Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 1414 - Rốt Cuộc Có Đáng Hay Không



Chương 1414 - Rốt Cuộc Có Đáng Hay Không



Chương 1414: Rốt Cuộc Có Đáng Hay KhôngTạ Liên Na nhíu mày, cô ta không muốn đi.Về nước, Châu Á? Nghèo khổ, lạc hậu, ngu dốt.Cô ta không hề có một chút ấn tượng tốt nào về nơi đó.Cô ta đã từng đến Châu Phi, cô ta cảm thấy mặc dù tình hình ở trong nước vẫn tốt hơn Châu Phi một chút, nhưng cũng chỉ là một chút xíu mà thôi.Đi đến đó thật đúng là nhận làm con đầu đàn cho một đám cừu .Nhưng thẳng thừng từ chối mệnh lệnh của đại cổ đông tập đoàn là một điều tối kỵ.“Tôi muốn suy nghĩ một chút.” Cô ta nói: “Hơn nữa hiện giờ trong tay tôi còn có mấy hợp đồng lớn, không thể nào buông xuống trong khoảng thời gian ngắn như vậy, sợ là đã phụ ý tốt của tổng giám đốc Hoa.”Diêu Khôn gật đầu, nói với Hoa Chiêu: “Thật ra anh cảm thấy cô ấy không thích hợp với vị trí giám đốc ở thủ đô. Cô ấy còn quá trẻ, tuy đối với các khu vực phát triển khác ở Châu Á rất quen thuộc, nhưng đối với trong nước, thì không có chút hiểu biết nào."Hơn nữa môi trường kinh doanh ở trong nước không phù hợp với một cô gái trẻ tuổi, anh đề nghị nên chọn một người đàn ông khoảng 40 tuổi, biết uống rượu."Hiện tại việc kinh doanh ở trong nước, quả thật hầu hết đều được bàn bạc trên bàn ăn, uống rượu đúng nơi, việc làm ăn tự nhiên cũng sẽ trôi chảy.Mọi chuyện lớn nhỏ đều được bàn bạc ở những nơi như nhà hàng, câu lạc bộ đêm, trung tâm massage. Văn phòng? Đây là nơi cuối cùng mà bọn họ đến.Cho nên hiện nay đa số người trong giới kinh doanh là đàn ông, không phải bởi vì bọn giỏi giang gì, mà bởi vì môi trường làm việc ở đây không phù hợp với nữ giới.Vì lý do này mà những người phụ nữ có thể thành công chắc hẳn là người không đơn giản.Lời đề nghị của Diêu Khôn không hoàn toàn xấu.Nhưng Hoa Chiêu không đồng ý.“Em cũng muốn xử sạch mấy thói quen xấu kia của bọn họ.” Hoa Chiêu nói: “Em muốn điều một người phụ nữ trẻ tuổi đến đây để mang lại bầu không khí trong lành cho cái thương trường vẩn đục này.”“Anh cứ yên tâm, không có ai dám động đến người của em đâu. Cứ để cô ta đến đây, quyết định như vậy đi, lát nữa em sẽ cho người gửi công văn sang đây.” Hoa Chiêu nói.Diêu Khôn biết tính cách bá đạo từ trong xương tủy của Hoa Chiêu, hiếm khi lộ ra ngoài, nhưng một khi lộ ra rồi, tuyệt đối sẽ phải đạt được.Với lại công văn bổ nhiệm đã phát ra.Lúc trước đã thống nhất với nhau, ngày thường công việc kinh doanh là do bọn họ phụ trách, nhưng Hoa Chiêu là cổ đông lớn nhất, cô có quyền quyết định và từ chối trong mọi chuyện.Hiện tại đừng nói để Tạ Liên Na đảm nhận vị trí giám đốc khu vực Châu Á, mà ngay cả khi bảo hắn đi, hắn cũng không thể từ chối.“Được rồi, anh sẽ nói cho cô ấy biết.” Diêu khôn đáp.“Nhà xưởng phía bên này 7 ngày nữa là xây dựng xong, sẵn sàng đi vào sản xuất, anh nói cô ta tới cắt băng khánh thành đi.” Hoa Chiêu nói.“Gấp thế sao, còn mấy đơn hàng trong tay cô ấy….”“Chỉ là mấy nghiệp vụ thôi mà, không có cô ta thì không được sao? Không có người nào có thể đảm nhận hả? Anh bảo cô ta yên tâm, sau khi hoàn thành vẫn sẽ trích cho cô ta một nửa tiền hoa hồng.” Trong giọng nói của Hoa Chiêu mang theo sự bất mãn nhàn nhạt.Không biết tại sao nhưng Diêu Khôn rất sợ hãi đấy.Có thể là do đã biết người nhà họ Lý lúc trước vì sao lại sụp đổ, nên khi Diêu Khôn đối mặt với Hoa Chiêu và Diệp Thâm đều nơm nớp lo sợ.Bây giờ thấy cô có vẻ tức giận, hắn lập tức nói: “Được được, người nhất định sẽ đến trước khi cắt băng khánh thành, anh sẽ tiếp nhận những công việc kia! Anh không cần tiền trích phần trăm, đến lúc đó tiền hoa hồng sẽ đưa cả cho cô ấy.”Những lời này lập tức làm Hoa Chiêu nhíu mày, tùy ý thay đổi ngữ điệu nói: “Hôm nay ông cậu và chị trở về, em phát hiện sắc mặt của ông ấy không tốt lắm? Trước đó ông ấy bị ốm sao?”"Sắc mặt ông nội không tốt? Hay là do đi đường mệt mỏi? Lúc trước ông ấy không bị bệnh gì cả." Diệu Khôn chợt cau mày nói."Trông không như là do mệt mỏi, em đã bắt mạch cho ông ấy.Vài năm trước sức khỏe ông ấy suy kém, còn liên tiếp gặp phải bi kịch, nền tảng không còn, cho dù cố gắng bồi dưỡng cũng không thể quay về như ban đầu, anh phải chuẩn bị tinh thần trước đi." Hoa Chiêu nói.Lời này hoàn toàn là lừa gạt. Hôm nay cô không có thời gian rảnh bắt mạch cho Diêu Lâm, cô định để ông ấy nghỉ ngơi cho tốt rồi mai mới qua nói sau.Nhưng câu nói này là để dọa Diêu Khôn“Cái gì? Em có ý gì? Ông nội……….” Đôi mắt Diêu Khôn lập tức ửng đỏ, giọng nói cũng trở nên nghẹn ngào.“Người già rồi, luôn phải làm tốt công tác chuẩn bị, nhưng mà không cần quá vội, bệnh tình của ông ấy không quá nghiêm trọng.” Hoa Chiêu nói.Giọng nói Diêu Khôn dãn ra: “Em làm anh sợ muốn chết!”“Nhưng mà……”Trái tim Diêu Khôn tức khắc lại bắt đầu đập điên cuồng.“Bỏ đi, em không nói chuyện với anh nữa, anh ở xa xôi vạn dặm có nói với anh cũng vô dụng, nhanh đi làm việc của mình đi, em cúp điện thoại, đi ngủ đây.”Hoa Chiêu nói xong dứt khoát tắt máy.Diêu Khôn đờ người ra, sốt ruột cầm điện thoại.Tạ Liên Na nhẹ giọng hỏi: “Làm sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì? Sao mặt mũi anh khó chịu thế?”“Là ông nội của tôi, ông ấy không sao, là Hoa Chiêu dọa tôi thôi, ông nội chắc chắn không sao đâu.” Diêu Khôn lau mặt, thu lại biểu tình, nói với Tạ Liên Na:“Tổng giám đốc Hoa bổ nhiệm cô làm giám đốc khu vực Châu Á, bảo cô trong vòng 7 ngày phải đến Bắc Kinh nhận chức, cô đi đi.”Tạ Liên Na lập tức nhíu chặt mày: “Chuyện điều động nhân sự lớn như vậy, không cần hỏi xem tôi có đồng ý không à? Tổng giám đốc Hoa có phần hơi độc tài quá rồi.”“Đúng vậy, tổng giám đốc Hoa chính là loại người này. Bình thường cô ấy rất dễ nói chuyện, nhưng một khi đã đưa ra quyết định, chúng ta tốt nhất không cần trái lời làm gì, dù sao cô ấy cũng là cổ đông lớn nhất của tập đoàn chúng ta.” Diêu Khôn gật đầu nói.Tạ Liên Na không ngờ hắn sẽ nói như vậy, cô ta còn tưởng rằng……… Xem ra Hoa Chiêu này ở trong lòng hắn rất có trọng lượng.Cũng may nghe nói là cô ta là em họ hắn.Nhưng mà để loại người này làm lãnh đạo trực tiếp của cô ta, thì không tốt tí nào.Tạ Liên Na nhíu mày bĩu miệng, ngồi xuống ghế đối diện với Diêu Khôn, ghé nửa người trước dựa vào trên bàn, biểu lộ dáng vẻ phiền não của người con gái nhỏ.“Tôi không đến Bắc Kinh. Tôi chưa từng đến đây, một nơi xa lạ, tôi không hiểu về phong tục ở chỗ đó, xung quanh cũng chẳng quen biết một ai…… Tôi sợ.”Diêu Khôn lập tức nói: “Cô có thể dẫn theo trợ lý của mình đi cùng!”Tạ Liên Na…….Diêu Khôn cười an ủi cô ta: “Đừng sợ! Bắc Kinh không hề đáng sợ, ngược lại còn rất đẹp, con người ở đó hiền lành chất phác, còn vô cùng nhiệt tình, rất dễ tiếp xúc. Hơn nữa đối xử cực kỳ tốt với hoa kiều, cô đến đó, bọn họ chắc chắn sẽ đối xử tốt với cô.”“Hoa Chiêu cũng nói sẽ giúp đỡ cô, cô ấy nói được thì làm được.”Diêu Khôn nghĩ một chút rồi lại nói: “Nói thật cho cô biết, nhà cô ấy có thể lực rất lớn ở Bắc Kinh, có cô ấy che chở, cô qua đó cứ thoải mái tung hoành ngang dọc, yên tâm không có vụ làm ăn nào không thành, đi đến đó làm giám đốc là nhẹ nhàng nhất rồi, đi đi.”“Nếu không phải tổng bộ ở đây, thì tôi cũng muốn về đó làm giám đốc.”Diêu Khôn nói xong, lại nghĩ tới bệnh của ông nôi, chân mày hắn cau lại, trong lòng cũng vì thế mà dúm dó khó chịu.Hoa Chiêu nói đúng, hắn ở cách xa ngàn dặm, cho dù hắn gấp gáp muốn chết thì cũng chẳng thể làm gì được.“Không được, tôi phải trở về một chuyến.” Diêu Khôn đứng bật dậy, hắn chẳng có tâm trạng nào mà an ủi Tạ Liên Na.Hắn vừa mặc áo khoác vừa nói: “Cô nắm chắc thời gian bàn giao công việc, nhất định, trong vòng 7 ngày phải có mặt ở Bắc Kinh.”"Nếu không thì sao." Tạ Liên Na giở chứng công chúa tùy hứng nói: "Nếu như tôi đến muộn, hoặc là, từ chối việc bộ nhiệm thì sao?"Diêu Khôn dừng động tác lại một chút, suy nghĩ một lúc rồi nói: "Với tính cách của Hoa Chiêu, tôi đoán cô ấy nhất định sẽ không chấp nhận việc này, tại sao cô ấy phải tha thứ cho người không tuân theo lệnh mình?""Năng lực nghiệp vụ của tôi rất tốt! Tôi có thể đàm phán thành công rất nhiều hạng mục kinh doanh cho tập đoàn." Tạ Liên Na kiêu ngạo nói."Nhưng mà...." Diêu khôn lắc đầu " Điều này có thể thuyết phục tôi và những cổ đông khác, không ai có thể qua được ma lực của đồng tiền. Nhưng điều này không thể đả động gì tới Hoa Chiêu được đâu, cô ấy không thiếu chút tiền này."Tạ Liên Na chợt cảm thấy nhụt chí, thu hồi lại dáng vẻ kiêu ngạo của mình, biến thành một người phụ nữ bình tĩnh lý trí, nhìn Diệu Khôn cười nói: "Được, tôi biết rồi Diểu tổng, tôi sẽ đến xem một chút."Đến xem rốt cuộc nó có đáng hay không.



Bạn cần đăng nhập để bình luận