Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1265 - Đi Cầu Xin Hoa Chiêu



Chương 1265 - Đi Cầu Xin Hoa Chiêu



Chương 1265: Đi Cầu Xin Hoa ChiêuĐào Lam kéo Triệu Nhã Đình đi qua ngồi xuống, dâng lễ vật lên, đặt bên cạnh đống lễ vật của Lục Nguyên.Đồ của xưởng Hoa Chiêu sản xuất đều là tinh phẩm.Những hộp trà, rượu trái cây này đều do cô thiết kế, bên ngoài không có.Cao hơn mấy cấp bậc.Ánh mắt Lục Nguyên tối sầm lại.Cha Triệu lại cười híp mắt.Con rể Đào Lam này thật không tồi, nếu như coi trọng Triệu Nhã Phân lớn tuổi hơn thì càng tốt.Nhưng mắt thấy hắn được Hoa Chiêu coi trọng như vậy, coi trọng Nhã Đình thì Nhã Đình đi, so với ai cũng chướng mắt còn tốt hơn.Nhìn xem, chỗ tốt của việc thông gia với Diệp gia rất rõ ràng, sau này người ta đến thăm nhà, ông ta đem những lễ vật này ra chiêu đãi khách nhân, đối phương cũng phải nhìn ông ta thêm một cái. Vốn chuyện không xử lý được không chừng lại có thể thành.Đào Lam cùng ông ta hàn huyên vài câu, rồi trực tiếp tiến vào chủ đề chính."Bác trai, cháu và Nhã Đình đã qua lại lâu như vậy, cháu phát hiện cô ấy là người mà cháu tìm, muốn làm bạn cả đời, cho nên, mong bác trai gả cô ấy cho cháu! Cháu sẽ đối xử tốt với cô ấy!” Đào Lam trịnh trọng nói.Có lẽ là diễn công tử vương hầu vài ngày, có lẽ là có Hoa Chiêu làm chỗ dựa vững chắc, khí chất của Đào Lam cũng không giống trước kia, đặc biệt trầm ổn đáng tin.Cha Triệu từ chối cho có lệ một chút: "Nhã Đình còn nhỏ, chú còn muốn con bé ở nhà thêm hai năm nữa.Trước năm 80, luật hôn nhân không quy định độ tuổi kết hôn, có thể có một số chính sách địa phương được kết hôn ở tuổi 18.Sau năm 80, luật hôn nhân đã được sửa đổi, với nam giới 22 tuổi và nữ giới 20 tuổi mới được kết hôn.Triệu Nhã Đình còn kém 2 tháng nữa mới 20 tuổi.Đào Lam lại cùng cha Triệu lôi kéo một hồi, cuối cùng biểu thị ngày mai Hoa Chiêu sẽ mời ông ta qua nói chuyện kết hôn của hắn cùng Triệu Nhã Đình, lúc này cha Triệu mới hài lòng nhả ra.Triệu Nhã Đình đã không thể suy nghĩ đến chị gái, anh rể gì đó, cô ấy đã kinh ngạc thẹn thùng lui ở trên sô pha hận không thể tự mình biến mất.Rồi lại không nỡ.Cô muốn nghe xem Đào Lam rốt cuộc muốn cưới cô ấy đến mức nào, Triệu Nhã Phân và Lục Nguyên đều trở thành bối cảnh.Lục Nguyên hâm mộ ghen tị nhìn một màn trước mắt này, vốn hắn cũng nên hưởng thụ loại đãi ngộ này.Hai người đều có xuất thân giống nhau, dựa vào cái gì mà không giống nhau! Không phải là leo lên một người thân có năng lực sao? Tám cây gậy nhà hắn cũng có thể đánh được một thân thích có quyền thế!Triệu Nhã Phân nhìn Triệu Nhã Đình, ánh mắt dao động rồi lại dao động.Đào Lam nói xong, Lục Nguyên mở miệng: "Hôn sự của con và Nhã Phân, dự định ngày 28 tháng này sẽ làm."Còn mười ngày nữa.Ông Triệu lập tức mắng hắn: "Chúng tôi nghèo không có cơm ăn sao? Sao phải gả con gái nhanh như vậy, hay đã làm chuyện gì mất mặt sao?"“Đúng vậy." Lục Nguyên không khách khí nói.Cha Triệu nhất thời nghẹn lại.Lục Nguyên lại tỏ thái độ chịu thua mà cười nói: "Đây không phải là nhìn em gái và em rể rất sốt ruột, muốn kết hôn sao? Nhã Phân là chị gái, dù sao cũng phải đi trước bọn họ, vậy ngày 28 tháng này chính là một ngày rất tốt, tháng sau, tháng sau không có ngày tốt.”Lý do này coi như hợp lý, dù sao đối với bên ngoài cũng có thể nói như vậy, cũng giải thích vì sao Triệu Nhã Phân vội vàng lập gia đình.Mặt mũi cũng không có trở ngại rồi."Được được, các người thích làm như thế nào thì làm." Triệu phụ nhìn Triệu Nhã Phân nói: "Đều là tự mình làm!”Triệu Nhã Phân "ngao" một tiếng liền khóc chạy lên lầu."An bài hôn lễ phải phiền toái cha mẹ, bên con cũng thông báo cho cha mẹ con một chút, để bọn họ đúng giờ tới tham gia." Lục Nguyên lại nói.Cha Triệu nhìn hắn vài giây, phản ứng lại, hắn đây là mặc kệ chuyện hôn lễ, đều để cho Triệu gia bọn họ lo liệu!Bởi vì hắn không có tiền!Hắn chỉ chờ đến lúc đó dẫn người đến ăn tiệc là được!Dù sao Triệu gia cũng muốn mặt mũi, vì thể diện nhà mình, dù thế nào đi nữa đám cưới cũng phải được diễn ra một cách chỉn chu.Nhìn bộ dạng hiện tại của Lục Nguyên, đi ăn chùa còn ăn đến hợp tình hợp lý như vậy."Cút” Cha Triệu quát.Lục Nguyên cười đứng dậy: "Trời đã muộn, vậy con trở về trước, chờ qua vài ngày, bắt đầu lo liệu, con lại đến hỗ trợ.”“Cút nhanh lên!” Cha Triệu đứng lên đẩy hắn.Không cần ông ta đẩy, Lục Nguyên bước nhanh đi.“Cậu nhìn xem, cậu nhìn xem, gia môn bất hạnh a!” Cha Triệu mất mặt nhìn Đào Lam, có chút ngượng ngùng.Vốn, ông ta có thể ở trước mặt Đào Lam tự cao tự đại đấy, nhưng hiện tại, dạy ra con gái như vậy, tìm một đối tượng như vậy, nào còn mặt mũi mà nói?Đào Lam an ủi ông ta một chút, cũng chào rời đi.Hắn vừa đi, mẹ Triệu liền lôi kéo Triệu Nhã Đình nói, đi thăm chị gái con, hiện tại không biết con bé thương tâm cỡ nào.”Triệu Nhã Đình dừng một chút, cũng không muốn đi.Bà Triệu vỗ cô ấy: "Đứa nhỏ này, chị em gái ruột nào có thù qua đêm? Lúc trước con bé nhất thời lầm đường, mấy ngày nay con không ở nhà, chị con mỗi ngày đều khóc, mỗi ngày đều hối hận, hận mình không biết nhìn người, lúc trước con bé căn bản không nói Lục Nguyên làm cái gì, là Lục Nguyên tự mình chủ trương!”Triệu Nhã Phân ở nhà nhiều ngày như vậy, đã dỗ dành được mẹ mình, hoàn toàn kéo đến bên cô ta.Hơn 20 năm qua, Triệu Nhã Phân vẫn luôn là một chiếc áo bông nhỏ tri kỉ của mẹ, miệng ngọt ngào luôn dỗ được bà Triệu vui vẻ.Ngốc bạch ngọt ít nhiều cũng có chút ngốc, cũng sẽ không chủ động làm cho cha mẹ vui vẻ.Cho nên Triệu Nhã Đình ở phương diện này hoàn toàn không sánh bằng Triệu Nhã Phân.Hơn nữa tâm tư ngốc nghếch ngọt ngào còn đơn thuần, thiện lương, vừa bị mẹ nói, lại nghe thấy tiếng khóc đè nén của Triệu Nhã Phân, ngẫm lại tương lai chị ấy gặp phải, phải cùng loại người mặt người dạ thú như Lục Nguyên sống cả đời.Quá thảm rồi.Nghĩ như vậy, mặc dù biết lúc trước có thể chị ấy cố ý hại cô ấy, nhưng cô ấy cũng hận không nổi nữa.Dù sao chị ấy cũng thảm như vậy, mà cô ấy lại hạnh phúc như vậy.Làm người phải rộng lượng hơn một chút.“Đình Đình, em hãy cứu chị!” Triệu Nhã Phân phát hiện thái độ của cô ấy thay đổi, lập tức quỳ trên mặt đất ôm chân cô ấy khóc.Triệu Nhã Đình vội vàng kéo cô ta dậy, làm sao có thể để chị gái quỳ mình?"Chị đứng lên nói, em làm sao có thể giúp chị?" Dù sao cô ấy quả thật rất ghét Lục Nguyên!Triệu Nhã Phân liếc cô ấy một cái, Lục Nguyên chỉ muốn cưới con gái Triệu gia, kỳ thật là ai cũng giống nhau, nhưng Đào Lam kia khẳng định không qua được, chủ ý này không thể thực hiện được."Chị không thể gả cho Lục Nguyên, chị chết cũng không gả! Nếu ép buộc chị kết hôn với hắn ta, chị sẽ nhảy lầu!” Triệu Nhã Phân khóc lóc nói.Triệu Nhã Đình lập tức nóng nảy, sao chị có thể chết đây?!"Baba đã đáp ứng, Lục Nguyên còn uy hiếp, hiện tại còn có thể làm sao bây giờ?" Triệu Nhã Đình vội vàng nói.Ngốc bạch ngọt cũng có chỉ số thông minh, cô ấy biết loại chuyện này trong nhà tuyệt đối không cho phép Lục Nguyên nói ra, bằng không ba cô ấy có thể tự tay đánh chết chị gái."Để cho hắn nói, chỉ cần chúng ta một mực khẳng định không có chuyện gài bẫy, chính hắn bị mất trí, nhìn trúng em, muốn xuống tay, bất quá hắn không thành công! Mọi người đều biết! Mọi người đều có thể làm chứng cho em, hắn ta không thành công! Chuyện đó sẽ không làm tổn thương thanh danh của em!”"Hơn nữa Đào Lam cũng biết chuyện kia, em không có việc gì, hắn lại không thèm để ý.”"Hiện tại chỉ cần em đi kiện hắn, kiện Lục Nguyên đùa giỡn lưu manh là có thể bắt hắn! Cũng nhiều người nhìn như vậy" Triệu Nhã Phân nói.Triệu Nhã Đình đen mặt.Vậy để cô ấy nhảy lầu đi!Mẹ Triệu cũng không đồng ý chủ ý này, như vậy Triệu gia cũng sẽ mất mặt! Về sau cũng không có cách nào gặp người.“Con ra chủ ý gì vậy!” Mẹ Triệu tức giận nói."Vậy làm sao bây giờ? Mẹ? Mẹ không đau lòng con sao? Mẹ muốn cho người như Lục Nguyên gọi mẹ là mẹ sao?"“Còn không phải đều là do con tự mình làm sao?” Mẹ Triệu vỗ cô ta một cái, quay đầu nói với Triệu Nhã Đình: "Các con đều đần, kỳ thật chuyện này rất đơn giản, Đình Đình, con đi cầu xin Hoa Chiêu, Triệu gia chúng ta không thể làm gì Lục Nguyên, con bảo Hoa Chiêu nghĩ biện pháp, đem Lục Nguyên đưa vào, hoặc là bắt đi, muốn làm sao thì làm."“Đúng đúng đúng! Em đi cầu Hoa Chiêu!” Triệu Nhã Phân lập tức nói.



Bạn cần đăng nhập để bình luận