Trọng Sinh Năm 70: Béo Thê Muốn Xoay Người

Chương 752 - Giải Thể.



Chương 752 - Giải Thể.



Chương 752: Giải Thể.Hoa Chiêu vẫn không nói gì, Triệu Thúy Thúy lại không chịu thua, lập tức đứng lên chống nạnh chỉ vào Từ Mai hét lên: "Cô ngậm máu phun người! Tôi cũng không có tiết lộ công thức gì cả! Đều là chính bọn hắn nghiên cứu ra đấy."Cô ta nhìn Hoa Chiêu, phân rõ phải trái nói: "Thịt kho ấy ư, tổng cộng chỉ có những loại đồ gia vị kia, người nếm qua, nghiên cứu một chút đã có thể biết không sai biệt lắm, hiện ở bên ngoài có rất nhiều người bán thịt kho, hơn nữa em trai tôi, cách điều chế của bọn hắn tôi đã xem qua, không giống với nhà chúng ta, hương vị cũng không giống!""Có phải như vậy không?" Cô ta lại hỏi Từ Mai, rất hùng hồn đấy.Từ Mai tức đến đỏ mặt, thịt kho của anh em Triệu gia làm cô ấy đã thử qua, hương vị thật sự có chút khác nhau, nhưng tuyệt đối là loại giống nhất trên thị trường đấy!Nói Triệu Thúy Thúy không tiết lộ cách điều chế, đánh chết cô ấy cũng không tin, nhiều lắm thì anh em Triệu gia cố ý cho ít đi một hai loại gia vị mà thôi.Còn có một việc càng quá phận."Vậy thì cô giải thích thế nào về số gia vị mà chúng ta đã mất? Ngày đó đúng lúc cô xem nhà kho!" Từ Mai hô.Thịt kho đã làm rất nhiều lần, Từ Mai cũng đã nhìn ra, thịt kho nhà bọn họ có hương vị tốt nhất, có quan hệ rất lớn với các loại gia vị mà Hoa Chiêu mua về.Đồ gia vị trên thị thường cô ấy cũng đã thử qua, hương vị căn bản không cách nào so sánh được.Mà Hoa Chiêu trước khi đi, lưu lại đầy đủ đồ gia vị có thể dùng trong 2 năm."Công việc kinh doanh của chúng ta rất tệ trong sáu tháng qua vì chúng ta đã mất rất nhiều gia vị! Nhiều loại gia vị không đủ nên tôi đã mua một số loại thay thế trên thị trường, mà mùi vị còn tệ hơn" Từ Mai giải thích với Hoa Chiêu.Hoa Chiêu lại nhìn Triệu Thúy Thúy.Triệu Thúy Thúy vẫn hùng hồn: "Ngày đó tôi trông nhà kho làm mất đồ, khẳng định là do đối với phương đã sớm theo dõi chúng ta, biết rõ ngày đó chỉ có một người phụ nữ như tôi giữ nhà, dễ ra tay!"“Ngày đó vì sao cô chỉ ở một mình? Là vì cô đã đem những người khác điều đi hết rồi!” Từ Mai hô.Vốn dĩ nhà kho không cần canh gác, nó nằm trong sân xưởng chế biến, xưởng chế biến còn có ký túc xá, quanh năm ở đó luôn có hơn mười mấy người đàn ông, không thể để mất đồ.Đó là năm trước, Triệu Thúy Thúy đột nhiên thu xếp cho mọi người một ngày nghỉ, để cho bọn hắn đi ra ngoài đặt mua đồ tết, nên về nhà thì về nhà, nên gửi cho người trong nhà đồ đạc qua bưu điện thì đi gửi, cô ta ở lại giữ nhà.Giữa ban ngày ai cũng không nghĩ nhiều, liền đi ra ngoài.Ai biết lúc trở lại, liền phát hiện Triệu Thúy Thúy ngã xuống đất ngất đi, mà nhà kho lại để cho người ta lấy đi một nửa.Nếu không phải mấy người trở về kịp thời, nhà kho đã trống rỗng rồi."Tôi không có! Cô ngậm máu phun người! Tôi ngày đó cũng thiếu chút nữa là mất mạng!" Triệu Thúy Thúy đột nhiên giống như phát điên cởi bỏ mái tóc, ngả vào trước mặt Hoa Chiêu cho cô xem.“Đầu tôi cũng bị đánh thành một cái hố luôn rổi! Lúc ấy còn sưng lên như một quả trứng gà, một mặt đầy máu! Nếu không phải mọi người trở về kịp thời tôi cũng đã chết rồi!”Từ Mai tức giận đến ngực phập phồng: "Khổ nhục kế mà thôi!"Bất quá cô ấy phải thừa nhận Triệu Thúy Thúy xác thực hung ác, đối với chính mình cũng ra tay được!Lúc ấy khi xảy ra tai nạn cô ấy cũng rất sợ hãi, còn an ủi Triệu Thúy Thúy một phen.Nếu không phải mùi vị thịt kho của Triệu gia càng ngày càng giống bọn họ, lại dùng bảng hiệu của họ gây tai nạn, cô ấy thật sự không nghĩ tới phương diện kia."Tốt, những chuyện khác tôi đều không nói, chỉ nói đến em trai cô bán thịt kho gặp chuyện không may, vì sai lại đổ lên đầu chúng ta? Để cho chúng ta bồi thường tiền?" Từ Mai chỉ vào Triệu Thúy Thúy hét lên.Lúc này Triệu Thúy Thúy không có lý rồi, có chút chột dạ mà nhỏ giọng nói: "Cái kia đều là hiểu lầm, chính bọn hắn tưởng rằng đã mua của chúng ta đấy, tìm đến chỗ chúng ta, không liên quan đến bọn hắn, không phải bọn hắn chỉ cho đến đây đấy. . .""Đưng ở đây nói xạo! Tôi còn không biết cô? Chúng ta là thịt kho Sơn Tiền, các người cũng nói mình là thịt kho Sơn Tiền, xảy ra chuyện liền trốn mất không thấy bóng người, đối phương đương nhiên sẽ tới tìm chúng ta!" Từ Mai hét.Cô ấy thật sự giận điên lên, nói chuyện đều hét lên."Thịt kho Sơn Tiền?" Hoa Chiêu có chút kỳ quái mà hỏi thăm, thịt kho của bọn họ lấy cái tên này?Trước kia vì ít xuất hiện, bán thịt kho căn bản không dám đề bảng hiệu của mình, đây không phải là cây to đón gió sao?Dù là thịt kho, không nổi danh."Là khi cô đi rồi, chúng ta trên cơ bản không cần đi xa, chúng ta bán ở trước núi. Người mua cũng đã xếp hàng ở đó từ sáng sớm. Không biết bắt đầu từ khi nào, mọi người đã đặt cho chúng ta cái tên này." Từ Mai nói.Nhà máy chế biến của họ ở ngoại ô, ngay cạnh núi, và có một ngôi làng tên là Sơn Tiền cách nhà máy không xa.Anh em nhà họ Triệu tuy không bán trước núi, nhưng họ lại nói với người mua rằng họ cùng với thịt kho Sơn Tiền là một nhà!Kết quả người ăn bị ngộ độc, bọn hắn nghe được tiếng gió, lúc ấy liền trốn mất một bóng người cũng không có.Đối phương tất nhiên sẽ tìm đến mấy người Từ Mai tính sổ, khiến cho bọn họ thiếu chút nữa không có cách nào tiếp tục buôn bán."Mấu chốt là loại chuyện này không phải lần một lần hai, là ba lần rồi!" Từ Mai giận điên lên, chỉ vào Triệu Thúy Thúy hét to: "Mấy người Triệu gia các người thật tang lương tâm! Mua chút thịt heo bệnh chết, trời rất nóng cũng không bỏ được tiền mua tủ lạnh, đem thịt để hư mất còn tiếp tục bán! Các người nên bị bắt lại!"Cô ấy hét xong nhìn Hoa Chiêu, chờ cô xử lý.Triệu Thúy Thúy lập tức sợ hãi: "Không phải, không phải chúng tôi! Đừng bắt chúng tôi!"Cô ta tin tưởng Hoa Chiêu tuyệt đối có năng lực như thế.Hoa Chiêu nghe rõ, trầm mặc mà nhìn chằm chằm vào Triệu Thúy Thúy.Cô đương nhiên tin tưởng Từ Mai.Hơn nữa ánh mắt lập loè Triệu Thúy Thúy, mặt Lý Tiểu Giang đỏ bừng, cũng nói rõ hết thảy.Triệu Thúy Thúy người này rất thông minh, thoáng một cái liền hiểu ánh mắt Hoa Chiêu, biết rõ nói dối vô dụng.Cô ta cũng không cố cãi nữa, mà đột nhiên ôm lấy con trai bắt đầu khóc: "Thực sự chuyện này không liên quan đến tôi, tôi cũng đã khuyên nhủ bọn hắn bao nhiêu lần, nhưng con gái đã gả ra ngoài giống như bát nước hất đi, bọn hắn không nghe tôi còn có biện pháp nào.”"Còn có những loại đồ gia vị kia, tôi thật sự không biết là ai đã trộm đấy, lúc ấy tôi thực bị đánh đến ngất luôn, thiếu chút nữa chết rồi!”"Còn có tên Sơn Tiền, cũng không phải tôi nói bọn hắn gọi đấy, bọn hắn cứ gọi như vậy, tôi không cho bọn hắn cũng không nghe tôi ah! ~ "Dù sao chính là không liên quan gì đến cô ta.Từ Mai tức giận đến không chịu nổi, cô ấy cũng không hét nữa, chỉ nhìn Hoa Chiêu, đợi cô quyết định.Hoa Chiêu nhìn Lý Tiểu Giang, nói ra: "Giải thể a.""Không được!" Triệu Thúy Thúy hô to: "Không thể giải thể! Dựa vào cái gì mà giải thể! Tôi thật sự không tiết lộ cách điều chế! Chúng ta không có làm trái với ước định!"



Bạn cần đăng nhập để bình luận