Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1352 - Lừa Người Đến.



Chương 1352 - Lừa Người Đến.



Chương 1352: Lừa Người Đến.Thông tin liên lạc của những người xung quanh Hoa Chiêu đều được công khai.Gọi điện thoại, viết thư cho gia đình nói những gì, đều có người điều tra.Không điều tra, chẳng may trong này có người phản bội, ở dưới mí mắt bọn họ viết thư bán thông tin, bọn họ lại không biết, sẽ bị người ta cười chết.Lưu Minh và Chu Binh cũng không cảm thấy kiểm tra thông tin có cái gì không đúng, đây là chuyện nên làm, bọn họ lúc trước ở trong quân đội cũng như vậy, đã quen.Lưu Minh ngượng ngùng nhìn Hoa Chiêu, thành thật thẳng thắn: "Chỉ là tôi và Tống Tuyết đã liên lạc vài lần nhưng cô ấy không nói thích tôi.""18 lần." Diệp Thâm nói."Cái gì?" Hoa Chiêu hỏi xong liền hiểu, là số lần liên lạc.Từ lúc cô quay phim xong tách ra khỏi Tống Tuyết đã hơn một năm, hai người liền lạc 18 lần, không nhiều lắm, nhưng cũng tuyệt đối không ít."Cô ấy không nói thích anh sao? Cô ấy trả lời cho anh có dài không? Trông có giống có lệ không?” Hoa Chiêu hỏi.Cái này làm khó Lưu Minh rồi: “Thư rất dài, có qua loa hay không thì không rõ."Trước đây hắn không nghĩ đến phương diện này, hắn cảm thấy rất tốt, hắn và Tống Tuyết chỉ kể những chuyện mình cảm thấy thú vị, đương nhiên bỏ qua tất cả những chuyện liên quan đến Hoa Chiêu và Diệp gia, có đôi khi còn nói những chuyện thú vị trên báo chí, tin tức.Hoặc nói chuyện phong cảnh vân vân, dù sao cũng chỉ là một số chuyện vô nghĩa, chủ yếu muốn Tống Tuyết hồi âm.Mỗi lần Tống Tuyết hồi âm, cũng là một chút chuyện thú vị bên cạnh, chuyện thú vị khi quay phim.Vốn hắn còn cảm thấy rất tốt, hiện tại bị Hoa Chiêu hỏi, hắn cũng không biết liệu đây có phải là qua loa, có lệ hay không."Tôi giúp anh hỏi một chút." Hoa Chiêu nói.Cô thật sự nhìn thấy người đàn ông ngoài 30 tuổi đang sầu muộn rồi.Hơn nữa bởi vì làm việc cho cô mà chậm trễ chuyện chung thân đại sự của người ta, cô cũng có chút trách nhiệm.Huống hồ chỉ là hỏi một câu, nếu Tống Tuyết không có suy nghĩ gì với hắn, cũng sớm cho hắn hết hy vọng mà đổi người khác."Còn anh thì sao? Có mục tiêu chưa?” Hoa Chiêu hỏi Chu Binh.Chu Binh muốn nói lại dừng lại một chút, cuối cùng lắc đầu nói: "Không có.”Hoa Chiêu lập tức ngạc nhiên, người nào vậy? Còn ngại nói với cô?Nhưng hiện tại hắn không nói, cô cũng không tiện hỏi trước mặt mọi người."Các người nói chuyện phiếm đi, tôi đi gọi điện thoại cho đạo diễn Dương." Hoa Chiêu đi thư phòng.Quá trình tìm Dương Lập có chút không thuận lợi, hiện tại ông ấy đang ở bên ngoài quay phim, điện thoại chuyển lời cho ông ấy, lúc ông ấy gọi lại cũng đã muộn rồi."Bà chủ Hoa thế nhưng lại chủ động tìm tôi! Cô muốn quay phim rồi sao? Muốn quay bộ phim thể loại gì? Tôi sẽ yêu cầu biên kịch viết một bộ theo ý cô!” Dương Lập nói xoáy.Một tháng trước ông còn hỏi Hoa Chiêu, hiện tại có thể làm việc chưa?Hoa Chiêu nói bọn trẻ còn quá nhỏ không thể buông tay, cự tuyệt, ông ấy tức giận đến bây giờ."Ha ha ha, chuyện này nói sau." Hoa Chiêu vội vàng nói vấn đề chính: "Tống Tuyết hiện tại còn ở trong đoàn làm phim đúng không? Cháu muốn hỏi chú chút chuyện về cô ấy, được chứ? Cô ấy có bạn trai không? Có tin đồn xấu nào không?”Tuy Rằng Hoa Chiêu rất quen thuộc với Tống Tuyết, quan hệ lúc trước cũng không tệ lắm, Tống Tuyết lại từ bỏ công việc đứng đắn, gia nhập vào công ty điện ảnh của cô, làm việc cho cô.Nhưng trước đó cô chưa từng hỏi thăm quá khứ và tin đồn của Tống Tuyết.Bình thường cô đều dựa vào phán đoán của mình chứ không hỏi thăm qua người khác.Nhưng mấy tháng ngắn ngủi ở chung, cô cũng không phán đoán được Tống Tuyết có bạn trai hay không.Loại vấn đề này, vì lý do công việc, tất cả mọi người đều thích giấu.Hơn nữa cũng đã hơn một năm, không chừng người ta đã có bạn trai?"Cháu hỏi điều này để làm gì?" Dương Lập hỏi."Một người bạn của cháu thích cô ấy, cháu giúp người khác hỏi thăm." Hoa Chiêu nói."À." Dương Lập nói: "Cô gái Tống Tuyết này, làm việc rất nghiêm túc, có chí tiến thủ, còn biết nói chuyện, quan hệ với mọi người cũng không tệ, chỉ là chú cũng không nghe nói chuyện bạn trai bạn gái gì, cũng không phát hiện, lát nữa chú sẽ hỏi thăm giúp cháu.”Hoa Chiêu nghe hiểu ý tứ của ông ấy, không sai biệt lắm so với những gì cô quan sát lúc trước.Tống Tuyết người này, biết luồn cúi.Chuyện này không có gì là không tốt, vì sống tốt hơn, ai mà không phải nóng vội mưu cầu?Mấu chốt là dùng thủ đoạn gì.Những thủ đoạn nịnh nọt nhỏ của Tống Tuyết cũng không thành vấn đề.Đừng làm bất cứ điều gì đặc biệt là được.Nhưng đi theo đạo diễn Dương Lập, đi theo bà chủ như cô, Tống Tuyết không có cơ hội làm những "chuyện đặc biệt", cũng không cần."Chú đừng hỏi cô ấy nữa, chú bảo cô ấy gọi điện thoại cho cháu, cháu tự hỏi." Hoa Chiêu nói."Được rồi." Dương Lập không cúp điện thoại, kéo cổ họng gọi: "Tống Tuyết! Đến trả lời điện thoại!”Bây giờ họ đang ở nhà khách, điện thoại của nhà khách ở quầy lễ tân, bên cạnh nhà hàng.Đoàn làm phim đang ăn khuya.Tống Tuyết buông đũa lau miệng điên cuồng chạy tới: "Làm sao vậy đạo diễn?"“Điện thoại của Hoa Chiêu." Dương Lập đưa điện thoại cho cô ấy."Hoa Chiêu?" Tống Tuyết kinh ngạc.Lúc trước sau khi hợp tác ngắn ngủi, cô ấy và Hoa Chiêu chưa từng gặp lại, còn tưởng rằng chút giao tình kia đã theo gió bay đi.Nhưng cô ấy lại liên lạc rất chặt chẽ với vệ sĩ của Hoa Chiêu, nghĩ đến điều này Tống Tuyết liền căng thẳng, vội vàng cầm điện thoại lên: "Alo? Hoa Chiêu? Có chuyện gì vậy?”Giọng nói hơi căng thẳng.Hoa Chiêu sửng sốt, tự nhiên nảy ra một ý nói "Là Lưu Minh, hắn bị thương.""Cái gì!" Tống Tuyết ngắt lời cô, sốt ruột hỏi: "Anh ấy bị thương? Bị thương ở đâu? Có nghiêm trọng không?”“Ừm, vết thương ở chân, trước mắt không thể đi lại, cần một người chăm sóc, mà chỗ tôi lại không có người nào rảnh rỗi" Hoa Chiêu nói."Tôi" Tống Tuyết do dự một chút, che điện thoại nói với Dương Lập ở bên cạnh: "Đạo diễn Dương, tôi có thể xin nghỉ không? Chuyển những cảnh quay của tôi ra phía sau? Tôi xin nghỉ một tháng?”Thương gân động cốt một trăm ngày nhưng nếu cô ấy thật sự muốn nghỉ dài như vậy, đạo diễn Dương chắc chắn không đáp ứng, cô ấy cũng không phải là Hoa Chiêu!Dương Lập đã nghe thấy, mỗi bộ phim của ông ấy đều có một đống âm mưu quỷ kế, vừa nghe đã biết Hoa Chiêu đang bày ra bẫy tình yêu ah.Những người trẻ tuổi bây giờ, thực biết chơi."Được, cô đi đi." Ông hàn phóng nói.Tống Tuyết lần này vẫn diễn vai phụ, những là vai phụ số ba, không phải nha hoàn thị nữ.Hơn nữa ông tính tôi luyện khả năng diễn xuất của cô ấy một chút, nếu như có thể, lần tiếp theo sẽ để cho cô ấy làm nữ phụ số hai.Đối với mấy người vứt bỏ công việc ổn định đi ra ngoài làm với ông, trong lòng ông đều nhớ kỹ.Tống Tuyết cũng bởi vì phần tình cảm này, mới dám mở miệng xin nghỉ một tháng, bằng không nếu là trước đó, cũng chỉ dám xin nghỉ một ngày."Ừm, vậy cái đó." Tống Tuyết lại nghĩ làm thế nào để giải thích với Hoa Chiêu: "Tôi vừa vặn có một tháng nghỉ phép, tôi vẫn muốn đi Bằng Thành chơi, ngược lại có thể thuận tiện chăm sóc Lưu đại ca một chút, lúc trước quay phim, anh ấy đã giúp đỡ tôi rất nhiều.""Được, vậy cô tới đây đi, vé xe khứ hồi tôi sẽ trả, bao ăn ở." Hoa Chiêu nói."Được." Tống Tuyết cười một chút, lại cảm thấy không có gì buồn cười, vội vàng cúp điện thoại chạy tới ga xe lửa mua vé chuyến gần nhất đến Bằng Thành.



Bạn cần đăng nhập để bình luận