Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 934 - Năm Đó.



Chương 934 - Năm Đó.



Chương 934: Năm Đó.Cả người Trương Quế Lan đã có chút run rẩy, Hoa Chiêu cùng Từ Mai một trái một phải mà đỡ bà mới có thể đứng ổn.Bà cố gắng kìm lại dòng nước mắt và chậm rãi lắc đầu."Quế Lan! Em nghe anh giải thích. . ." Hứa Tri Minh nóng nảy, vài bước đã tới trước mặt Trương Quế Lan, nhưng lại không biết giải thích thế nào.“Trước tiên đi thu dọn hiện trường rồi giải thích.” Hoa Chiêu nói với Diệp Thâm.Diệp Thâm gật đầu.Rất nhanh, trong sân có nhiều người Hứa gia đang xem náo nhiệt như vậy đều bị mời đi ra ngoài.Hứa Khiết đi ra khỏi cửa, đột nhiên quay đầu lại trong mắt tràn đầy ý cười.Cùng Hoa Chiêu làm người một nhà, có vẻ như không thể giúp cô ta tiếp cận Diệp Danh.Mà Hoa Chiêu cùng Diệp Danh lại cùng một nhóm, vậy mà đặc biệt bài xích cô ta, còn mang theo Miêu Lan Chi tới gây khó dễ với cô ta.Vậy cô ta không thể cùng Hoa Chiêu làm người một nhà rồi.Hoa Chiêu còn muốn mẹ của mình gả cho người đàn ông tốt như chú hai? Không có cửa đâu!Đoạn chuyện cũ này của Hứa Tri Minh, là mẹ cô ta trước kia đã vụng trộm nói cho cô ta biết đấy. Không ngờ hôm nay có thể dùng tới.Chỉ tiếc hôm nay tới đây đều là người Hứa gia bọn họ, thấy cũng chỉ là náo nhiệt của chú hai, mà không phải là Trương Quế Lan đấy.Đáng tiếc.Bất quá Trương Quế Lan cũng vậy, đến thủ đô đã nhiều năm như vậy, đều không có nổi một người bạn, thật sự thất bại.Hứa Khiết cười cười đi nha.Diệp Danh vừa vặn tiễn bước một người khách cuối cùng, nhìn bóng lưng của cô ta sững sờ, cười đến vui vẻ như vậy? Đạt được ước muốn?"Tốt rồi, hiện tại giải thích một chút đi." Người rảnh rỗi đều đi rồi, Hoa Chiêu lôi kéo Trương Quế Lan ngồi xuống nói."Mẹ không muốn nghe." Trương Quế Lan đột nhiên nói ra.Hoa Chiêu nhìn cánh tay đang run rẩy của bà, giọng điệu quật cường, biết rõ bà ấy đây là tức giận rồi.Trong ngày vui, nhiều người thân bạn bè cùng giúp đỡ bận rộn, từ sáng sớm bà ấy đã bắt đầu trang điểm thật tỉ mỉ.Bà ấy đã rất mong chờ nó, tràn đầy khao khát vô hạn cho tương lai ...Kết quả là bây giờ tất cả đều tan vỡ.Bà ấy không muốn nghe!"Để cho tất cả mọi người đi đi, đều đi đi!" Trương Quế Lan hô.Bà ấy thậm chí không muốn nhìn gặp những người này! Kể cả Hứa Tri Minh!"Mẹ, tỉnh táo một chút." Hoa Chiêu nói ra: "Chia tay cũng phải có lý do, hãy để cho họ nói rõ ràng, trong lòng mẹ cũng rõ ràng, về sau cũng không cần nhớ thương.""Hoa Chiêu. . . . !" Giọng Hứa Tri Minh mang theo oán trách cùng khẩn cầu, con bé có thể giúp ông nói vài lời hữu ích không?"Không thể." Hoa Chiêu nhìn ông ấy, giọng có chút lạnh: "Chú Hứa giấu cũng thật sâu, ngoại trừ vị này, còn có những tình nhân khác bị mẹ chú chia rẽ hay không, cốt nhục chia lìa?""Đã không còn, đã không còn! Chỉ có một người này!" Bà Hứa chưa đi, lập tức ở một bên nói."Không đúng! Năm đó trong bụng của cô ta có phải là con của Tri Minh hay không còn không biết đây này!"Chẳng lẽ cô ta nói sao thì là vậy? Có lẽ cô ta thấy Tri Minh ngốc dễ bị lừa, mang một đứa con hoang đến gọi hắn là cha đây này!“Giống như người đàn ông sau đó của cô ta.”"A, bà Hứa đối với tôi ngược lại cũng rất chú ý, còn biết tôi sau khi trở về vì sinh tồn, đã phải tìm cho đứa bé trong bụng một người cha!" Thu Tú Vân nói ra."Đối với bà, tôi là người vô thân vô cố không có bất cứ quan hệ nào, bà chú ý đến tôi làm gì?" Thu Tú Vân nói: "Kỳ thật bà cũng tin đứa bé trong bụng tôi là của Tri Minh a?"Phản ứng ngược lại rất nhanh.Hoa Chiêu lúc này mới nhìn người phụ nữ trung niên này, Thu Tú Vân.Bộ dạng đã hơn 40 tuổi, năm tháng đã để lại những vết hằn trên gương mặt, bà ta đã không còn trẻ nữa.Có thể là vì cuộc sống không tốt, lông mày bà ta có vết nhăn thật sâu, bên miệng cũng có nếp nhăn.Ngoài hai điểm này, vẫn có thể nhìn ra ngũ quan của bà ta không tệ, tuổi trẻ hẳn là một mỹ nhân.Trách không được với thân phận dân quê vẫn có thể làm cho Hứa Tri Minh vừa ý."Đừng nói mấy thứ vô dụng đấy nữa, nói thẳng năm đó đã xảy ra chuyện gì?" Hoa Chiêu thúc giục nói.Hứa Tri Minh nhìn Trương Quế Lan, vẻ mặt thống khổ, không mở miệng được.Thu Tú Vân nhìn, thở dài nói ra: "Năm đó Hứa Tri Minh xuống nông thôn đến đội sản xuất của chúng tôi, chúng tôi có cảm tình nên đã tìm hiểu nhau, tư định chung thân, chúng tôi đã có con."Tri Minh nói về nhà nói cho cha mẹ chuyện này, để cho bọn hắn nghĩ biện pháp đem hắn gọi về, ông ta sẽ mang theo tôi vào thành."Kết quả ông ta một đi không trở lại, bụng tôi càng lúc càng lớn, chờ không được, đã tới tìm ông ta.”"Ai biết chỉ gặp được mẹ ông ta, bà Hứa nói cho tôi biết Tri Minh ra ngoài ý muốn mà qua đời. . . . Tôi. . ."Có thể là nghĩ đến sự thống khổ lúc trước khi mình nhận được tin tức, Thu Tú Vân nhịn không được mà rơi lệ.Nhưng bà ta nhanh chóng dừng lại và nói tiếp: "Sau này bị đuổi về nhà, không còn tiền đến thủ đô nữa, bụng lại lớn, giống như lời bà ta nói, tôi đã phải tìm một người cha cho đứa bé.”"Kết quả mấy ngày hôm trước có người nói cho tôi biết ông còn sống. . . . Thật xin lỗi, tôi nhịn không được, trong ngày vui của ông lại đến quấy rầy rồi."Thu Tú Vân nói xong, nhìn về phía Hứa Tri Minh: "Đây là tình huống bên tôi, bên kia mẹ ông đã nói với ông như thế nào?"Hứa Tri Minh ấp úng, nhưng vẫn mở miệng nói: "Sau khi tôi về nhà rất dễ dàng đã được gọi về thành phố, phân phối việc làm mới, công tác bận rộn nhiều việc, tôi lại đi công tác, không ở nhà, nhưng tôi đã viết thư cho bà, nói bà chờ một chút, tôi đang chạy quan hệ.”"Kết quả đột nhiên có một ngày, mẹ nói cho tôi biết bà đã kết hôn.”"Tôi trở về đội sản xuất, tận mắt thấy bà lập gia đình. . ."Thu Tú Vân đột nhiên nhịn không được cao giọng: "Ông thấy được! Ông vậy mà thấy được! Hoá ra ngày tôi lập gia đình ông đã trở lại rồi!”"Vậy vì sao ông không tìm tôi? Vì sao không chất vấn tôi?”"Ông cũng biết tôi mang thai con của ông đấy! Ông vậy mà có thể trơ mắt nhìn tôi mang theo con của ông lập gia đình? !”"Ông có biết những năm này tôi đã chịu bao nhiêu khổ sở không?"Tin tức này quả thực làm cho Thu Tú Vân sụp đổ.Con gái ở bên cạnh dìu lấy bà ta mới không ngã quỵ."Tôi không có. . . Tôi nghe nói bà đã bỏ đứa bé, rồi mới lập gia đình đấy. . . ." Hứa Tri Minh nhìn về phía bà Hứa.Bà Hứa cúi đầu, thầm hận Diệp Thâm vừa rồi vì sao ngăn lại không cho bà ta đi!Từ nay về sau, đứa con trai này sẽ đối xử với bà ta như thế nào?Bà Hứa liền nhắm mắt ngã quỵ rồi.Lần này không có ai đỡ bà ta.Bà ta tính toán sai lầm, cái ót đập trên đất, liền ngất luôn. . .Bất quá nhìn ra điểm này chỉ có mấy người luyện võ như Hoa Chiêu cùng Diệp Thâm Diệp Danh.Những người khác cho rằng bà ta đang giả bộ bất tỉnh.Hoa Chiêu lập tức hướng Diệp Thâm Diệp Danh lắc đầu.Không cần nói! ~Hai người dời mắt, tiếp tục nhìn Hứa Tri Minh."Nghe nói. . . . Nghe nói. . . . Tốt một cái nghe nói. . . ." Thu Tú Vân thở dài thật sâu: "Mà thôi, tôi nghe thấy tin ông chết là thật, ông nghe nói tôi vứt bỏ tình cảm là thật, nói cho cùng, vẫn là cảm tình giữa chúng ta không đủ thâm hậu, tôi không trách ông."Hoa Chiêu nhướn mi nhìn bà ta, cho nên?



Bạn cần đăng nhập để bình luận