồi, cô phải luôn tùy thời mà khoe ra cơ bắp của mình.Lại tới nữa, lại tới nữa, ánh mắt đáng sợ kia…Lý Tiểu Giang liếc nhìn Hoa Chiêu, lại nhanh chóng cúi đầu, trong lòng có chút run lên.Triệu Thúy Thúy ngồi ở một bên, mắt sáng lên, "Quý nhân" này, thực lực vô cùng lớn mạnh ah, chỉ một câu nói có thể quyết định được vận mệnh của nhiều người như vậy!Cô ấy không biết đây là Diệp gia thuận thế mà làm, cô ấy còn tưởng rằng có thể thay đổi càn khôn, ánh mắt nhìn Hoa Chiêu lập tức như lửa nóng.Hoa Chiêu nhìn cô ấy một cái, cười cười với bọn họ, đưa đồ đã nướng xong trong tay lên."Thịt còn có thể ăn như vậy? Ai nghĩ ra được? Lợi hại như vậy!" Triệu Thúy Thúy sau khi khách khí vài câu liền tiếp nhận, sau đó khoa trương khen ngợi một hồi: "Oa! Ăn ngon thật! Cho tới bây giờ tôi cũng chưa từng ăn qua món ăn ngon như vậy!"Biểu hiện của cô ấy cũng không giả dối, hoàn toàn là xuất phát từ nội tâm, lúc này thực không phải nói lời hoa mỹ, cô ấy đã lớn như vậy, thật sự chưa từng nếm qua đồ ăn ngon như vậy.Triệu gia cũng khá nghèo, ông bà nội của Triệu Thúy Thúy năm đó thân thể tốt, sinh ra một đại gia đình 10 đứa con, đã dùng sức lực cả đời để nuôi sống đàn con, miễn cưỡng nuôi lớn, không đói chết một người nào.Đó là một điều rất phi thường vào thời điểm đó.Cha của Triệu Thúy Thúy là anh cả, kế thừa gen của cha mẹ, kết hôn sinh con sớm, Triệu Thúy Thúy có 8 anh chị em, rất không may, cô ấy là chị cả.Càng không may, phía dưới cô có 6 em trai 1 em gái, em gái năm nay mới 3 tuổi.Người em trai lớn nhất đã đến tuổi lập gia đình, nhưng vì không có nhà, không có tiền, nên luôn bị từ chối.Cho nên, cả nhà đều chỉ muốn Triệu Thúy Thúy tìm kẻ có tiền, có thể dẫn đầu cả nhà xoay người.Nhưng bọn hắn không biết, Triệu Thúy Thúy lại muốn tự mình xoay người, cô không muốn hoàn toàn dựa vào đàn ông, như vậy lúc nào muốn dùng tới tiền, sẽ không thoải mái, hơn nữa cũng không thể dùng nhiều, cô muốn được kiếm tiền giống như đàn ông, còn phải là kiếm thật nhiều tiền, bằng không thì không thể nuôi nổi một nhà nhiều em út như vậy.Triệu Thúy Thúy mày rậm mắt to, nói chuyện lanh lẹ, lại rất biết nói chuyện, một bữa cơm xem như ăn đến vô cùng náo nhiệt, khách và chủ đều vui vẻ.Dù sao Trương Quế Lan bây giờ nhìn Triệu Thúy Thúy đã rất thuận mắt rồi, là một cô gái sinh ra và lớn lên ở thành phố, lại không kiêu ngạo rất khó có được.Cơm nước xong xuôi, Hoa Chiêu nhìn Lý Tiểu Giang cùng Triệu Thúy Thúy, hỏi Lý Tiểu Giang: "Anh gần đây đang bận rộn cái gì?""Đôi phiếu lương thực." Lý Tiểu Giang ăn ngay nói thật, nói xong cười ngu ngơ: "Cô muốn đổi không? Không thu giá chênh lệch cho cô."Hắn biết rõ Hoa Chiêu đang nuôi một nhóm người, những người kia lại không có hộ khẩu để nhận phiếu lương thực, bình thường đều dựa vào chợ đêm, cũng từ trong tay con buôn mua phiếu lương thực.Vậy thì có thể mua từ hắn, hắn không kiếm tiền lời từ cô."Anh em ruột còn phải tính toán rõ ràng, nào có chuyện buôn bán không kiếm tiền như vậy? Dù là tôi bán bắp rang, cũng đều kiếm tiền lời từ anh." Hoa Chiêu nói ra."Cái kia không giống rồi." Con buôn Lý Tiểu Giang vẫn kiên trì nếu như Hoa Chiêu lấy phiếu lương thực từ mình, hắn sẽ không kiếm tiền lời."Đúng rồi, chú hai của anh thế nào rồi?" Hoa Chiêu đột nhiên thay đổi chủ đề.



Bạn cần đăng nhập để bình luận